Chí Tôn Kiếm Đế
Chương 32: Buông con bé xuống!
Một giây sau, Diệp Thanh xông vào trong phòng, nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.
Muội muội của hắn bị trói lại. Trên người còn có vết thương. Một người con trai mặc trường bào tím thêu hoa văn vàng,
trong tay cầm một cây roi da đang quất vào người Diệp Mạnh Lăng.
“Đáng chết!” Sát ý của Diệp Thanh cao đến ngất trời.
Giống như một vị thần chết!
Nhìn thấy muội muội bị ngược đãi thảm hại như vậy, trong lòng Diệp Thanh chỉ có một chữ!
Giết! Giết hết tất cả mọi người!
“Vútl”
Một giây sau, Diệp Thanh lao đến.
Thanh Tu La Huyết Kiếm trong tay hắn vung ra chém mấy đường, một ánh kiếm màu đỏ tươi lập tức hiện ra.
“Ngươi dám ra tay, ta sẽ lập tức giế t chết muội muội của ngươi!"
Đột nhiên, nam tử mặc trường bào tím thêu hoa văn vàng tóm lấy cổ họng Diệp Mạnh Lăng lại.
Bóp chặt cổ của cô bé!
“Buông con bé xuống!”
Trong mắt của Diệp Thanh lóe lên tia lửa, thu hồi Tu La Huyết Kiếm của mình lại, sợ làm tổn thương đến muội muội của mình.
“Vù!”
Nam tử mặc trường bào tím thêu hoa văn vàng chính là công tử nhà họ Lý, Lý Phong!
Trong đế quốc Đại Chu, nhà họ Lý rất có quyền thết Từ trước đến nay Lý Phong đã quen làm chuyện xăng bậy.
Lúc trước khi còn ở kinh thành, hắn ta đã cướp đoạt trắng trợn rất nhiều dân nữ!
Bởi gì thế lực của nhà họ Lý rất lớn, người bình thường hoàn toàn cũng không dám phản kháng lại! ụ
“Tên nhãi, ngươi chờ đó cho ta
Lý Phong tóm lấy Diệp Mạnh Lăng, sau đó nhanh chóng lao ra ngoài.
Diệp Thanh theo sát ở phía sau. “Người đâu đến đây!”
Sau khi Lý Phong đi ra khỏi phòng, hắn ta lập tức hét một câu.
Các cường giả của Thiên Cơ Lâu lập tức bao vây lại xung quanh, đứng ở bên cạnh của Lý Phong.
Rõ ràng là đứng cùng một chiến tuyến với Lý Phong.
Cùng lúc đó, trên chiếc thuyền dành cho khách quý còn có một bóng dáng khác nhanh chóng đi về hướng này.
Trên người của kẻ đó tản ra khí tức của cảnh giới Ngưng Nguyên vô cùng mạnh mẽ.
Lý Phong còn có một người bảo vệ khác!
Là công tử của nhà họ Lý, bên cạnh hắn ta làm sao có thể thiếu người bảo vệ được chứ?
Diệp Thanh đã giết ba người mặc áo đen thuộc cảnh giới Ngưng Nguyên, tất cả đều là người bảo vệ của Lý Phong.
Mà bây giờ, còn có một người khác, tu vi và khí tức dường như đã đạt đến Ngưng Nguyên cấp năm, càng thêm phần khó đối phó!
“Tên nhãi, chỉ cần ngươi tự phế đi tu vi của mình, ta sẽ thả muội muội của ngươi ra, như thế nào? Ngươi suy nghĩ đi!”
Lý Phong đột nhiên cười hung ác, gẵn giọng nói.
Một tay của hắn ta còn bóp lấy cổ của muội muội Diệp Thanh, xách lên cao.
Trong mắt của Lý Phong, không nhìn thấy bất kỳ sự thương hại nào, giống như mạng sống của Diệp Mạnh Lăng chỉ là cỏ rác không đáng nhắc đến.
“Được, ta tự phế tu vil”
Diệp Thanh gật đầu.
Trong mắt hắn hiện lên một tia tàn nhẫn.
“Ca ca, không được!”
Diệp Mạnh Lăng giấy dụa, hét lên.
“Đi, đi mau!”
Đôi mắt của Diệp Mạnh Lăng giàn dụa nước mắt.
Cô bé không ngờ, thế giới bên ngoài lại độc ác và nham hiểm như vậy.
Trên thế giới này lại có một người tên Lý Phong xấu xa như vậy.
Cô bé biết ca ca của mình rất tài giỏi, nhưng ở đây nhiều có rất nhiều người, ca ca mình không phải là đối thủ của bọn họ.
Diệp Mạnh Lăng cam tâm tình nguyện chết đi cũng không muốn nhìn thấy ca ca của mình phải chịu bất kỳ tổn thương gì.
Huống hồ là để cho ca ca phải phế bỏ tu vi!