Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4229



Chương 4229

 

“Võ Thần Tông gần đây rất yên bình, ngay cả đệ tử trong môn phái cũng rất ít khi ra ngoài, chỉ có mấy đệ tử phụ trách mua sắm thường xuyên xuống chợ dưới núi để mua đồ ăn!”

 

“Về phần bản thân Võ Thí Thiên thì hoàn toàn không nghe ngóng được bất cứ tin tức gì, Võ Thần Tông luôn mở đại trận hộ sơn, đừng nói là người của Hắc Băng Đài, ngay cả trưởng lão của võ tông cũng đừng hòng bước vào Võ Thần Tông nửa bước!”

 

“Chỉ có điều, hai ngày vừa rồi, không ít cao thủ vùng ngoài lãnh thổ đều trở về thế tục, nhưng so với mấy lần trước, lần này bọn họ đều có quy củ hơn”.

 

Tần Vũ vừa nói vừa kéo Tiêu Chính Văn vào khách sạn.

 

Điều này cũng không có gì kỳ lạ, với uy danh lừng lẫy của Tiêu Chính Văn hiện tại, những thế gia vùng ngoài lãnh thổ kia có mấy người không biết chứ?

 

Ai còn dám chạm vào vị thần của Hoa Quốc?

 

Ai còn dám không coi Tiêu Chính Văn ra gì?

 

Mấy người Tiêu Chính Văn được Tần Vũ dẫn đến phòng riêng, Tiêu Chính Văn chọn một vị trí gần cửa sổ rồi ngồi xuống, Tần Vũ còn đặc biệt chuẩn bị một chai rượu Mao Đài được ủ ba nươi năm!

 

“Đây chính là loại rượu hảo hạng mà tôi đã cất giữ nhiều năm, nào nào nào, mọi người cùng nếm thử!”

 

Vừa nói, Tần Vũ rót đầy một ly cho mọi người.

 

Đến lượt Long Hình, anh ta vội vàng lấy tay che miệng ly lại, nói: “Cảm ơn ý tốt của tổng tư lệnh Tần, có điều lát nữa tôi còn phải lái xe nên không uống được!”

 

“Ừ, cũng được! Lát nữa, tôi sẽ bảo người tặng riêng cho cậu một chai!”

 

Tần Vũ nói xong liền cầm ly rượu lên, nói: “Nào, mọi người đã rất lâu không gặp, hôm nay nhân dịp chiêu đãi cậu Tiêu từ xa trở về, Tần Vũ tôi kính các vị một ly!”

 

Mọi người uống rượu đến tận đêm khuya, đúng lúc này, Tiêu Chính Văn vô tình nhìn thấy một chiếc Panamera trên đường bên ngoài khách sạn đang rời đi với tốc độ cực nhanh.

 

Nhìn thấy cảnh này, Tiêu Chính Văn không khỏi nhíu mày!

 

Rõ ràng là có biển báo giới hạn tốc độ 40km/h trên đường này, nhưng tốc độ của chiếc xe vừa rồi phải khoảng 200km/h!

 

Đây lại là khu vực phố xá sầm uất, tốc độ nhanh như vậy, rất dễ xảy ra tai nạn giao thông!

 

Tần Vũ cũng chú ý tới cảnh xảy ra trên đường phố, khẽ cau mày nói với thuộc hạ bên cạnh: “Cử người qua đó ngăn hắn ta lại!”

 

Còn chưa đợi người của Hắc Băng Đài có động tĩnh gì, Long Nguyệt đã lách người nhảy ra khỏi khách sạn và đuổi theo.

 

Một lát sau, Long Nguyệt đã trở lại, chắp tay nói với Tiêu Chính Văn: “Long Vương, có người say rượu lái xe, đã xử lý xong rồi!”

 

Thực ra Long Nguyệt chỉ giao người lái xe đó cho cảnh sát giao thông mà thôi.

 

“Ai mà lớn gan lái xe nhanh như thế ở Long Kinh?” Tiêu Chính Văn nhíu mày nói.

 

“Nghe nói là cậu chủ của một tập đoàn tài chính mới xuất hiện gần đây. Dường như hoạt động kinh doanh của tập đoàn tài chính này rất rộng, có chi nhánh ở rất nhiều quốc gia!”

 

“Hơn nữa, đối phương đứng dưới tên của nhà họ Phương, ở thế tục luôn làm xằng làm bậy, trước đây chúng tôi đã cảnh cáo bọn họ mấy lần rồi, có điều, lai lịch của đối phương hình như rất lớn, ngay cả trưởng lão võ tông cũng phải có phần kính nể bọn họ!”

 

Tần Vũ thở dài một hơi, giải thích với Tiêu Chính Văn.

Chương trước Chương tiếp
Loading...