Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4877



Chương 4877

 

“Thật ra, đại chiến mà, trong địch có ta, trong †a có địch đều là chuyện hết sức bình thường, cứ phải có một nguồn tin tức qua lại”.

 

“Hơn nữa tin tức mà chúng cung cấp cho vùng ngoài vũ trụ có hạn, nếu chúng dám gây chuyện ở vùng ngoài lãnh thổ, Thiên Đạo Minh Ước cũng sẽ không tha cho chúng”.

 

“Nói cách khác, chúng là gián điệp của hai bên, chẳng qua cái chết của chúng sẽ được vùng ngoài vũ trụ cực kỳ coi trọng, thậm chí có thể sẽ dẫn đến hàng loạt phản ứng”.

 

Những lời mà cụ tổ nhà họ Trần nói khiến mấy người Tiêu Chính Văn nhíu mày.

 

Xem ra tình hình phức tạp hơn Tiêu Chính Văn nghĩ rất nhiều. , Đại chiến giữa vùng ngoài vũ trụ và vùng ngoài lãnh thổ chắc không chỉ đánh hơn hai ngàn năm, thậm chí có khả năng là hàng chục ngàn năm, hoặc hàng trăm ngàn năm.

 

Chẳng qua sách sử lúc đó đã thất lạc rồi, bên thế tục mới không có một chút thông tin nào.

 

Hoặc là những việc mà Sơn Hải Kinh của Hoa Quốc ghi chép lại chính là trận chiến thật xảy ra ở chiến trường vùng ngoài lãnh thổ thời xa xưa.

 

“Thật ra giết Điền Ky ngược lại sẽ trúng gian kế của người có lòng bất chính, dù sao Điền Ky cũng có độ nổi tiếng, từng hành động của ông ta đều bị mọi người nhìn thấy, có muốn giấu cũng không được”.

 

“Nếu đổi thành một người không có tiếng tăm thì sẽ nguy hiểm cho vùng ngoài lãnh thổ nhiều”.

 

“Ồ2 Vùng ngoài vũ trụ có nhiều gián điệp lẻn vào vùng ngoài lãnh thổ thế à?”, Tiêu Chính Văn hỏi.

 

“Dĩ nhiên trận chiến này đã gần hàng chục ngàn năm, Hồng Ấn chỉ là một người những người lẻn vào vùng ngoài lãnh thổ, hơn nữa ông †a vào vùng ngoài lãnh thổ chưa đến một trăm năm đã cấu kết với nhà họ Khổng”.

 

“Đám người Tử Dư, Tử Cống đều nghe theo lệnh của ông ta. Thậm chí ngay cả con cháu Khổng Khưu cũng khá thân thiết với ông ta, đây chỉ là tầm ảnh hưởng của một người thôi đấy”.

 

Cụ tổ nhà họ Trần nói đến đây thì quay sang nhìn Tiêu Chính Văn.

 

Dĩ nhiên Tiêu Chính Văn hiểu rõ những lời ông ta nói, cái chết của Điền Ky là mở màn cho trận chiến kế tiếp.

 

Có thể nói trận quyết đấu sống còn giữa địa cầu và vùng ngoài vũ trụ sắp bắt đầu.

 

“Nếu chiến tranh nổi lên, có lẽ vùng ngoài lãnh thổ sẽ có nội loạn, đến lúc đó trước sau đều có địch, không chỉ vùng ngoài lãnh thổ bị nguy hiểm mà ngay cả thế tục cũng không thể tránh được”.

 

“Năm đó sở dĩ Đế Tuấn muốn lập ra thế giới ngoài lãnh thổ này là vì bảo vệ thế tục, nếu vùng ngoài lãnh thổ bị ngoài vũ trụ tấn công thì giới thế tục cũng gặp nguy”.

 

Tiêu Chính Văn trâm tư một lúc rồi nói: “Nói cách khác, Thiên Đạo Minh Ước vốn dĩ bày bố vừa để mặc Điền Ky và người nhà họ Khổng, vừa âm thầm cài người vào bên cạnh chúng”.

 

“Chỉ đợi lúc các bên ngoài vũ trụ đánh vào ngoài lãnh thổ, trung tâm nở hoa, phải không?”, Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

Tiêu Chính Văn cũng hay thường dùng cách chiến đấu dụ địch này.

 

“Ha hai”

 

Nghe thế ông lão ngửa mặt lên bật cười nói: “Quả nhiên cậu Tiêu mưu lược hơn người! Nhưng nếu cậu Tiêu đã nhìn được đến mức này, tại sao còn muốn đưa đám người họ vào chỗ chết?”

Chương trước Chương tiếp
Loading...