Chiến Thần Bất Bại
Chương 4602
Chương 4602
Mấy nghìn năm trở lại đây, biết bao nhiêu thế hệ thanh niên vừa mới đặt chân lên Thiên Cảnh đều chết trong tay trưởng lão Thanh Dương!
Nếu như không phải ông ta giết hết tất cả những kẻ kế tục của Thiên Cảnh thì Vạn Kiếm Cốc hiện nay cũng sẽ không trở nên biệt lập ở vùng ngoài lãnh thổ, trở thành thế lực lớn một phương có thể đối kháng với Thiên Đạo Minh Ước!
Mà bố của Trần Huy Tổ năm đó cũng chết trong tay người này!
Lúc đó, hai người bọn họ thân thiết như anh em, nhưng ai mà ngờ được trưởng lão Thanh Dương lại đột nhiên ra tay thâm độc với nhà họ Trần như thế!
Vậy nên, trận chiến này, dù nhìn từ góc độ nào thì Tiêu Chính Văn cũng không có lý do để né tránh!
Huống hồ gì Tiêu Chính Văn vừa giết ch3t đứa con trai độc nhất của trưởng lão Thanh Dương!
“Trận chiến này chắc chắn sẽ thay đổi trạng thái cân bằng hiện tại của vùng ngoài lãnh thổ!”
Bàng Uyên cũng thở dài một tiếng.
Mặc dù thực lực của Bàng Uyên cao hơn nhiều so với trưởng lão Thanh Dương, nhưng trận chiến này ông ta lại chẳng thể nhúng tay vào!
Một mặt, nhà họ Doanh sẽ không tuỳ tiện lật mặt với Vạn Kiếm Cốc, mặt khác, có một số con đường cần Tiêu Chính Văn tự mình đi!
“Cậu Tiêu, tuyệt đối phải cẩn trọng!”
Bàng Uyên dặn dò Tiêu Chính Văn.
Mặc dù ông ta và mấy người Trương Nghi đều hết sức coi trọng Tiêu Chính Văn, nhưng dẫu sao thì trưởng lão Thanh Dương cũng đã là cường giả lão làng ở cảnh giới Thiên Cảnh này rồi!
Chỉ riêng một ánh mắt đã có thể dấy lên nghìn tầng hơi nóng, từ điểm này đã đủ để thấy được thủ đoạn của trưởng lão Thanh Dương tuyệt đối không phải là thứ mà cường giả Thiên Cảnh thông thường có thể so bì được!
“Ông ta có thể coi là sự tồn tại đỉnh cao trên cảnh giới Thiên Cảnh này rồi, cậu Tiêu, tuyệt đối không được xem nhẹ ông ta đâu!”, Tần Lương Ngọc cũng tiến lên trước nói.
Trong số mọi người, cũng chỉ có Trần Huy Tổ siết chặt tay thành nắm đấm, có thể nói, ông ta là người hy vọng nhìn thấy trưởng lão Thanh Dương chết trong tay Tiêu Chính Văn nhất!
Nhưng lúc này, ông ta cũng không khỏi cảm thấy lo lắng cho Tiêu Chính Văn.
Dẫu sao Tiêu Chính Văn cũng chỉ vừa mới đột phá mà thôi!
“Ồ? Đỉnh cao của cảnh giới này?”, Tiêu Chính Văn quay đầu nói với Tần Lương Ngọc.
“Thật ra ông ta cũng không phải là cảnh giới đỉnh cao, dẫu sao ở trên cảnh giới Thiên Cảnh này, cách biệt giữa mỗi bậc cảnh giới nhỏ cũng là rất lớn!”
Thứ gọi là Thiên Cảnh chính là hợp vào làm một với đất trời, vậy nên cảnh giới này cũng cực kỳ khác với những cảnh giới khi trước!
Một khi đặt chân lên Thiên Cảnh thì sẽ có thể kiểm soát đất trời, cùng thọ với đất trời, cùng uy với đất trời, thậm chí giơ tay nhấc chân cũng có thể ảnh hưởng tới đất trời một phương!
Chỉ có điều, bên trên Thiên Cảnh còn có cảnh giới cao hơn, chỉ có đạt tới cảnh giới đó thì mới có thể xem là đỉnh cao thế gian thực thụ!