Chiến Thần Bất Bại
Chương 4310
Bởi vì dù là bốn cậu chủ Chiến Quốc ra tay thì cũng chẳng thể đỡ được một đòn tuỳ ý của ông lão, lần lượt bị ép lùi ra sau cả trăm bước!
Mấy người Điền Văn không khỏi biến sắc, hết sức kinh ngạc nhìn về phía ông lão mặc đồ đen!
“Không ổn rồi!”
Nguỵ Vinh Kỳ là người đầu tiên hô lên, bởi vì hắn cảm nhận được một mối nguy cơ rất lớn trước nay chưa từng có từ trên người ông lão!
Khi nhìn rõ ông lão đồ đen đó, không chỉ riêng Ngụy Vinh Kỳ có cảm giác nguy hiểm cực độ, mà ngay cả mấy cậu chủ Chiến Quốc khác cũng biến sắc.
Chỉ thấy ông lão đồ đen đó bước đến trước đánh thẳng về phía Ngụy Vinh Kỳ.
Ngụy Vinh Kỳ vội vã lùi về sau để tránh mấy bóng đen tấn công mình đó, ngược lại chuyên tâm đối phó với ông lão đồ đen trước mặt.
Ông lão đồ đen này khác hẳn với mấy bóng đen đó, mỗi một chiêu thức của ông ta đều cực kỳ quái lạ, ngược lại có vài điểm giống với Thiên Sư Đạo Thuật trong truyền thuyết.
Chỉ thấy một tay ông ta chỉ vào không trung, tia chớp màu tím đánh về phía Ngụy Vinh Kỳ.
Nghe nói đòn tấn công như tia chớp này đã không có gì đe dọa quá lớn đến cao thủ ở cấp bậc này như Ngụy Vinh Kỳ.
Ít nhất không thể làm Ngụy Vinh Kỳ bị thương, cùng lắm chỉ làm loạn bước tấn công của hắn thôi.
Nhưng ngay sau đó trong tia chớp màu tím đó đột nhiên lóe lên tia sáng, Ngụy Vinh Kỳ chỉ giơ tay lên ngăn lại thì bị đánh văng ra xa vài trăm mét.
Nhưng không đợi hắn đứng vững, tia chớp tiếp theo đã đánh tới cực nhanh.
Thấy cảnh tượng này Khổng Tề Thiên không khỏi lo sợ, nào dám dây dưa với mấy bóng đen xung quanh nữa, ông ta vội vàng lắc mình, sau đó thoát khỏi vòng chiến với tốc độ nhanh nhất.
Cũng chỉ có Hồng Ấn tung ra một đòn hết sức đỡ lấy một chiêu của ông lão đồ đen.
Ông lão vẫn tỏ ra khá bình thản, chỉ giơ tay lên, trong không trung xuất hiện một đồi núi cực lớn.
Ngọn núi cao lớn đó vậy mà bay vút qua, phủ lên đỉnh đầu Hồng Ấn.
Cùng lúc đó chỉ thấy một bàn tay khác của ông lão vẽ một hình tròn, một tay đẩy nhẹ nó, một đỏ một trắng khí cơ lưu chuyển bốn phía, thoáng chốc đã đến.
Hợp thành một đòn tấn công với đồi núi đó.
Dù Hồng Ấn dùng hết sức cả người vẫn bị đòn tấn công kết hợp của ông lão liên tục đánh lùi.
Thời khắc này là bản lĩnh tạo hóa của trời đất tuyệt diệu, thậm chí ngay cả mấy người Điền Văn cũng chưa từng thấy.
Tất cả những người đứng đầu là bốn cậu chủ Chiến Quốc không có sức chống đỡ trước mặt ông lão, dù mạnh như Hồng Ấn thì sắc mặt cũng hiện lên vẻ lo lắng.
Rầm!
Một luồng kiếm khí cách không khí ập đến, nhát kiếm chém trời của Điền Văn đánh về phía ông lão từ phía sau.
Đòn tấn công này không gây ra tiếng động nhưng lại vừa nham hiểm vừa mềm mại, ẩn chứa sát khí đáng sợ.
Cùng lúc đó Điền Khải ẩn mình trong đám đông cũng tung ra đòn tấn công, hợp thành một đòn tấn công kết hợp cùng với đòn đánh lén của Điền Văn.