Chiến Thần Bất Bại
Chương 3730
“Hắn vừa lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn chưa đến một tháng, thực lực, cảnh giới mấy ngày nay chắc hẳn chưa tiến bộ nhiều, nếu các vị đến tìm Tiêu Chính Văn ngay bây giờ, có lẽ còn có thể đánh thắng hắn”.
Tư Mã Tư lạnh lùng nhìn ba người, ánh mắt đó như thể đang nhìn ba người chết.
“Tư Mã Tư, anh nói gì?”, quanh người Tư Mã Minh Nhuệ bỗng toát ra sát khí.
Rõ ràng Tư Mã Tư đang chế giễu ba người họ.
“Tôi nói nếu đến muộn chút nữa thì có thể ba người sẽ không còn đường quay về, so với việc đánh mất Thánh Huyết Đế Tuấn, chết trong tay hắn càng làm nhà họ Tư Mã mất mặt đấy”, Tư Mã Tư lạnh lùng nói.
“Chết?”
Ba người ngửa đầu bật cười cùng lúc như thể nghe được câu chuyện buồn cười nhất từ trước đến nay.
“Trong số chúng tôi người có thực lực yếu nhất cũng đã ở cảnh giới Nhân Hoàng cấp ba, chọn bừa ra một người cũng có thể uy hiếp cả thế tục, huống gì ba người chúng tôi đi cùng nhau?”
“Tư Mã Tư, thật ra phép khích tướng không dùng như anh đâu, nếu đã nói khoác thì cũng phải đáng tin chút chứ”.
Tư Mã Minh Nhuệ khinh thường nói.
Cho dù Tiêu Chính Văn lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn nhưng dù sao thời gian quá ngắn, dù có muốn đột phá nhanh chóng thì bây giờ cùng lắm cũng chỉ mới đột phá đến cảnh giới Nhân Hoàng mà thôi.
Chỉ một con gà cảnh giới Nhân Hoàng cấp một, đừng nói là khiêu khích ba người họ, dù là Tư Mã Nguyệt – người có thực lực yếu nhất trong số họ chỉ cần giơ một ngón tay ra cũng có thể ép Tiêu Chính Văn thành bã.
“Được thôi, nếu các vị đã muốn đi chết như thế thì không thể trách Tư Mã Tư tôi không nhắc trước, đến lúc đó đừng hối hận”.
Tư Mã Tư cười nhạo nói.
“Tư Mã Tư, trước tiên chúng ta thẳng thắn nói với nhau, nếu chúng ta tra ra được giữa anh và Tiêu Chính Văn từng có giao dịch gì thật thì khi chúng tôi quay về chính là ngày chết của anh”.
Tư Mã Nguyệt lạnh lùng nói.
Thật ra từ trước đến nay tranh đấu nội bộ của nhà họ Tư Mã rất khốc liệt, nhưng tranh đấu một mình khó tránh khỏi thực lực mỏng manh, thế nên các chi phụ cũng sẽ kết liên minh với nhau.
Đám người Tư Mã Nguyệt lần lượt là các thế tử của ba phân chi lớn, mà Tư Mã Tư và Tư Mã Lôi trước giờ có mối quan hệ rất tốt với nhau, thế nên thật ra cái chết của Tư Mã Lôi là một đòn giáng nặng nề với Tư Mã Tư.
Vốn dĩ đây chính là thời cơ tốt nhất để đám người Tư Mã Nguyệt loại bỏ Tư Mã Tư.
Nhưng ba người họ lại quá xem thường người khác, thế nên ngược lại bị Tư Mã Tư nắm lấy cơ hội chuyển bại thành thắng, lúc này Tư Mã Tư ngược lại thầm cầu nguyện Tiêu Chính Văn có thể giết chết ba tên đối thủ đáng chết này.
“Vậy thì tốt, tôi đang đợi các người đến lấy đầu tôi này”, Tư Mã Tư cười khẩy, sau đó ngồi khoanh chân lại như không có ai.
Đám người Tư Mã Nguyệt lạnh lùng nhìn Tư Mã Tư rồi biến thành một luồng sáng.
Đến khi đám người Tư Mã Nguyệt đi xa, một ông lão trong khu rừng rậm phía sau Tư Mã Tư mới bước ra.