Chiến Thần Bất Bại
Chương 3502
Ông cụ Thành chắp hai tay sau lưng, dẫn mọi người đi một mạch tới Vọng Tiên Lâu trên đỉnh núi!
Gọi nơi này là Vọng Tiên Lâu, vì đứng ở đây có thể trò chuyện cùng tiên trên trời!
Nhìn biển mây mênh mông dưới núi, trên bầu trời mây tím giăng đầy, thấy khí tượng như vậy, ngay cả mọi người nhà họ Thành cũng lộ ra vẻ kinh ngạc!
Sau khi linh khí trở về, Thái Sơn đã có thay đổi không nhỏ, nhưng thay đổi lớn thế này của Vọng Tiên Lâu thì mới xuất hiện gần đây.
Thậm chí ngay cả độ cao đỉnh núi, cũng tăng thêm mấy trăm thước!
Cả tòa Thái Sơn, cũng trở nên thần bí và uy nghiêm hơn.
“Thánh Huyết của Đế Tuấn, đã từng mấy lần rớt xuống Vọng Tiên Lâu, tuy rằng nhà họ Thành chúng tôi chưa ai có được Thánh Huyết, nhưng có thể trông nom nơi này cũng là vinh dự của nhà họ Thành chúng tôi!”
Ông cụ Thành nói đến đây, trên mặt cũng thoáng hiện vẻ kiêu ngạo!
Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân nhà họ Thành có tư cách tổ chức bữa tiệc lần này!
Chỉ là mấy người Tư Mã Tư lại đáp trả bằng một nụ cười khinh miệt.
Thế lực của nhà họ Thành ở vùng ngoài lãnh thổ căn bản không đáng nhắc tới, mà cuộc tranh đoạt Thánh Huyết của Đế Tuấn lần này, càng không liên quan đến nhà họ Thành!
Chỉ dựa vào mấy lời thuyết giáo mà muốn chia một chén canh, đúng là kẻ ngốc nói vớ vẩn!
“Mời các vị ngồi!”
Vừa nói, ông cụ Thành đưa tay ra hiệu mời mọi người.
Sau khi mọi người ngồi xuống, không ít người hầu của nhà họ Thành lập tức dâng lên hoa quả tươi ngon cho họ.
Lúc này mọi người mới phát hiện ra, chẳng biết từ lúc nào, ông cụ Thành đã ngồi lên vị trí chủ nhà ngay chính giữa!
Mà mấy người Tư Mã Tư, cũng chỉ ngồi vào những ghế dưới, còn Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào thì bị sắp xếp ngồi ngay ở cuối cùng.
Hơn nữa, hoa quả trước mặt mỗi người, cũng dựa theo thứ tự, càng xa càng giảm!
Ví dụ như trong mâm hoa quả bên cạnh ông cụ Thành là một vài loại hoa quả quý hiếm, tới chỗ của Tiêu Chính Văn và Võ Anh Hào, cũng chỉ còn một vài loại quả hết sức bình thường!
Đây rõ ràng là đang ám chỉ với mọi người mức độ coi trọng của nhà họ Thành đối với thế lực các phe!
Nhìn thoáng qua mâm hoa quả trước mặt chỉ có mấy quả táo, Võ Anh Hào trợn tròn mắt, ánh mắt tràn đầy tức giận bắn thẳng về phía ông cụ Thành!
“Không cần để ý!”
Tiêu Chính Văn nhỏ giọng nói một câu, đồng thời, nhẹ nhàng giữ lấy Võ Anh Hào đang điên tiết.
“Ông cụ Thành, hình như chất lượng hoa quả trước mặt anh Tiêu không tốt lắm nhỉ!”, Tư Mã Tư cười khẩy, châm chọc.
Tiêu Chính Văn ngẩng đầu lên, nhìn Tư Mã Tư thật lâu, chỉ trả lời hắn bằng một nụ cười lãnh đạm.
“Sao tộc trưởng lại sắp xếp anh Tiêu ghế cuối, mới vừa nãy ông ấy còn nói, nhà họ Thành không có lập trường của mình mà!”, Thành Hân Nhi thấy vậy, hàng lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại, nhìn về phía Thành Vĩnh Chí với vẻ khó hiểu.