Chiến Thần Bất Bại
Chương 1085
Chương 1085 Mấy câu nói này chứa đầy ý uy hiếp mãnh liệt!
Trong lời nói của Thất trưởng lão thể hiện sự tức giận.
Nhưng Tiêu Chính Văn không hề sợ hãi.
Anh thờ ơ nói: “Tôi không giết hắn đã là nể mặt Dược Vương Cốc các người lắm rồi!”
Ôi!
Nghe vậy, ba đệ tử phía Thấy trưởng lão hít một hơi thật sâu.
Đồng thời, lửa giận trong mắt bọn họ bùng lên mạnh mẽ.
Thật đáng hận!
Kiêu ngạo quá!
“Hỗn láo! Dám nói với Thất trưởng lão như vậy sao?”
“Chết tiệt! Anh thật sự là không coi Dược Vương Cốc ra gì!”
“Thất trưởng lão! Tôi nghĩ không cần nói chuyện với bọn họ nữa!”
Thấy ba đệ tử tức giận, sắc mặt của Thất trưởng lão cũng trở nên vô cùng khó coi, nhưng vẫn xua tay, lạnh lùng nói: “Đủ rồi! Chúng ta đến đây để bàn chuyện hợp tác!”
Sau đó, Thất trưởng lão nhìn Tiêu Chính Văn, nói: “Tiêu Chính Văn, hôm nay chúng tôi tới đây không phải là muốn gây chiến với cậu, mà là đến để hợp tác”.
“Ồ, hợp tác sao? Tôi xin rửa tai lắng nghe”.
Tiêu Chính Văn thờ ơ nói.
Mí mắt Thất trưởng lão khẽ giật, bị thái độ thờ ơ của Tiêu Chính Văn chọc tức.
Nhưng ông ta vẫn cố nhịn, nói: “Vốn dĩ Dược Vương Cốc chúng tôi ủng hộ Linh Khê Tông. Nhưng dưới bàn tay của chủ soái Tiêu, Linh Khê Tông đã không còn nữa. Bây giờ Thanh Vân Tông ở Giang Trung là tông môn lớn duy nhất, còn hợp tác chặt chẽ với công ty của cậu. Chủ soái Tiêu làm vậy tương đương với việc lấy đi thị trường và lợi nhuận của Dược Vương Cốc chúng tôi. Ban đầu Dược Vương Cốc cũng muốn cướp lại, nhưng chúng tôi cũng không muốn gây thêm phiền toái, cho nên hôm nay đến đây là muốn hợp tác với công ty của cậu”.
“Dược Vương Cốc muốn nắm giữ một nửa thị trường y dược Giang Trung! Chúng tôi có thể cung cấp toàn bộ dược liệu mà công ty cậu cần”.
Tiêu Chính Văn khẽ cau mày: “Chỉ dựa vào lời nói của ông mà cũng muốn lấy một nửa thị trường y dược Giang Trung sao? Ông có chắc là tới để hợp tác không? Hơn nữa, dược liệu công ty chúng tôi cần có thể nhập từ nơi khác, tại sao chúng tôi phải hợp tác với Dược Vương Cốc chứ?”
Thất trưởng lão cũng cau mày nói: “Bởi vì chúng tôi là Dược Vương Cốc! Có bao nhiêu người muốn hợp tác với Dược Vương Cốc chúng tôi còn không được! Đây là cơ hội ngàn vàng cho tập đoàn Vy Nhan các người! Nói không chừng còn có thể mượn danh tiếng của Dược Vương Cốc để lọt vào top mười công ty y dược trong cả nước!”
Ha ha.
Tiêu Chính Văn cười khẩy, nói: “Tôi hiểu rồi. Ông già, ông muốn tay không bắt sói trắng à? Không chỉ muốn lấy một nửa thị trường y dược Giang Trung, mà còn muốn chúng tôi cảm kích vì được hợp tác cùng các ông, đúng không?”
Thất trưởng lão cười nói: “Không sai! Hợp tác với Dược Vương Cốc chúng tôi là phúc của các người! Chỉ khi hợp tác với Dược Vương Cốc chúng tôi thì công ty của các người mới có thể phát triển!”
