Chí Tôn Đặc Công
Chương 246: MV, hiệp khách?
- Được, vậy lát nữa gặp.
Tần Dương cúp điện thoại xong, mới ngẩng mặt lên, thì phát hiện hai ánh nhìn như tha thiết phía trước mặt, Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng hai người đang vô cùng phấn khích nhìn hắn.
- Là Miêu Toa gọi điện thoại cho anh sao?
Tần Dương cười gật đầu:
- Ừ, là cô ấy.
Yến Tử Tuyết phấn khích nói:
- Anh phải đi gặp cô ấy sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Đúng vậy, hôm nay là chủ nhật, vừa đúng tối nay anh phải đi quán bar biểu diễn, đúng lúc cô ấy cũng ở trong quán, nên gọi anh cùng đi ăn cơm.
- Wow!
Hai cô gái đều phấn khích kêu lên, Yến Tử Tuyết đan mười ngón tay lại trước ngực vẻ đáng thương, ngữ khí như cầu xin:
- Có thể cho chúng em cùng được không? Chúng em rất muốn được gặp mặt Miêu Toa, được kí tên chụp ảnh chung, nếu như không tiện, chúng em kí tên chụp ảnh xong là đi liền, không gây ảnh hưởng đến bữa cơm của hai người đâu...
Yến Tử Băng không nói gì, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ửng hồng, căng thẳng nhìn Tần Dương, tựa hồ chỉ sợ bị hắn cự tuyệt.
Tần Dương hơi do dự một chút, nhưng rồi liền gật đầu đồng ý nói:
- Được, để anh hỏi cô ấy xem.
Tần Dương lại gọi cho Miêu Toa, đại khái nói hắn đang ở cùng với hai người bạn, hai người bạn này đều là fan hâm mộ của cô, muốn đi cùng hắn để được gặp cô một chút, để kí tên chụp ảnh chung, Miêu Toa rất vui vẻ rồi đồng ý luôn.
Tần Dương cúp điện thoại, cười nói:
- Không vấn đề gì, vậy chúng ta đi thôi.
Khóe léo từ chối được sự nồng nhiệt níu giữ của Yến Thông, Tần Dương lái xe chở hai cô gái đi hướng về một tiệm cơm ở gần quán bar Mộng Điệp.
Dừng xe xong, Tần Dương dẫn theo hai cô gái đi vào tiệm rượu, sau đó đi thẳng vào phòng bao, trong phòng có hai người ngồi chờ sẵn, Giang Ly và Miêu Toa.
Cả Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng vừa nhìn thấy Miêu Toa, lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng, thần sắc phấn khích.
Tần Dương liếc nhìn hai người, trong lòng có đôi phần bất lực, mấy cô gái này thần tượng minh tinh thật quá sức.
- Chị Toa, chị Ly, xin lỗi em tới muộn.
Ánh mắt Giang Ly đảo qua hai cô gái, có hơi kinh ngạc, cặp thiếu nữ song sinh xinh đẹp như vậy, Tần Dương tìm ở đâu ra vậy chứ?
- Không muộn, bọn chị cũng vừa tới. Tần Dương, đây chính là bạn mà mấy hôm trước đã dẫn đến quán hả? Cậu ở đâu mà quen được hai chị em song sinh xinh xắn như vậy hả?
Tần Dương cười trả lời:
- Đến nhà người bạn chơi nên quen được, Yến Tử Tuyết, Yến Tử Băng, đây là chị Ly, người bạn thân thiết của chị Toa, cũng là quản lý của Quán bar Mộng Điệp, lần trước dẫn các cô đi, còn là chị Ly mời đấy.
Hai cô gái vô cùng ngoan ngoãn chào hỏi:
- Chào chị Ly, chào chị Toa ạ.
Miêu Toa cười nói:
- Ngồi đi, ngồi đi, các em đều là bạn của Tần Dương vậy cũng là người nhà cả, không cần khách khí.
Sau khi mấy người ngồi xuống, Giang Ly liền gọi nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên.
Tần Dương cười nói:
- Chị Toa, chân của chị đã khỏi hẵn chưa?
Miêu Toa gật đầu, vẻ có hơi bất đắc dĩ:
- Ừ, vết thương khỏi lâu rồi, nhưng mà để lại sẹo, còn đi bệnh viện xử lý một lần nữa, cơ bản cũng nhìn không ra rồi.
