Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 1902



“Vốn dĩ tôi không muốn ức hiếp một người phụ nữ mềm yếu như cô, thế nhưng vì muôn dân trong thiên hạ, tôi cũng chỉ đành phá lệ một lần!”

 

Mấy người Sở Thiên Thư đang bày ra dáng vẻ chèn ép người khác, mà miệng vẫn còn nói ra được mấy lời quang minh chính đại như vậy.

 

“Vì muôn dân trong thiên hạ? Sao cadaverine có thể lây lan tới tận khu thành phố? Tất cả những ngôi mộ lớn đều được khai quật ở những vùng núi xa xôi, ông cho rằng tôi không biết rõ hay sao?”

 

“Mục đích của mấy người chẳng qua chỉ là phương thuốc trong tay tôi, lấy danh nghĩa của muôn dân trong thiên hạ để ép buộc tôi!”

 

Khương Vy Nhan chế giễu không chút nhượng bộ.

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt của mấy người Sở Thiên Thư lập tức đỏ tới tận mang tai.

 

Bọn họ quả thực đã bị nhà họ Lạc dụ dỗ, chỉ cần có được phương thuốc thì mọi người đều có thể cùng hưởng.

 

Nếu không thì mấy người Sở Thiên Thư sẽ chẳng lặn lội đường xa từ Thần Nông Cốc tìm tới đây.

 

Tuy nhiên có một số chuyện biết là như vậy nhưng không thể nói ra, nếu như nói toẹt ra ngoài thì sẽ cực kỳ khó nghe!

 

“Con đàn bà khốn nạn! Cô dám bôi nhọ chúng tôi sao?”

 

Không đợi Sở Thiên Thư lên tiếng, mặt của một ông lão tóc trắng đứng trong đám người đã đỏ bừng bừng chỉ vào Khương Vy Nhan mà mắng chửi.

 

“Khương Vy Nhan, cô đừng nói mấy tiền bối chúng tôi cậy thế chèn ép người khác, bắt nạt một cô gái nhỏ bé như cô, nếu cô biết điều giao phương thuốc ra thì chúng tôi sẽ không làm gì cô hết, ít nhất có thể để cho hai người rời khỏi nơi này bình an vô sự!”

 

Thừa Tiếu Thiên chắp hai tay sau lưng, nói với dáng vẻ đang xem kịch hay.

 

Lúc này, hơi thở ở cảnh giới chủ soái trên người Thừa Tiếu Thiên đã bộc lộ hết ra bên ngoài!

 

Ngay cả La Trường Minh đứng bên cạnh hắn cũng cảm nhận được áp lực vô hình, chèn ép đến độ bản thân không thể thở nổi.

 

“Cái gì? Cho chúng tôi rời khỏi nơi này bình an vô sự ư? Mấy người đúng là vô liêm sỉ!”

 

Khương Vy Nhan nghiến răng, lạnh lùng lên tiếng.

 

“Cô gái, tôi cũng không ngại nói thật cho cô biết, dù môn chủ của võ tông tới thì cũng không dám làm trái ý của mấy người chúng tôi, nếu không thì kết cục sẽ đều thảm y như thế!”

 

“Nếu cô và Lưu Sùng Hằng đã tới đây thì cũng nên biết địa vị và tầm ảnh hưởng của dược tông ở trong võ tông!”

 

Sở Thiên Thư thật sự phẫn nộ.

 

Hơn nữa theo cụ ta thấy, mặc dù Khương Vy Nhan không phải người trong võ tông.

 

Nhưng chắc chắn Lưu Sùng Hằng đã từng nói cho cô biết về địa vị của dược tông bên trong võ tông!

 

Trong số những người đang có mặt ở đây, ngoài dược sư Hoàng ra thì gần như tất cả những nhân vật có tầm ảnh hưởng nhất trong dược tông đều đã tề tựu đông đủ.

 

Ở trước mặt mấy người bọn họ, Khương Vy Nhan vẫn dám tỏ thái độ ương ngạnh như thế, Sở Thiên Thư đột nhiên nảy sinh ý định muốn giết Khương Vy Nhan!

 

“Mấy người là ai thì cũng chẳng có liên quan gì tới tôi, tôi chỉ biết rằng Khương Vy Nhan tôi tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước bất cứ kẻ nào cậy thế chèn ép người khác!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...