Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 3957



“Bát Hiền Từ là thế lực do nhà họ Khổng gây dựng nên, điểm này cậu ta không nên không biết! Biết rõ Bát Hiền Từ có lai lịch không tầm thường mà vẫn dám giết chết Tô Đông Pha, người này hành sự quá lỗ mãng rồi!”

“Với tính cách của cậu ta thì khó mà tránh không rước hoạ vào thân!”

 

“Nói cách khác, cô đã nói ra thân phận của mình cho cậu ta biết nên cậu ta mới dám ra tay?”, Lưu Bá Ôn đột nhiên quay đầu về phía Tần Lương Ngọc hỏi.

 

“Tôi nghĩ có lẽ cậu ta vẫn chưa biết thân phận của tôi đâu, có điều có lẽ cũng đoán ra được đôi chút!”, Tần Lương Ngọc suy tư nói.

 

“Ừ, vậy thì không kỳ lạ nữa rồi!”, Lưu Bá Ôn khẽ lên tiếng.

 

“Theo ông thì người này thế nào?”, Tần Lương Ngọc nóng lòng dò hỏi.

 

Dù sao thì Lưu Bá Ôn cũng xem là một trong các thánh hiền của Hoa Quốc từ trước đến nay, hơn nữa so với Viên Thiên Canh, Lưu Bá Ôn trình độ cao hơn về đạo thuật.

 

Thấy mình không còn sống được bao lâu, càng khó gặp được một người đáng để cho bà ta kính trọng như Tiêu Chính Văn trong khoảng thời gian cuối cùng này, thế nên bà ta cũng rất quan tâm đến tương lai của Tiêu Chính Văn.

 

Thậm chí có ý nghĩ muốn giúp Tiêu Chính Văn.

 

Dù sao mất đi Nguyệt Hoa Các của Tần Lương Ngọc, cũng khó bảo vệ được mình chứ đừng nói là chăm sóc cho Tiêu Chính Văn ở ngoài lãnh thổ.

 

Nếu Tiêu Chính Văn có thể được Lưu Bá Ôn khẳng định thì ít nhất sau này khi gặp chuyện gì gấp cũng có thể có chỗ dựa đáng tin cậy.

 

“Tâm khí người này quá cao, hơn nữa cậu ta mới có bao nhiêu tuổi chứ, nhìn căn cốt của cậu ta chắc chưa đến ba mươi tuổi, nhưng lại đạt đến tu vi Nhân Hoàng cấp sáu, mặc dù tốc độ tiến bộ là chuyện tốt, nhưng tốc độ quá nhanh khó bảo đảm là căn cơ không ổn định”.

 

Lưu Bá Ôn nhìn Tiêu Chính Văn như có điều suy nghĩ nói.

 

“Ông nói rất đúng, vì nghĩ vậy nên tôi mới mong có thể được ông chỉ dạy”, Tần Lương Ngọc thành khẩn nói.

 

“Nói thật, muốn bước vào một môn đạo thuật không phải là chuyện đơn giản, người học đạo có yêu cầu rất nghiêm khắc với sự lĩnh hội”.

 

“Nói khó nghe một chút thì dù là tướng quân Tần cũng chưa chắc có thể xây dựng nên một cây lớn trên con đường đạo thuật, thế nên chàng trai này muốn xây nên cây cổ thụ thì lại càng khó”.

 

Lưu Bá Ôn khẽ thở dài nói.

 

“Ông nghĩ với tình hình hiện giờ của cậu ta thì rất khó để đạt được thành tích à?”, Tần Lương Ngọc nhíu mày nói.

 

“Đúng thế, thật ra trong thế hệ trẻ có một người có thể trở thành thánh tôn đạo thuật, chỉ tiếc là… thôi vậy, không nhắc”.

Nói đến đây Lưu Bá Ôn xua tay.

Chương trước Chương tiếp
Loading...