Tần Dương cười cười nói:
- Lần sau cũng không nên như thế, hát thì hát, cũng phải chú ý an toàn, lần này còn may chỉ là xước ở chân, nếu là té phải đầu, hay là vào mặt, thì phiền phức nữa.
Miêu Toa cười nói:
- May mà chị là ca sĩ, không phải diễn viên, không dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm.
Tần Dương lớn tiếng cười nói:
- Xinh đẹp một chút không tốt sao, đến lúc lỡ mà xấu đi, fan hâm mộ của chị bỏ chạy hết, vậy thì hỏng hết.
Giang Ly cười khúc khích nói:
- Fan hâm mộ bỏ chạy thì cũng không có gì, chứ không may hỏng mất khuôn mặt, về sau không lấy được ai, thì biết biết làm sao bây giờ?
Miêu Toa phản kích nói:
- Không lấy được ai, thì bám lấy cậu! Cậu cũng đừng gả cho ai nữa, chúng ta dựa vào nhau mà sống vậy.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Bị thương mới đỡ đã phải chạy ngược chạy xuôi khắp nơi, nghe nói chị sắp ra ca khúc mới?
- Ừ, đang chuẩn bị MV cho ca khúc mới, đến khi đó công bố cùng lúc luôn.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Không tệ mà, những fan âm nhạc của chị nhất định lại có phúc được nghe rồi.
Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng dù sao cũng mới đến, mặc dù được nhìn thấy thần tượng của mình vô cùng kích động, nhưng lại cẩn thận ngồi nghe từng li từng tí, chỉ sợ tùy tiện xen vào lỡ sẽ làm Miêu Toa hoặc Tần Dương không vui.
Miêu Toa nhìn bộ dạng hai người thận trọng chừng mực, cười nói:
- Hai người các em, không cần phải câu nệ như vậy đâu.
Hai chị em Yến Tử Tuyết thấy Miêu Toa quan tâm chào hỏi đến, tức thì vừa mừng vừa lo, Yến Tử Tuyết vui mừng nói:
- Chị Miêu Toa, buổi biểu diễn nào của chị bọn em cũng đi xem. Lúc nhìn thấy chị ngã xuống, làm chúng em sợ hết hồn, sau đó thấy chị băng bó xong vẫn kiên trì tiếp tục biểu diễn, làm chúng em cảm động chết được. Chị Miêu Toa, chị thật là lợi hại!
Miêu Toa nghe hai người nói đều đi xem buổi biểu diễn, nhanh chóng cảm thấy thân thiết hơn:
- Các em cũng đi à, cảm ơn đã ủng hộ chị. Kỳ thật lúc ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến tất cả mọi người đều phải bỏ tiền ra mua vé, ủng hộ chị như thế, chị thế nào cũng phải cố gắng hát xong chứ.
Máy thu thanh mở ra, chủ đề cũng trở nên thoải mái, lại nói chị em Yến Tử Tuyết xinh đẹp như hoa vậy, người lại thông minh lanh lợi, ai mà không thích cho được, bữa cơm còn chưa ăn xong, mọi người đã trở nên vô cùng thân thuộc.
- Đúng rồi, chị Toa, MV của bài hát mới chuẩn bị lúc nào cho ra vậy?
Miêu Toa cười cười:
- Vẫn còn một thời gian nữa, ca khúc đã định rồi, nhưng MV còn chưa bấm máy, chỉ đang trong giai đoạn chuẩn bị nội dung của MV, còn mấy bước cuối nữa là xong.
Cuối bữa tiệc, chị em Yến Tử Tuyết cũng được như ý nguyện xin được chữ kí và chụp ảnh cùng, còn nhờ Giang Ly chụp hình cho hai người bọn họ cùng với Tần Dương và Miêu Toa một tấm ảnh chung.
Chị em Yến Tử Tuyết nhận ra được Miêu Toa hẳn là có việc muốn nói cùng Tần Dương, nên không đi theo đến quán bar Mộng Điệp nữa, mà đón xe về nhà.
- Chị Toa, hôm nay tìm em là có chuyện à?
Chị em Yến Tử Tuyết đều có thể nhận ra được, Tần Dương tự nhiên cũng có thể nhận ra, sau khi hai cô gái rời đi, Tần Dương liền mở miệng trực tiếp hỏi.
