Chiến Thần Bất Bại
Chương 4379
Chương 4379
Nhưng gần đây danh tiếng của Tiêu Chính Văn quả thực quá lớn, hơn nữa, còn âm thầm trở thành người đứng đầu trong số thế hệ trẻ.
Sau nhiều lần cân đo đong đến, hòa thượng Tanaka mới quyết định ra tay, một mặt là vì nể mặt Điền Văn, một mặt khác là muốn thể hiện thực lực của mình với người đời.
Ngay cả người như Tiêu Chính Văn cũng phải cúi đầu trước ông ta, vậy thì cần gì phải bàn cãi thêm về sức mạnh của ông ta nữa?
“Thưa các vị, biển Sao Trời cách đây năm trăm kilomet, nếu các vị có ý kiến gì, bây giờ đã có thể chuẩn bị lên đường rồi!” hòa thượng Tanaka nhắc nhở mọi người.
Trong biển Sao Trời không chỉ có thần lực do các đại tài thời thượng cổ để lại, mà còn ẩn chứa khí tức của rồng.
Khí tức của rồng trong biển Sao Trời khác với khí tức của rồng mà Vương Vũ có được lúc trước.
Đó là khí tức của rồng được truyền lại từ thời thượng cổ, có thể nâng cao cảnh giới bất cứ lúc nào, hơn nữa còn là vô tận.
Đối với Điền Văn và những người khác, khí tức của rồng thực sự là một bảo vật quý hiếm.
Vì vậy, sau khi trò chuyện một lúc, mọi người cùng đi về hướng biển Sao Trời.
Cùng lúc này, Sogo Sakai cũng đang nghe thuộc hạ báo cáo.
Một lúc lâu sau, Sogo Sakai chế nhạo nói: “Như vậy có nghĩa là Tiêu Chính Văn đã bị hòa thượng Tanaka ép lui rồi à?”
“Đúng vậy, cho dù hắn không cam lòng thì cũng chỉ có thể rút lui. Nếu không rất có thể sẽ bị Khổng Tề Thiên và Điền Văn giết chết!”
Một người mặc đồ đen bên cạnh hắn nói với vẻ chế nhạo.
“Hừ, Tiêu Chính Văn ơi Tiêu Chính Văn, chẳng phải cậu tự kiêu lắm sao? Một hòa thượng Tanaka đã khiến cậu sợ hãi rồi à? Thật đáng tiếc, là vẫn chưa thể trừ khử tận gốc tên này!”
Sogo Sakai hít một hơi thật sâu với vẻ không cam lòng.
Lần này, để mời hòa thượng Tanaka, ông ta đã phải hiến dâng một cô công chúa của vương thất Vy Hào, nhưng bây giờ vương thất Vy Hào ngày càng suy yếu, công chúa cũng dần trở nên “quý hiếm”, có thể nói là dùng một bớt một!
Mất đi một công chúa nhưng lại không thể giết chết Tiêu Chính Văn, trong lòng Sogo Sakai vô cùng phẫn uất.
“Thực ra ông không cần phải tiếc nuối!”
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng truyền tới.
Ngay sau đó, sát khí ngập trời lập tức bao phủ toàn bộ hoa viên.
Một bóng đen xuất hiện trong tầm mắt của mọi người trong nháy mắt.
Khi nhìn thấy người đàn ông mặc đồ đen, sắc mặt Sogo Sakai lập tức thay đổi.
Nhưng ông ta nhanh chóng bình tĩnh lại, lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn mặc đồ đen.
Thấy Sogo Sakai bình tĩnh như vậy, Tiêu Chính Văn phải nhìn ông ta bằng con mắt khác.
Nếu là người khác, chắc chắn lúc này sẽ vô cùng hoảng loạn.