Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4983



Chương 4983

Xoẹt!

Một lưỡi kiếm gió sắc bén bỗng đánh về phía Trần Phong.

Trần Phong giơ thanh kiếm trong tay lên, dùng một kiếm khí vô song tấn công lưỡi kiếm gió.

Nhưng Trần Phong vẫn chưa đứng vững thì lại đón nhận thêm một lưỡi kiếm gió lao đến.

Trần Phong không khói hoảng sợ, vội vàng né người tránh khỏi đòn tấn công này.

Khi mọi người xoay người lại lần nữa, Tiêu Chính Văn đã dựa vào cơ thể Hạo Thiên kiêu ngạo đứng trên không trung.

“Cậu còn có xác thịt ở âm phủ ư?”

Lúc này sắc mặt Trần Phong và Dạ Ma Thiên đều trở nên cực kỳ khó coi.

Vì cơ thể này của Tiêu Chính Văn quá mức kỳ lạ, ngay khi Tiêu Chính Văn và cơ thể này sáp nhập lại làm một, tu vi đã tăng lên Thiên Cảnh cấp sáu từ Thiên Cảnh cấp một.

Hơn nữa cách biệt giữa xác thịt và thần hồn cực lớn. Nếu là bình thường trong khi có xác thịt thì với cảnh giới Thiên Cảnh cấp ba đã có thể đánh bại được Thiên Cảnh cấp năm không có xác thịt.

Hơn nữa nếu không có xác thịt, rất nhiều trận pháp và thuật pháp đều bị hạn chế, dù có thể khai triển nhưng uy lực cũng sẽ bị giảm rất nhiều.

Lúc này cho dù là Trần Phong hay Dạ Ma Thiên, sắc mặt cũng đều rất khó coi.

Họ lại trúng kế của Tiêu Chính Văn nữa rồi.

Có thể nói trước giờ họ vẫn cứ lòng vòng trong cái bẫy mà Tiêu Chính Văn đã tạo ra.

“Mọi người không cần lo, dù hắn có xác cũng có vấn đề gì đâu?”

Trần Phong nghiến răng lạnh lùng nói.

“Tiêu Chính Văn, từ lúc bắt đầu anh vẫn không dám đánh một trận với bọn tôi, cứ luôn dùng âm mưu để tính kế với bọn tôi, anh mà xem là anh hùng nỗi gì?”

“Dù anh có xác thì có thể thế nào? Giết anh cũng chỉ như giết con gà con chó thôi”.

Vừa dứt lời, Trần Phong đâm một kiếm đến.

Đòn tấn công này nhanh như chớp, ngay cả không khí xung quanh cũng đều bị chém ra một khe hở.

Uy lực của đòn tấn công này rất mạnh, dù là cao thủ cảnh giới Ngụy Tiên đỉnh cao cũng khó mà thoát được.

Nhưng ngay khi Trần Phong đã cho rằng Tiêu Chính Văn sẽ chết thì Tiêu Chính Văn cũng ra tay.

“Chỉ dựa vào một kiếm của anh mà cũng muốn giết tôi cơ à?”, Tiêu Chính Văn cười nhạo.

Đối với Dạ Ma Thiên mà nói, thân xác của Tiêu Chính Văn vốn đã chiếm trọn ưu thế, mà lúc này, bí trận không gian của Hoa Sơn đã hoàn toàn phân cách Tiêu Chính Văn và ba người bọn họ!

Có thể nói, khoảnh khắc này, mặc dù bọn họ gần trong gang tấc, thế nhưng từ một ý nghĩa nào đó mà nói thì lại đang ở bên trong những vĩ độ không gian khác nhau!

Ánh kiếm loé sáng và lao thẳng về phía Tiêu Chính Văn chỉ trong nháy mắt, một tia sáng màu vàng bừng lên, nối thẳng giữa đất trời!

Bỗng chốc, một tia máu tanh nồng bắn thẳng ra, ngón tay cầm kiếm của Trần Phong gần như đều đứt đoạn hết!

Chương trước Chương tiếp
Loading...