Chiến Thần Bất Bại
Chương 3904
Ngay sau đó Tiêu Chính Văn khoát tay, thu hồi chùm sáng kia, chắp tay sau lưng, lạnh lùng nhìn về phía đám người Hứa Thương Long.
“Xem ra, các ông vẫn chưa hiểu chênh lệch thật sự giữa chúng ta ở đâu, đã vậy, tôi sẽ giúp các ông tỉnh táo hoàn toàn!”, Tiêu Chính Văn nói xong, thân hình đột nhiên lóe lên, trong nháy mắt liền biến mất khỏi tầm mắt của mọi người.
Cùng với một vầng sáng trên mở ra trên không trung như đợt sóng, bóng dáng Tiêu Chính Văn lần nữa xuất hiện ngay cạnh mọi người!
Chỉ là thân pháp của anh quá quỷ dị, ngay cả không khí xung quanh cũng có phần không chịu nổi tốc độ sắp tới cực hạn, bắt đầu xuất hiện từng vết nứt!
Tiêu Chính Văn khẽ gập tay lại, sau đó cây giáo Bá Vương xuất hiện trong lòng bàn tay Tiêu Chính Văn, sau đó đâm thẳng ra ngoài!
Một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm đối diện Tiêu Chính Văn không kiềm chế được, nổi giận gầm lên một tiếng, nâng kiếm nghênh đón mũi giáo của cây giáo Bá Vương!
“Giáo!”
Mặc dù ông ta đã dốc hết sức nhưng căn bản không có tác dụng gì, cây giáo Bá Vương vẫn không ngừng lại, vô cùng cứng rắn đâm vào ngực ông ta!
“Phụt!”
Máu tươi bắn ra, lại một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm mất mạng trong chớp mắt!
Cùng lúc đó, một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng cấp năm khác bên cạnh, vung kiếm, chém thẳng về phía bả vai Tiêu Chính Văn!
Nhát kiếm này mang oai phong hủy diệt trời đất giống như muốn chém Tiêu Chính Văn ra làm hai!
Nhưng Tiêu Chính Văn chỉ nhẹ nhàng bước sang một bước, ngay sau đó giơ tay lên, cây giáo Bá Vương nằm ngang trước mặt Tiêu Chính Văn!
“Choang!”
Thanh kiếm kia uy thế vô cùng chém thẳng vào cán của cây giáo Bá Vương, rồi bị hất ngược lại bay ra ngoài!
Vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng đánh lén Tiêu Chính Văn kinh ngạc tái mặt!
Tốc độ phản ứng của Tiêu Chính Văn so với dự trù của ông ta thật sự chuẩn xác đến mức làm người ta giận sôi máu!
Bất kể là từ kinh nghiệm chiến đấu hay về ý thức chiến đấu, giữa hai người đều khác nhau như trời với vực!
So với Tiêu Chính Văn, cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng có kinh nghiệm chiến đấu khoảng nghìn trận này giống như một đứa bé sơ sinh không có sức chống cự!
“Giáo!”
Một tay Tiêu Chính Văn cầm cán giáo, đưa ra sau, ngay sau đó cổ tay vừa xoay lại đâm giáo ra vô cùng ngang ngược!
“Phụt!”
Lại là một màn sương máu nổ ra trước mặt Tiêu Chính văn!
Lại một vị cao thủ cảnh giới Nhân Hoàng mất mạng trong nháy mắt!
Giờ phút này, thật sự Tiêu Chính Văn giống như hổ vào bầy dê vậy, vừa giơ tay lên đã có người gục xuống, vừa đâm giáo ra mỗi một lượt một người chết!