Chiến Thần Bất Bại
Chương 4988
Chương 4988
Lúc này, Dạ Ma Thiên chắp một tay sau lưng, đứng bên bờ sông nhỏ, hòa nhập với vẻ đẹp của khung cảnh đẹp đẽ này, như thể thế giới này thuộc về Dạ Ma Thiên.
Người và cảnh hòa quyện vào nhau, mọi thứ đều vô cùng tự nhiên!
Nếu không phải cảnh giới của Tiêu Chính Văn đã đạt tới độ cao nhất định thì chắc chắn không thể phát hiện ra hàng ngàn sát khí ẩn chứa bên trong này.
Nếu là người khác, e rằng đã chết từ lâu rồi.
So với những chiêu thức kịch liệt, thì loại chiêu thức tiềm ẩn này càng đáng sợ hơn.
Mỗi cảnh đẹp nơi đây đều ẩn chứa sát khí, nếu quan sát thật kỹ, ngay cả mưa phùn trên trời cũng chẳng khác nào thanh kiếm ẩn hiện.
Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Chính Văn mỉm cười, anh có vinh hạnh đấu với hậu duệ của người đàn ông ghi trong Thiên Sơn Thư Lục, cũng coi như là đời này sống không uổng phí.
Thật ra đây không còn là cuộc chiến giữa Tiêu Chính Văn và Dạ Ma Thiên nữa, mà là cuộc so tài giữa Chư Thiên Thần Giới và giới thế tục.
Cả Tiêu Chính Văn hay tổ tiên của Dạ Ma Thiên đều là những nhân vật vạn năm hiếm gặp.
Lúc này, trong lòng Tiêu Chính Văn tràn đầy tinh thần chiến đấu, Dạ Ma Thiên cũng lộ ra sát khí.
Tiêu Chính Văn còn chưa kịp hành động, Dạ Ma Thiên đã cảm nhận được một luồng khí tức cực kỳ đáng sợ nổi lên từ phía sau mình.
“Tiêu Chính Văn, anh tự phụ quá rồi đấy, đại trận huyền ma này không đơn giản như anh nghĩ đâu!”
Dạ Ma Thiên cầm thanh kiếm dài, nhìn Tiêu Chính Văn cười nhạo.
Đại trận huyền ma này khác với những ảo cảnh khác ở chỗ người được kéo vào trận pháp có thực lực càng mạnh thì sức mạnh của trận pháp càng mạnh hơn. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Hơn nữa trong trận pháp có vô số cái bẫy để giết người.
Nhưng nếu đổi phương chỉ là một người bình thường thì sẽ bình an vô sự khi bước vào trận pháp huyền ma, thậm chí còn có thể sống ở đây đến cuối đời mà không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Đây là điểm khác biệt của trận pháp này.
Với ý chí chiến đấu của Tiêu Chính Văn, cơn mưa phùn trên bầu trời cũng biến thành mưa to.
Mỗi một hạt mưa rơi xuống đều như mũi kim, vô cùng sắc bén.
Nhưng những hạt mưa này đã bị bức tường ngăn cách mà Tiêu Chính Văn tạo ra ngăn cản.
Đừng thấy tất cả những gì trong trận pháp này dường như không có bất kỳ sức mạnh nào mà lầm, thực ra sức mạnh của nước gần như là sự tồn tại bất khả chiến bại trên đời này.
Ngay cả những ngọn núi cao vạn thước cũng bị những giọt nước xuyên qua, thậm chí cả một con đèo hiểm trở cũng bị san bằng.
Mưa càng lúc càng nặng hạt, Dạ Ma Thiên cũng phải lấy ra một chiếc ô màu đen để che mưa, nếu không, cho dù là người thi triển trận pháp thì cũng không thể chống đỡ nổi.
Dạ Ma Thiên vừa nâng ô lên, bóng dáng của Tiêu Chính Văn chợt chuyển động.
Chỉ một bước chân đã khiến mặt đất nứt ra kẽ sâu khó lường.