Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4560



Chương 4560

 

Mặc dù ông ta chưa từng đấu với Long Hình, nhưng từ cảnh tượng vừa rồi, ông ta biết Điền Văn đã cố hết sức lực, nhưng vẫn bị Long Hình đấm nôn ra máu.

 

Điều này khiến Triệu Thắng vô cùng kinh ngạc.

 

Cùng là cậu chủ Chiến Quốc, Triệu Thắng biết rất rõ thực lực của Điền Văn. Bây giờ Điền Văn đã đột phá lên Thiên Cảnh, thực lực trở nên mạnh mẽ hơn, nhưng cuối cùng vẫn bị hạ gục dễ dàng.

 

“Tiêu Chính Văn nhìn có vẻ ngang ngược, không có tâm cơ, nhưng thực ra lại thâm sâu khó lường!” Hoàng Yết thở dài nói.

 

Lúc này, Long Nguyệt cũng tiến lên một bước, nói với Điền Khải: “Mong cậu chủ chỉ bảo!”

 

Từ vết xe đổ của Điền Văn, Điền Khải nào dám coi thường Long Nguyệt nữa.

 

Thực ra bọn họ đều đã bỏ qua một chi tiết nhỏ, đó là lúc nãy năm người bọn họ hợp lực mới có thể đấu lại được Long Nguyệt và Long Hình. Sức lực của một người không thể so sánh với năm người hợp lực lại.

 

Tiêu Chính Văn có được những bí mật cổ xưa được ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục, mà đám người Long Hình lại được Tiêu Chính Văn truyền dạy, trên thực tế, chỉ riêng về phần kế thừa, đám cậu chủ Chiến Quốc không thể so sánh nổi với bọn họ.

 

Cùng với sự thất bại của Điền Văn, sự tự tin của Điền Khải cũng bị lung lay.

 

Lúc Long Nguyệt ra tay, trong lòng Điền Khải không giữ nổi bình tĩnh.

 

Vừa rồi hắn cũng cẩn thận quan sát Long Nguyệt. Tuy chiêu thức của cô ấy hơi kỳ quái, nhưng chỉ cần không cho cô ấy cơ hội ra tay thì hắn chưa chắc đã thua.

 

Nhưng lúc hắn định chặn đòn tấn công của Long Nguyệt thì bóng hình của Long Nguyệt đột nhiên biến mất trong hư không.

 

Trong hư trong chỉ xuất hiện một gợn sóng, một giây sau, Long Nguyệt đã xuất hiện bên cạnh hắn.

 

Một luồng sức mạnh dâng trào như sóng triều ập tới khiến Điền Khải cũng không dám do dự, vung nắm đấm hướng về phía Long Nguyệt.

 

Lúc này, Long Nguyệt tung chưởng, cả hư không cũng khẽ lắc lư, như một viên đá rơi xuống mặt nước, lấy lòng bàn tay Long Nguyệt làm trung tâm, tạo ra gợn sóng lắc lư.

 

Bỗng chốc, Điền Khải cảm giác cả người cuộn trào như sóng biển, trước mắt hắn không phải một cô gái yếu đuối, mà là một con sóng khổng lồ cao tới vạn trượng!

 

Còn hắn chỉ như một người bình thường đứng dưới con sóng lớn, đối mặt với con sóng khổng lồ, hắn nhỏ bé và bất lực.

 

Dường như chỉ cần thủy triều hạ xuống là có thể khiến hắn tan xương nát thịt.

 

“Đợi đã!”

 

Điền Khải đột nhiên chắp tay, thở hổn hển nói: “Tôi… tôi nhận thua!”

 

So với Điền Văn, Điền Khải thông minh hơn nhiều. Hắn biết chỉ cần đối mặt với chưởng này của Long Nguyệt, hắn sẽ còn thê thảm hơn Điền Văn.

 

Lúc này, chủ động nhận thua mới là sự lựa chọn thông minh nhất của hắn!

 

Thấy Điền Khải đã nhận thua, Long Nguyệt cũng thu lại khí thế, chắp tay nói với Điền Khải: “Đã nhường rồi!”

 

Chỉ trong chốc lát, hai vị cậu chủ đã lần lượt bị đánh bại, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Chương trước Chương tiếp
Loading...