Chiến Thần Bất Bại
Chương 4888
Chương 4888
Lúc này, dù là hoàng tộc hay là thế gia bình thường, dù là đám người của nước Nguỵ và nước Triệu cũng đều đang lo sợ bất an!
Có thể nói, lúc này ai ai cũng tự cảm thấy nguy!
Vùng ngoài lãnh thổ đã đối kháng với Chư Thiên Thần Giới hàng chục nghìn năm nhưng lúc này lại bị đối phương tấn công vào vùng ngoài lãnh thổ, điều đó chỉ có thể nói lên rằng tiền tuyến đã vỡ trận luôn!
Nếu như những tên quái vật lâu năm ở thời kỳ thượng cổ này xuất hiện sớm hơn một chút thì có lẽ vùng ngoài lãnh thổ còn có thể đọ sức, nhưng nếu như bọn họ cứ chần chừ mãi không ra mặt, vậy thì kết quả sẽ là vùng ngoài lãnh thổ bị Chư Thiên Thần Giới đuổi cùng giết tận!
Lúc này, những lão quái vật đã ẩn thế mấy nghìn năm, thậm chí là hàng chục nghìn năm gần như đã trở thành niềm hy vọng cuối cùng của tất cả mọi người!
Khi một ánh hào quang màu bạc rọi xuống, trên mặt đất cũng dâng lên một bức vách màu xanh, đây gần như là sự đối kháng cuối cùng của địa cầu!
Ngay sau đó, dưới sự chú ý của mọi người, hai luồng khí tức lao thẳng vào nhau, khí tượng đất trời cũng biến đổi chỉ trong nháy mắt!
Giống như cả thế giới đều sẽ sụp đổ ở giây tiếp theo vậy!
Vô số ngọn núi lớn đồng loạt sụp đổ, vô số con sông đều dâng lên những con sóng cao vạn trượng, trên mặt biển càng dao động dữ dội hơn!
Vô số ngọn núi lửa gần như đều bừng tỉnh cùng một lúc, ánh lửa ngút trời trải dài vạn dặm, vô số chốn bồng lai khi trước lúc này đều hoá thành biển lửa!
Hồng Ấn cao ngạo đứng giữa khoảng trời, lạnh lùng nhìn về phía thế giới bên ngoài!
Cùng với một tiếng gầm khẽ của ông ta, vô số ánh hào quang màu bạc đồng loạt tập trung vào trong cơ thể của ông ta!
Vào khoảnh khắc những tia sáng màu bạc này hoà vào trong cơ thể của Hồng Ấn, một luồng khí tức bị áp chế mấy trăm năm đột nhiên bộc phát!
Khoảnh khắc này, Hồng Ấn giống như hoá thành người khác, khí tức khắp người dâng lên vài lần, thực lực cũng liên tiếp dâng lên theo!
“Người đó là Hồng Ấn sao? Lẽ nào ông ta vẫn luôn giấu tài?”
“Không thể nào, Hồng Ấn tuyệt đối không thể che giấu thực lực!”
“Hoặc là nói, sau khi ông ta tới địa cầu đã bị thứ gì đó áp chế?”
Không chỉ có những người khác đều đang bàn tán xôn xao, ngay cả hai người Nguỵ Vinh Kỳ và Long Cổ cũng đưa ánh mắt về phía Hồng Ấn đang đứng cách đó cả vạn dặm.
“Tướng quân Long, lẽ nào người này vẫn luôn giấu tài sao?”, Nguỵ Vinh Kỳ nhíu chặt chân mày nói.
Trước đây Hồng Ấn đã đủ khủng b0 rồi, ở trong mắt hắn, tiềm lực của Hồng Ấn không hề thua kém Tiêu Chính Văn!
Mà bây giờ, ông ta đã có ưu thế vượt qua cả Tiêu Chính Văn rồi!
Long Cổ nhìn cảnh tượng trước mắt, cũng hơi lộ ra vẻ kinh ngạc, nói: “Xem ra lời đồn quả nhiên không sai, hơn một trăm năm trước đã có người từng dự đoán người này tới một ngày nào đó chắc chắn sẽ trở thành một mối đại hoạ cho vùng ngoài lãnh thổ!”