Chiến Thần Bất Bại
Chương 1495
Thật ra bất kể là Trần Hân nói thật hay không, Từ Thanh Thanh đều nghĩ cách để chứng minh cho cô ta rằng Tiêu Chính Văn không xuất sắc như cô ta nghĩ.
Cô ta cho rằng sở dĩ Trần Hân xa cách với Trương Lăng Phong hoàn toàn là vì mối quan hệ của Tiêu Chính Văn.
Dù sao có thể gả vào nhà họ Trương ở Thiên Sơn mới là cơ hội thay đổi cuộc đời duy nhất của Trần Hân.
Cô ta không thể trơ mắt nhìn bạn thân của mình bỏ lỡ cơ hội lớn lần này.
Hai người lại nói thêm vài câu, Từ Thanh Thanh mượn cớ đi vào hành lang gọi cho Lý Tiểu Phi.
Lúc này đầu Lý Tiểu Phi còn quấn băng, mặc dù cái tát của Tiêu Chính Văn không lấy mạng hắn nhưng cũng khiến hắn bị chấn động não nghiêm trọng.
Đến giờ thỉnh thoảng còn nói vài câu vớ vẩn.
“Gì cơ? Cậu nói Trần Hân thích ông chủ một cửa hàng đồ ngọc hả? Không thể nào, cậu ấy là hoa khôi lớp chúng ta”.
Lý Tiểu Phi nghe Từ Thanh Thanh nói xong, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng.
“Haizz, ai nói không phải đâu, theo mình biết thì ông chủ cửa hàng đồ ngọc còn là người đã có gia đình. Ngay cả mình cũng không nỡ nhìn, cậu chủ Trương trước giờ vẫn luôn chung tình”.
“Nếu bỏ lỡ cơ hội này thì cả đời này của cậu ấy sẽ bị hủy hoại”.
Từ Thanh Thanh cũng lo lắng nói.
“Hừ, một ông chủ cửa hàng đồ ngọc cũng dám có ý gì với hoa khôi lớp chúng ta à? Mình thấy anh ta chán sống rồi”.
Lý Tiểu Phi hừ một tiếng, nói.
“Tiểu Phi, nếu cậu có thể dạy dỗ anh ta một trận thì tốt quá. Mình nghĩ chú Trần không tiện thô bạo ra tay với người như vậy nên Hân Hân mới nghĩ anh ta khác mọi người”.
“Thật ra nói đi cũng phải nói lại, anh ta không phải là loại người ở tầng thấp của xã hội sao?”
Từ Thanh Thanh cực kỳ không cam lòng nói.
“Ừ, Thanh Thanh, mình hiểu ý của cậu rồi, dù sao mình cũng phải tham gia tiệc sinh nhật của Hân Hân, đến lúc đó mình dạy dỗ anh ta một chút là được”.
Lý Tiểu Phi tỏ vẻ tức giận.
Với thực lực của nhà họ Lý thì đừng nói là một ông chủ cửa hàng đồ ngọc.
Dù là cả tỉnh Xuyên cũng không có mấy ai có thể so sánh với nhà họ Lý.
“À phải rồi, cậu còn nhớ Hứa Văn Văn không? Đến lúc đó cậu ấy cũng sẽ tham gia tiệc sinh nhật của Hân Hân”.
Từ Thanh Thanh lại nói.
Nghe đến cái tên này, Lý Tiểu Phi không khỏi ngạc nhiên.
“Hứa Văn Văn cũng đến tham gia à?”
Lý Tiểu Phi hơi ngạc nhiên hỏi.
Hứa Văn Văn này là hoa khôi trường của họ, hơn nữa lúc chưa tốt nghiệp đã là hot girl mạng nổi tiếng.
Bây giờ càng là một trong các streamer nổi tiếng trong nước, so về độ nổi tiếng thì không thua gì một nghệ sĩ hạng A.
