Chiến Thần Bất Bại
Chương 4620
Chương 4620
“Thế nhưng cậu tuyệt đối không nên thông đồng làm bậy với đám người nhà họ Trần! Càng không nên giết ch3t đứa con độc nhất của tôi!”
“Dù tôi có tiêu diệt hết cả nhà họ Trần thì cũng có làm sao? Ai dám nói nửa chữ “không” đây?”
Trưởng lão Thanh Dương nói tới đây thì ánh mắt lạnh lùng cũng từ từ lướt qua gương mặt của đám người xung quanh, mà đám người đó lại đồng loạt cúi đầu xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt trưởng lão Thanh Dương!
Lúc này, xung quanh lặng ngắt như tờ, thậm chí ngay cả tiếng hô hấp của mọi người cũng đều có thể nghe được rất rõ.
“Vùng ngoài lãnh thổ vốn dĩ chính là thế giới độc tôn cường giả, dù tôi có giết ân nhân, vong tín bội nghĩa thì ai là người dám bất kính với tôi đây? Bây giờ thứ tôi cần chính là ba trái tim rồng trong cơ thể cậu và bí mật trên người cậu!”
“Thiên Sơn Thư Lục vốn dĩ không nên thuộc về cậu mà nên thuộc về tôi mới phải! Giờ đây, việc cậu chết hay là sống đều nằm trong tầm kiểm soát của tôi, chỉ cần cậu giao nộp bản dịch của Thiên Sơn Thư Lục thì tôi có thể tha cho cậu một con đường sống!”
Vừa nói, ánh mắt của trưởng lão Thanh Dương cũng nhìn Tiêu Chính Văn chăm chăm!
Ông ta đã âm thầm điều tra về Tiêu Chính Văn từ lâu, dù gì một tiểu bối trong thế tục sao có thể đạt tới độ cao như Tiêu Chính Văn khi mới còn trẻ như thế?
Chắc hẳn trên người cậu ta đang ẩn chứa bí mật động trời!
Quả nhiên, dưới sự điều tra kỹ lưỡng của trưởng lão Thanh Dương, ông ta đã biết được Tiêu Chính Văn sở hữu Thiên Sơn Thư Lục và ba trái tim rồng, đây cũng là lý do duy nhất giải thích cho việc dù thế nào thì trưởng lão Thanh Dương cũng phải dồn Tiêu Chính Văn vào chỗ chết!
Mãi tới khoảnh khắc này, tất cả mọi người mới hiểu ra dụng ý thật sự của trưởng lão Thanh Dương, thật ra ngay từ lúc bắt đầu, Cố Đồng chỉ là một quân cờ mà ông ta hi sinh mà thôi!
Mặc dù đó là con trai ruột của trưởng lão Thanh Dương, thế nhưng so với Thiên Sơn Thư Lục và ba trái tim rồng trên người Tiêu Chính Văn thì căn bản chẳng đáng là gì!
Thật ra ngay từ khoảnh khắc giết ch3t Trần Thế Long, trưởng lão Thanh Dương đã không còn có bất cứ giới hạn gì nữa rồi, hơn nữa tất cả bí thuật của ông ta đều dùng chung một phương thức để đạt được!
Có thể nói, tay ông ta đã nhuốm đầy máu!
“Từ đó có thể nói, ngay cả Cố Đồng cũng bị ông coi như một đứa con bị ruồng bỏ?”, Tiêu Chính Văn lạnh lùng chất vấn.
“Ha ha!”
Trưởng lão Thanh Dương nghe vậy thì phá lên cười: “Rất nhiều người đều sẽ cho rằng nó là con trai duy nhất của tôi, vậy nên tôi đương nhiên không nỡ để cho nó chết!”
“Thế nhưng, không ai hiểu con hơn bố, chỉ cần tôi ngầm ra hiệu cho nó áp chế cậu thì chắc chắn sẽ chọc cho cậu nổi điên, tới lúc đó cậu chắc chắn sẽ ra tay với nó!”
“Như vậy cậu sẽ trở thành kẻ thù giết con của tôi, dù là nhà họ Doanh hay nhà họ Võ có giao tình tốt với cậu thì căn bản đều không thể tìm ra được lý do để khuyên nhủ tôi nữa!”
“Vậy nên, cậu có biết cách biệt lớn nhất giữa cậu và tôi là gì không?”
“Tôi đã xem nhẹ tất cả mọi thứ trong thế gian từ lâu, tình thân, tình bạn hay giới hạn đạo đức gì đó đều là phân chó! Chỉ có thực lực mới là vương đạo vĩnh viễn không bao giờ thay đổi!”
“Với tâm tính của tôi, với thực lực của tôi, một kẻ tiểu bối như cậu lấy gì ra để đấu với tôi đây?”
Trưởng lão Thanh Dương lúc này đã đắc ý tới cực điểm, thậm chí trong mắt ông ta, Tiêu Chính Văn lúc này chỉ là một con cừu non chờ chết, chỉ có thể để mặc cho ông ta chà đạp!