Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4933



Chương 4933

Kẻ địch ngoài mặt ít nhất sẽ không đâm mình một nhát sau lưng, kẻ địch trong âm thầm mới là kẻ khó đối phó nhất.

“Ngay cả tôi cũng không rõ nội tình của đám người này, thật ra trong số họ đa số đều là người ở thời kỳ Xuân Thu, ngay cả tôi gặp được cũng phải gọi đối phương một tiếng tiền bối”, Hắc Bá bất lực nói.

Đừng thấy Hắc Bá là người nhà họ Doanh, cũng là quản lý cấp cao của vùng ngoài lãnh thổ mà lầm, những người vượt xa thời đại của ông ta, ông ta cũng khó tiếp xúc nữa chứ huống gì biết rõ nội tình bên trong.

Nhất là đám người đó đã đạt đến cảnh giới Ngụy Tiên đỉnh cao rồi, dù là Hắc Bá cũng phải cung kính khi ở trước mặt đối phương.

“Cậu Tiêu, bên ngoài có người muốn gặp”, đúng lúc này Lý Bạch sải bước đi vào nói với Tiêu Chính Văn.

Ông ta luôn canh gác ở cửa núi của Đế Khư, trước đó có một ông lão bỗng đến ngoài của Đế Khư, hơn nữa vừa nhìn thấy ông lão này, Lý Bạch cảm thấy có gì đó không ổn.

Hay nói cách khác ngay cả Lý Bạch cũng cảm nhận được cảm giác bức bách với khí tức của đối phương, chứng tỏ thân phận của đối phương không tầm thường. Tải ápp Һоlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Thậm chí thực lực của người này không yếu hơn Elon.

“Cho ông ta vào”, Tiêu Chính Văn gật đầu nói.

Không lâu sau Lý Bạch dẫn một ông lão đi vào sảnh lớn.

Tiêu Chính Văn lập tức nhìn ông lão, đây là một ông lão râu tóc bạc phơ, già yếu lọm khọm, bước đi còn hơi không vững, tay còn chống cây gậy đầu rồng.

Ánh mắt Tiêu Chính Văn lóe lên tia sáng, mặc dù ông lão trước mặt đã lớn tuổi, gần như đã đánh mất sinh khí nhưng tử khí quanh người ông ta lại vô cùng mạnh.

Nói cách khác lúc này ông lão hệt như một người chết.

Nhưng đôi mắt ông ta lại sáng bừng, ánh mắt rất sắc bén, hơn nữa cảm giác bức bách khiến người khác rùng mình lại càng rõ rệt.

Ông lão cũng chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Chính Văn ở vị trí chính giữa.

Sau đó liên tục gật đầu rồi hài lòng cười với Tiêu Chính Văn.

“Ông cụ, cho hỏi ông là?”, Từ Huy Tổ bên cạnh lên tiếng.

Mọi người đều nhìn ra ông lão này không hề tầm thường, không chừng còn là một nhân vật tầm cỡ có danh tiếng lừng lẫy.

“Haizz, đã từng này tuổi rồi họ tên là gì không còn quan trọng nữa, nhưng trong các người cũng có người đã từng nghe nói đến tên của tôi”.

Ông lão mỉm cười nói.

“Tôi họ Vương, tên Hử, có vài người thích gọi tôi là ông Quỷ Cốc, không biết các người đã từng nghe nói chưa?”, Quỷ Cốc Tử bình thản nói.

Ông ta vừa nói thế, những người ngồi đó đều đồng loạt đứng lên, nhất là Viên Thiên Canh đứng lên chắp tay chào Quỷ Cốc Tử.

“Tông sư Quỷ Cốc, tôi Viên Thiên Canh xin chào tổ sư”, nói rồi Viên Thiên Canh cúi người bái.

Với thuật sĩ, nhất là những người như Viên Thiên Canh đều xem Quỷ Cốc Tử là tổ sư, tương truyền năm đó những tính toán chiêm tinh của Quỷ Cốc Tử đều rất chính xác.

Chương trước Chương tiếp
Loading...