Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chiến Thần Bất Bại

Chương 1254



Chương 1254 Tốt quá rồi!

Tiêu Chính Văn nhướng mày, nhìn các ống kính ngắn dài xung quanh, cười khẩy và cúi đầu liếc xéo hội trưởng Lý, nói: “Ông nghĩ tôi sẽ lo sợ những thứ này sao?”

 

Vèo vèo!

 

Một câu nói đã khiến hội trưởng Lý cảm nhận được sự uy hiếp của cái chết, ớn lạnh thấu xương!

 

“Mày… mày muốn làm gì? Tiêu Chính Văn, tao nói cho mày biết, mày đã không còn là nhân vật cao quý được người ta tôn sùng nữa rồi! Bây giờ mày chỉ là một người bình thường mà thôi! Nếu như mày dám làm gì với tao, cụ tổ nhà họ Viên nhất định sẽ không bỏ qua cho mày!”

 

Hội trưởng Lý hét toáng lên!

 

“Ồ? Xem ra người đứng sau ông chính là nhà họ Viên?”

 

Tiêu Chính Văn cười khẩy, trong con ngươi lóe lên tia sáng lạnh lẽo.

 

Hội trưởng Lý cũng sững sờ, cảm thấy mình đã lỡ lời, lập tức phản bác: “Nhà họ Viên gì chứ, tao không biết mày đang nói gì!”

 

Ha ha!

 

Tiêu Chính Văn cười chế nhạo, nói: “Hội trưởng Lý, ông năm lần bảy lượt tìm tới kiếm chuyện với chúng tôi, tôi chưa giết chết ông là cảm thấy tội của ông vẫn chưa đến mức phải chết! Nhưng những gì ông làm ngày hôm nay khiến tôi thấy vô cùng tức giận!”

 

“Vì thế, xin lỗi nhé, tôi cảm thấy ông không cần thiết phải sống trên thế gian này nữa!”

 

Nói xong, Tiêu Chính Văn nhấc chân lên định giẫm mạnh xuống.

 

Hội trưởng Lý bị dọa sợ đến mức hét toáng lên: “A, đừng mà… Tôi sai rồi, tôi sai rồi, là nhà họ Viên, là nhà bọn họ bảo tôi làm như vậy… Tất cả đều là do nhà họ Viên sắp xếp, cầu xin cậu Tiêu đừng giết tôi, tha mạng cho tôi…”

 

Cùng lúc đó, mùi nước tiểu nồng nặc tỏa ra xung quanh!

 

Đám người xung quanh ai nấy đều nhíu chặt mày, bịt mũi, nhìn hội trưởng Lý đang ngã dưới đất với ánh mắt ghét bỏ.

 

Hội trưởng Lý lại bị dọa đái trong quần!

 

Tiêu Chính Văn vẫn chưa giẫm chân xuống, mà chắp tay ra sau lưng, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm hội trưởng Lý đang run rẩy, cười nói: “Hội trưởng Lý, chúc mừng ông đã giữ được một mạng”.

 

Dứt lời, Tiêu Chính Văn quay người, nhìn những người xung quanh và phóng viên.

 

Còn hội trưởng Lý ngã trên mặt đất, thở hổn hển, cả người cũng mệt rã rời.

 

Không chết, vậy mà ông ta lại không chết…

 

Tốt quá rồi!

 

Lúc này, Tiêu Chính Văn đối mặt với ống kính, ánh mắt lạnh như băng, nói: “Viên Hỗn Thiên! Tôi biết ông đang xem truyền hình trực tiếp, hôm nay tôi chính thức thông báo với ông, tôi chấp nhận lời khiêu chiến của ông! Cũng khuyên ông một câu, chuẩn bị quan tài sẵn đi!”

 

Rầm!

Toàn bộ hội trường đều lập tức xôn xao!

Chương trước Chương tiếp
Loading...