Thậm chí trên mạng có không ít người xem cô ta là nữ thần quốc dân, ngay cả những người cực kỳ nổi cũng cảm thấy tự hào khi chung sân khấu với Hứa Văn Văn.
Nghĩ đến lúc đầu khi còn đi học, Lý Tiểu Phi cũng là một trong những người theo đuổi trung thành của Hứa Văn Văn.
Chỉ là lúc đó nhà họ Lý vẫn chưa có tiếng tăm gì, Lý Tiểu Phi không có can đảm tiếp cận Hứa Văn Văn.
Mãi đến sau này, nhà họ Lý dựa vào chỗ chống lưng là Thiên Sơn, một bước thăng tiến, Lý Tiểu Phi cũng từng gọi cho Hứa Văn Văn vài cuộc điện thoại.
Nhưng sau khi giới thiệu các kiểu, đối phương cúp máy.
Đến giờ Hứa Văn Văn vẫn là nữ thần thuần khiết trong lòng Lý Tiểu Phi.
“Đúng thế, đến lúc đó cậu phải thể hiện tốt một chút, không chừng nữ thần của cậu sẽ say mê trước dáng vẻ đẹp trai ngầu lòi của cậu”.
Nói xong, Từ Thanh Thanh cúp máy.
Sáng hôm sau, Trần Hân bảo người đến đưa thiệp mời cho Khương Vy Nhan và Tiêu Chính Văn.
Bên này vừa nhận được thiệp mời, Trần Hân cũng đồng thời gọi đến.
“Ông chủ, lát nữa anh và chị Vy Nhan nhất định phải đến sớm một chút, tôi tiện thể giới thiệu vài người bạn cho anh và chị Vy Nhan làm quen”.
Trần Hân nói trong điện thoại.
Dù sao hôm nay đến tham gia tiệc sinh nhật của cô ta đều không phải là người tầm thường, Trần Hân cũng muốn nhân cơ hội này đề cử mấy người này cho Tiêu Chính Văn.
“Hân Hân, hôm nay chị Vy Nhan của cô phải đi nghiệm thu hàng hóa nên lát nữa có thể không qua đây được, nhưng tôi nhất định sẽ đến”.
Tiêu Chính Văn lạnh nhạt nói.
Nghe nói Khương Vy Nhan không thể đến tham gia tiệc sinh nhật của mình, Trần Hân ít nhiều gì cũng cảm thấy hơi hụt hẫng.
Nhưng sau đó lại mỉm cười nói: “Chị Vy Nhan là người bận rộn, tôi có thể hiểu, vậy lát nữa ông chủ đến sớm một chút, đến rồi thì gọi cho tôi để tôi ra đón anh”.
Nói xong, Trần Hân cúp máy.
Thật ra theo ý định ban đầu của Trần Hân là chọn bừa một khách sạn nhỏ rồi đặt vài bàn là được.
Nhưng Từ Thanh Thanh lại nói gì cũng không chịu, cuối cùng vẫn giúp Trần Hân đặt khách sạn tốt nhất ở Sơn Thành.
Hơn nữa còn bao trọn cả sảnh tiệc ở tầng năm.
Tiêu Chính Văn vừa bước đến cổng, Trần Hân đã đích thân đến tận cửa đón.
Nhưng lúc này Lý Tiểu Phi và Từ Thanh Thanh đã ngồi sẵn trong sảnh tiệc.
“Một ông chủ cửa hàng đồ ngọc nhỏ còn thật sự xem mình là quan trọng. Dám để Hân Hân của chúng ta đích thân đi đón anh ta?”
Lý Tiểu Phi nhìn bóng lưng Trần Hân, lạnh lùng nói.
Mấy người bên cạnh cũng đều cười khẩy.
“Lát nữa các cậu đừng ai nói gì, hôm nay ông đây phải ra oai với anh ta”.
Lý Tiểu Phi đứng dậy tiện tay cầm lấy một chai rượu vang, lạnh lùng nhìn về phía cánh cửa lớn.
