Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 3935



Chương 3935

 

Lúc ở thế tục, nhà họ Phương dùng nhiều thủ đoạn để cướp bóc của dân, khi đến ngoài lãnh thổ vẫn nắm giữ mạch kinh tế của thành Đại Phong.

 

Tần Lương Ngọc chỉ ước gì có thể tiêu diệt nhanh chóng sự tồn tại như sâu mọt này.

 

Nhưng thế lực nhà họ Khổng phía sau nhà họ Phương quá mạnh, ngay cả Tần Lương Ngọc cũng phải kiêng dè.

 

“Không khó để nhận ra chị cực kỳ ghét nhà họ Phương, nhưng với thực lực của chị thì chẳng phải tiêu diệt nhà họ Phương chỉ như trở bàn tay thôi sao? Cho dù nhà họ Khổng là chỗ dựa của nhà họ Phương, e là nhất thời cũng không thể nào gì được chị chứ?”

 

Tiêu Chính Văn khó hiểu nhìn Tần Lương Ngọc.

 

Với tính cách của bà ta sao có thể nhịn được cơn tức này?

 

“Cậu xem thường nhà họ Phương quá rồi, nhà họ Phương ở thành Đại Phong chỉ là một trong số ba chi hệ lớn của nhà họ Phương, chúng an cư lạc nghiệp ở đây là canh giữ biên cương cho nhà họ Khổng”.

 

“Còn hai chi hệ lớn khác lần lượt nằm ở trung tâm Đông Vực và phía Bắc của Bắc Vực, muốn tiêu diệt họ dễ lắm sao?”, Tần Lương Ngọc lắc đầu, tỏ vẻ khổ sở nói.

 

Tần Lương Ngọc sẽ không làm những chuyện đánh hổ không thành ngược lại còn hại mình, dù sao đằng sau bà ta còn có một Nguyệt Hoa Các và tính mạng của hàng ngàn đệ tử.

 

“Nói thế thì chẳng phải nhà họ Phương là con chó để nhà họ Khổng kiểm soát các gia tộc lớn ở ngoài lãnh thổ sao?”, Tiêu Chính Văn cau mày phân tích.

 

Điểm này cũng giống với thế tục, bất kể ai là Thiên Tử cũng phải có pháp mã cốt cán kiểm soát cả đất nước của mình, nhà họ Khổng đang sử dụng bạc cùng với quan hệ thân thiết giữa ngành công thương và tài nguyên ngoài lãnh thổ để chèn ép cho các gia tộc lớn không thể không cúi đầu.

 

“Nhà họ Phương chỉ là một trong số đó, còn hai gia tộc lớn nữa cũng có thủ đoạn giống nhà họ Phương, chính vì sự tồn tại của ba gia tộc lớn này mới chống đỡ cho hệ thống lớn mạnh của nhà họ Khổng”.

 

Thật ra thành Đại Phong chẳng qua chỉ là một điểm của nhà họ Khổng mà thôi và nhà họ Phương cũng chỉ là một con cờ của nhà họ Khổng.

 

Mấy ngàn năm nay cho dù là ngoài lãnh thổ hay thế tục, nhà họ Khổng đều dùng cách này âm thầm không chế mọi thứ.

 

“Cậu từng nghe nói Đại Trạch Hương mấy ngàn năm trước chưa?”, Tần Lương Ngọc mỉm cười hỏi.

 

Tiêu Chính Văn khẽ gật đầu, câu nói “Lẽ nào những người xưng vương xưng hầu đó cao quý hơn tôi sao?” vẫn luôn được lưu truyền đến bây giờ, sao anh lại ko biết chứ.

 

“Trần Thắng, Ngô Quảng của Đại Trạch Hương thật ra cũng là người nhà họ Khổng, nhưng người đời rất ít để ý đến những chi tiết nhỏ, chẳng hạn như liên quan đến tự Trần Thắng”.

 

“Phải biết là những năm đó rất ít người có tự, ngay cả Bạch Khởi cũng không có tự, chỉ có một cái tên!”

 

Nghe thế Tiêu Chính Văn bỗng hiểu ra.

 

“Đằng sau việc thao túng mọi thứ này là lợi dụng tiền tệ lúc đó, tiền tệ là thứ trên không thể thấy được hình dạng, dưới không thấy lợi ích, nhưng lại có thể thao túng lòng người”.

 

“Thế nên đến nay bạc vẫn còn lưu thông ở ngoài lãnh thổ, hơn nữa con đường lưu hành này là một trong các kế sách của nhà họ Khổng”.

Chương trước Chương tiếp
Loading...