“Tiêu Chính Văn, tôi hy vọng cậu có thể suy nghĩ thật kỹ! Dược Vương Cốc chúng tôi là đại tông y dược Hoa Quốc! Không nói tám phần, chỉ nói sáu phần thị trường y dược và doanh nghiệp y dược trên khắp lãnh thổ Hoa Quốc hiện nay đều có quan hệ với Dược Vương Cốc chúng tôi!”
“Có thể nói, trong giới y dược Hoa Quốc, Dược Vương Cốc chúng tôi chính là một sự tồn tại có một không hai! Nếu các người không muốn hợp tác với chúng tôi, chỉ cần một câu nói của tôi là có thể phát động lệnh cấm vận đối với tập đoàn Vy Nhan! Khiến cho công ty các người không thể nhập được bất cứ dược liệu nào trong biên giới Hoa Quốc!”
Mấy câu nói này chứa đầy ý uy hiếp mãnh liệt!
Tiêu Chính Văn cau mày, sắc mặt vô cùng khó coi.
Khương Vy Nhan đứng một bên nghe thấy những lời này, cũng thấy tức giận mở lời: “Ông già, mặc dù ông đại diện Dược Vương Cốc đến nói chuyện hợp tác, nhưng tôi không thấy bất kỳ thành ý muốn hợp tác nào của ông cả! Ỷ thế đè người, tự cho là mình đến từ Dược Vương Cốc là có thể bắt nạt người khác như vậy sao? Đừng nói chồng tôi không đồng ý, tôi cũng sẽ không đồng ý đâu!”
“Dược Vương Cốc rất lợi hại sao? Các người có thể nắm toàn bộ thị trường dược liệu của Hoa Quốc trong tay ư? Không hợp tác với Dược Vương Cốc các người, tôi không tin công ty chúng tôi sẽ phá sản!”
Khương Vy Nhan vừa nói vừa nhìn về phía Tiêu Chính Văn: “Chồng à, chúng ta không cần nói chuyện với bọn họ nữa, không hợp tác thì không hợp tác, dù sao cũng không phải chúng ta xin hợp tác với bọn họ!”
Thấy khí thế của Khương Vy Nhan cứng cỏi như vậy, Tiêu Chính Văn cũng cười nói: “Được, nghe theo em”.
Dứt lời, Tiêu Chính Văn nhìn về phía Thất trưởng lão đang bày ra vẻ mặt u ám, nói: “Ông già, nghe thấy lời của vợ tôi rồi chứ? Còn chưa cút đi?”
Nghe vậy, Thất trưởng lão nổi giận!
Ông ta tức giận đứng dậy, vỗ mạnh vào bàn, chỉ tay vào Tiêu Chính Văn, giận dữ hét lớn: “Tiêu Chính Văn! Đừng quên, cậu đã không còn là vua Bắc Lương nữa! Bây giờ cậu chỉ là một người dân bình thường! Nếu muốn đối đầu với Dược Vương Cốc chúng tôi, cậu phải nghĩ rõ hậu quả!”
“Nếu còn không đi, tôi sẽ tự mình tiễn các người ra ngoài đấy!”
Tiêu Chính Văn không thèm nghe, lạnh lùng nói, khí thế trên người cũng càng lúc càng tăng lên!
Khiến Thất trưởng lão bị dọa sợ chết khiếp!
Thực lực của ông ta không cao, cũng chỉ là tông sư võ đạo đỉnh cao mà thôi, còn chưa đạt tới cảnh giới Thiên Vương.
Đứng trước sự tồn tại sánh ngang với Thiên Vương địa cấp ba sao như Tiêu Chính Văn, căn bản chỉ là một con kiến hôi!
Cho nên, Thất trưởng lão giận mà không dám làm gì, hung tợn chỉ tay vào Tiêu Chính Văn, hậm hực nói: “Cậu! Thằng nhãi ngông cuồng nhà cậu! Cậu sẽ hối hận! Chúng ta đi!”
Dứt lời, Thất trưởng lão và đám đệ tử của mình rời khỏi phòng họp.