Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4480



Chương 4480

 

Sát khí như lao ra từ trong đất, thoáng chốc đã khiến hoa cỏ cây cối xung quanh đều khô héo.

 

Mặc dù cảnh tượng này trông không bắt mắt nhưng sát khí mạnh mẽ có thể cùng lúc khống chế khí tức trời đất.

 

“Haizz, e là Ngụy Võ Hầu khó giữ được mạng”.

 

Lúc này một người đàn ông trẻ tuổi mặc áo trắng, khẽ lắc đầu thở dài.

 

Hắn là một vị kiếm phó đến từ Vạn Kiếm Cốc, trong Vạn Kiếm Cốc chỉ là một đệ tử bình thường.

 

Nhưng đến bên ngoài lại có địa vị cực kỳ cao.

 

Dù sao bất kỳ một đệ tử nào của Vạn Kiếm Cốc đi đến thế giới bên ngoài đều đại diện cho Vạn Kiếm Cốc, lai lịch phía sau và thân phận mạnh như vậy mới khiến hắn dù đi đến đâu cũng sẽ được hưởng đãi ngộ cực cao.

 

“Cậu nói ông ta sẽ chết ư?”, người đàn ông đồ trắng bên cạnh nhíu mày, dĩ nhiên là không đồng ý với cách nói của vị đồng môn kia.

 

“Đương nhiên, số mệnh của ông ta đã tận, người áo đen kia sẽ không cho ông ta cơ hội sống”, người đàn ông đồ trắng nói chắc nịch.

 

“Sao có thể? Họ đều là Thiên Cảnh, muốn giết chết đối phương khó như lên trời”, một người đàn ông đồ trắng khác cau mày nói.

 

Sau khi đạt đến Thiên Cảnh thì có thể xem như là bất khả chiến bại, không dễ gì từ bỏ thân mình, dù sao mọi người cũng đều thọ cùng trời đất, huy hoàng cùng mặt trời, mặt trăng.

 

Đây cũng là điểm khác biệt giữa Thiên Cảnh và các cảnh giới khác.

 

Cho dù là cảnh giới Nhân Hoàng hay Đế Cảnh, chỉ cần hai bên khai chiến, bên có thực lực mạnh có thể giết được bên thực lực yếu dễ dàng.

 

Nhưng Thiên Cảnh thì không như vậy, cho dù là thân xác hay trận pháp, sức mạnh tinh thần, mọi người đều cùng một cấp bậc, chẳng qua là cấp bậc lĩnh hội hơi khác thôi.

 

Giống như hai hành tinh có thể tích khác nhau va chạm vào nhau, hoặc là ngọc đá cùng vỡ, hoặc là đôi bên đều bị thương, nhưng chắc chắn sẽ không xuất hiện tình huống một bên thì hoàn hảo không tổn hao gì, còn bên kia lại sắp tan thành mây khói.

 

Thật ra vào thời xa xưa Thiên Cảnh còn được gọi là Địa Tiên, nói cách khác đạt tới cấp bậc “Tiên” trong truyền thuyết.

 

Chẳng qua là sau đó khi Thiên Đạo Minh Ước nắm trong tay quyền lợi tuyệt đối ở ngoài lãnh thổ thì đã hủy bỏ cách nói này.

 

“Mặc dù Ngụy Võ Hầu đã bước vào Thiên Cảnh, nhưng tiếc là cảnh giới của ông ta vẫn chưa vững chắc, hơn nữa mới vừa đột phá chưa đến một tiếng đồng hồ, nói ông ta là Thiên Cảnh cũng được mà nói ông ta là Đế Cảnh đỉnh cao cũng chẳng sao”.

 

“Nhưng anh nhìn lại người đồ đen kia xem, cảnh giới cực kỳ vững chắc, ra tay xuất chiêu cũng rất độc, mỗi một chiêu đều là sát chiêu, thật ra với sức chiến đấu của hắn, thậm chí không hề kém cạnh trưởng lão Thanh Dương – một trong ba trưởng lão của Vạn Kiếm Cốc đâu”.

 

“Thế nên có thể đoán được ai thắng ai thua”.

 

Nói đến đây Kiếm Quy hít sâu một hơi, lắc đầu như đang cảm thấy tiếc nuối cho Ngụy Võ Hầu.

 

Kiếm Tâm bên cạnh hắn lại sửng sốt.

Chương trước Chương tiếp
Loading...