Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 4124



Chương 4124

 

Nghe thấy thế, ngay cả ông lão Thiên Tinh cũng phải cau mày.

 

Quả thật, sử dụng những trận pháp cơ bản nhất sẽ có thể khiến người khác sinh ra ảo giác, trông như nhìn thấy sáu, bảy hình ảnh phân thân, nhưng thật ra tất cả chỉ là phép che mắt mà thôi!

 

Nếu Tiêu Chính Văn thật sự dùng cách này để lừa gạt mình, thì thật là quá đáng!

 

“Cậu Tiêu, chuyện này không phải trò đùa đâu!” vẻ mặt của ông lão Thiên Tinh lập tức trở nên nghiêm túc hẳn

 

“Ông à, đó không phải ảo thuật!” Tiêu Chính Văn bình tĩnh nói.

 

“Không phải ảo thuật ư? Cậu thật sự cho rằng tất cả chúng tôi đều hoa mắt hay sao? Cậu vừa mới vào trong, còn chưa nhìn thấy tấm bia không chữ, mà đã có thể lĩnh ngộ thuật phân thân ư?

 

“Tiểu bối, cậu quá coi thường Thiên Cung Bắc Cực chúng tôi rồi!”

 

Trưởng lão Thiên Nguyệt nói đến đây, không giận mà cười, trên mặt như có đám mây đen!

 

“Cậu Tiêu, không biết cậu đã thấy tấm bia không chữ chưa?”, ông lão Thiên Tinh cau mày hỏi.

 

“Chưa thấy!” Tiêu Chính Văn hồn nhiên nói.

 

“Cậu Tiêu, thật ra có một chuyện tôi chưa từng nói, nếu muốn lĩnh ngộ được thuật phân thân, thì nhất định phải thấy được tấm bia không chữ đó! Nếu ngay cả tấm bia không chữ mà cậu cũng chưa gặp, thì làm sao cậu Tiêu có thể lĩnh ngộ được chứ?”

 

Vẻ mặt của ông lão Thiên Tinh càng trở nên nghiêm túc hơn.

 

Mặc dù ông ta rất xem trọng năng lực lĩnh ngộ của Tiêu Chính Văn, nhưng, nếu muốn lĩnh ngộ được, thì điều kiện tiên quyết là phải có khả năng giác ngộ!

 

“Ông à, tấm bia không chữ đó thì có liên quan gì đến thuật phân thân chứ? Tại sao phải nhìn thấy tấm bia không chữ đó?” Tiêu Chính Văn hỏi với vẻ khó hiểu.

 

“Ha ha…”

 

Ông lão Thiên Nguyệt ngửa mặt cười phá lên khi nghe thấy những lời này.

 

Trên thực tế, tấm bia không chữ đó chính là trận phổ của thuật phân thân, không chữ như có có chữ, không tức là có, đó là bản chất thực sự của Thiên Cung Bắc Cực!

 

Tiêu Chính Văn thì giỏi rồi, còn không biết tấm bia không chữ là cái gì, đã dám hùng hồn nói rằng mình đã lĩnh ngộ được thuật phân thân, thật là nực cười!

 

“Tiểu bối, nói thật với cậu, tấm bia không chữ đó chính là pháp thuật của Thiên Cung Bắc Cực, vậy mà cậu lại dám nói rằng bản thân mình đã lĩnh ngộ được thuật phân thân sao?”

 

Thiên Nguyệt lạnh lùng liếc nhìn Tiêu Chính Văn, thấp giọng chất vấn một cách không khách sáo.

 

Lúc này, không ít những đệ tử của Thiên Cung Bắc Cực đang vây xem cũng đều gật đầu, ngay cả pháp thuật của Thiên Cung Bắc Cực còn không biết, thì làm sao có thể thấu hiểu được trận pháp bí mật của Thiên Cung Bắc Cực chứ?

 

Điều này là không thực tế như việc bạn tự tuyên bố mình đã tốt nghiệp đại học mà chưa từng đi học ngày nào vậy!

 

Hơn nữa, cái khó nhất của Thiên Cung Bắc Cực chính là lĩnh ngộ tấm bia không chữ!

 

Trên đường đi, trong số những thiên tài đã bỏ mạng, ai cũng ôm hận trong lòng chỉ bởi vì không thể hiểu được bí ẩn trong tấm bia không chữ!

Chương trước Chương tiếp
Loading...