Chiến Thần Bất Bại
Chương 1865
Nói xong, hai tay ông ta đưa bài thuốc Bát Cực Tục Mệnh Đan qua.
“Đây là phương thuốc Bát Cực Tục Mệnh Đan mà Dược Vương Cốc lưu truyền hàng nghìn năm, tôi nhận lệnh của cốc chủ dược sư Hoàng đến đây tặng bài thuốc này, xin sếp Khương vui lòng nhận cho”.
Độ Thiên Chân Nhân nhận lấy hộp gỗ rồi đưa cho Khương Vy Nhan.
Khương Vy Nhan cũng không liếc nhìn bài thuốc trong hộp gỗ, mỉm cười nói: “Thật ra từ đầu đến cuối tập đoàn Vy Nhan chúng tôi chưa từng nghĩ sẽ đối địch với bất kỳ một ai, nhưng Dược Vương Cốc cứ luôn nhắm vào tập đoàn Vy Nhan”.
“Nếu Dược Vương Cốc đã có ý chủ động bắt tay làm bạn thì tập đoàn Vy Nhan chúng tôi cũng sẽ không từ chối, nhưng tôi mong chuyện tương tự như vậy sẽ không xảy ra thêm lần nào nữa”.
Lời nói của Khương Vy Nhan có mềm dịu có cứng rắn, vừa tỏ rõ lập trường của mình vừa cảnh cáo Đại trưởng lão của Dược Vương Cốc.
Nghe cô nói thế, Đại trưởng lão không khỏi ngẩng đầu lên nhìn Khương Vy Nhan.
Điều này khác hoàn toàn với miêu tả của mọi người ở Dược Vương Cốc về Khương Vy Nhan.
Đừng nhìn vẻ ngoài mềm yếu của Khương Vy Nhan mà lầm, thật ra bên trong cô vẫn rất mạnh mẽ và cứng cỏi.
Những người như vậy khó đối phó hơn người có thái độ cứng rắn rất nhiều.
“Sếp Khương yên tâm, lần này Dược Vương Cốc chúng tôi thật lòng muốn hóa giải ân oán với tập đoàn Vy Nhan. Hơn nữa ý của môn chủ cũng muốn có quan hệ tốt với cậu Tiêu, hai bên vốn dĩ không nên trở thành kẻ thù”.
“Đều do mấy đứa nhỏ của Dược Vương Cốc tự đại ngông cuồng nên mới đắc tội với sếp Khương và cậu Tiêu. Trước giờ tôi và môn chủ bận trăm công nghìn việc, không thể hiểu rõ tình hình nên mới khiến hai bên chúng ta hiểu lầm nhiều đến thế”.
“Nhưng từ nay về sau, chỉ cần sếp Khương hoặc cậu Tiêu mở lời thì Dược Vương Cốc tôi nhất định sẽ làm theo”.
Độ Thiên Chân Nhân đảo mắt nhìn Đại trưởng lão hơi nhíu mày, mấy lời này đã nói rõ ý của Dược Vương Cốc rồi.
Rõ ràng là muốn nghe theo Tiêu Chính Văn.
Nhưng người của Dược Vương Cốc bướng bỉnh không nghe theo ai, chưa có ai trong võ tông có thể sai khiến được họ.
Thế nên Độ Thiên Chân Nhân không khỏi cảm thấy nghi ngờ.
“Đại trưởng lão khách sáo rồi, tập đoàn Vy Nhan chúng tôi chỉ mong sau này mọi người hòa hợp, còn cái này thì tôi không dám nhận”.
Khương Vy Nhan bình tĩnh từ chối đề nghị của Đại trưởng lão.
Tâm trạng Đại trưởng lão không khỏi sa sút, sửng sốt một chốc, sau đó cười nói: “Sếp Khương, thật ra… Dược Vương Cốc sắp không chống đỡ được nữa, tiền chi tiêu ăn uống hàng ngày quá lớn, tôi muốn xin sếp Khương cho Dược Vương Cốc một con đường sống”.
Đại trưởng lão vừa nói vừa giả vờ cúi người ba lần với Khương Vy Nhan.
Thấy vậy, Khương Vy Nhan liền quay đầu lại nhìn Độ Thiên Chân Nhân.