Không lâu sau chỉ thấy Tiêu Chính Văn và Trần Hân bước vào.
Nhìn thấy cánh cửa phòng tiệc mở ra, Từ Thanh Thanh cũng cười khẩy.
Lý Tiểu Phi đập chai rượu sang, bất kể là có đập trúng hay không cũng có thể nói là đùa giỡn.
Đến lúc đó dù Trần Hân muốn nói giúp ông chủ này cũng không thể nói được gì.
Vừa bước vào cửa đã bị người ta đập chai rượu vào người, ông chủ đó còn mặt mũi ở lại đây sao?
Còn đánh trả thì dù cho đối phương mười lá gan cũng chưa chắc dám nói nửa chữ không không với Lý Tiểu Phi.
Dù sao thân phận của những người như họ cũng ở đó, dù là vài ông lớn ở Sơn Thành cũng chỉ có thể câm nín.
Nhưng cánh cửa phòng VIP mở ra, khoảnh khắc Tiêu Chính Văn sải bước đi vào sảnh tiệc, Từ Thanh Thanh và Lý Tiểu Phi bỗng sửng sốt.
Nhất là Lý Tiểu Phi, sắc mặt bỗng chốc khó coi đến cực điểm.
Cho dù thế nào hắn cũng không ngờ lại gặp Tiêu Chính Văn ở đây.
Cái tát trước đó đã khiến Lý Tiểu Phi còn nhớ mãi đến bây giờ, hắn đâu còn dám ném chai rượu vào đầu Tiêu Chính Văn.
Sửng sốt một chốc, Lý Tiểu Phi vội buông rượu vang trong tay xuống, hai mắt tràn đầy sự tức giận nhìn Tiêu Chính Văn.
Cũng may hôm nay đã có chuẩn bị, trước khi đi đã gọi trợ thủ, nếu không hôm nay lại phải ăn đấm.
Dù như thế, Lý Tiểu Phi cũng không đánh nhau với Tiêu Chính Văn lần thứ hai.
“Giới thiệu với mọi người, vị này là anh Tiêu mà tôi từng nhắc đến với mọi người. Còn chị Vy Nhan thì hôm nay tạm có việc nên không thể đến, nếu không nhất định sẽ để mọi người biết thế nào mới là gái xinh chính hiệu”.
Trần Hân chỉ vào Tiêu Chính Văn mỉm cười nói với mọi người.
Thấy mấy người Lý Tiểu Phi ngơ ngác đứng đó, Trần Hân sửng sốt, sau đó lại xoay người nói với Tiêu Chính Văn: “Ông chủ, mấy người này đều là bạn học lớp đại học với tôi”.
Lý Tiểu Phi chỉ là gật đầu tượng trưng với Tiêu Chính Văn rồi ngồi xuống.
Sắc mặt Từ Thanh Thanh cũng khó coi đến cực điểm.
Lần ở núi Đại Lương trước đó, cô ta cũng có mặt, hơn nữa còn bị Tiêu Chính Văn tát một cái.
Cho đến giờ nhìn thấy gương mặt của Tiêu Chính Văn, mặt cô ta vẫn cảm thấy đau rát.
Tiêu Chính Văn không để ý đến họ chỉ tìm một vị trí rồi ngồi xuống.
Trần Hân đi đến trước mặt Từ Thanh Thanh nói: “Thanh Thanh, thế nào, có phải anh Tiêu rất có phong thái không?”
“Hừ! Đúng thế!”
Từ Thanh Thanh cười khẩy, lạnh lùng đáp một câu.
“Hân Hân nói đúng, anh Tiêu này quả thật có phong thái cực đỉnh, không biết anh Tiêu xuất thân từ danh sơn nào, là đệ tử của ai thế?”
Lý Tiểu Phi lạnh lùng nhìn Tiêu Chính Văn lạnh giọng hỏi.