Miêu Toa cười nói:
- Đúng, một mặt là cảm ơn em lần trước giúp đỡ chị, mặt khác là muốn nhờ em giúp chị một chuyện.
Tần Dương cười nói:
- Chị Toa, với em còn khách khí cái gì chứ, cứ nói đi.
Miêu Toa cười tủm tỉm nói:
- Lúc nãy không phải chị nói chị muốn quay MV cho ca khúc mới sao, chị muốn mời em phụ diễn.
Tần Dương mở to hai mắt:
- Tôi? Chị Toa, chị biết rõ là em không muốn nổi tiếng, cái MV của chị một khi đưa ra, ai mà không biết chứ?
Miêu Toa hiển nhiên sớm đoán được Tần Dương sẽ phản ứng như thế, trong đầu đã chuẩn bị sẵn:
- Cậu yên tâm đi, chị không để em lộ mặt đâu, vẫn như cũ em có thể mang theo mặt nạ.
Tần Dương buồn cười nói:
- Mang theo mặt nạ quay MV, người xem sẽ chấp nhận sao? Chị không cảm thấy không ổn sao?
Miêu Toa rất tự tin nói:
- Nếu như MV có bối cảnh hiện đại, người xem sẽ không chấp nhận, nhưng nếu như chị muốn quay một bộ MV bối cảnh võ hiệp Cổ trang, một hiệp khách trẻ đeo mặt nạ, một đoạn tình yêu mông lung không cách nào nắm chắc, vậy em còn cảm thấy không ổn không?
Tần Dương nụ cười cứng đờ, có chút bất đắc dĩ buông tay:
- Nếu như đã mang theo mặt nạ, vậy tìm ai mà chẳng giống nhau, cần gì phải tìm em?
Miêu Toa lắc lắc đầu:
- Không, bộ mặt nạ kia chỉ thuộc về một mình em, hơn nữa cái khí chất của em rất phù hợp với mẫu hiệp khách trong lòng chị!
Tần Dương cúp điện thoại xong, mới ngẩng mặt lên, thì phát hiện hai ánh nhìn như tha thiết phía trước mặt, Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng hai người đang vô cùng phấn khích nhìn hắn.
- Là Miêu Toa gọi điện thoại cho anh sao?
Tần Dương cười gật đầu:
- Ừ, là cô ấy.
Yến Tử Tuyết phấn khích nói:
- Anh phải đi gặp cô ấy sao?
Tần Dương ừ một tiếng:
- Đúng vậy, hôm nay là chủ nhật, vừa đúng tối nay anh phải đi quán bar biểu diễn, đúng lúc cô ấy cũng ở trong quán, nên gọi anh cùng đi ăn cơm.
- Wow!
Hai cô gái đều phấn khích kêu lên, Yến Tử Tuyết đan mười ngón tay lại trước ngực vẻ đáng thương, ngữ khí như cầu xin:
- Có thể cho chúng em cùng được không? Chúng em rất muốn được gặp mặt Miêu Toa, được kí tên chụp ảnh chung, nếu như không tiện, chúng em kí tên chụp ảnh xong là đi liền, không gây ảnh hưởng đến bữa cơm của hai người đâu...
Yến Tử Băng không nói gì, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn cũng ửng hồng, căng thẳng nhìn Tần Dương, tựa hồ chỉ sợ bị hắn cự tuyệt.
Tần Dương hơi do dự một chút, nhưng rồi liền gật đầu đồng ý nói:
- Được, để anh hỏi cô ấy xem.
Tần Dương lại gọi cho Miêu Toa, đại khái nói hắn đang ở cùng với hai người bạn, hai người bạn này đều là fan hâm mộ của cô, muốn đi cùng hắn để được gặp cô một chút, để kí tên chụp ảnh chung, Miêu Toa rất vui vẻ rồi đồng ý luôn.
Tần Dương cúp điện thoại, cười nói:
- Không vấn đề gì, vậy chúng ta đi thôi.
Khóe léo từ chối được sự nồng nhiệt níu giữ của Yến Thông, Tần Dương lái xe chở hai cô gái đi hướng về một tiệm cơm ở gần quán bar Mộng Điệp.
Dừng xe xong, Tần Dương dẫn theo hai cô gái đi vào tiệm rượu, sau đó đi thẳng vào phòng bao, trong phòng có hai người ngồi chờ sẵn, Giang Ly và Miêu Toa.
Cả Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng vừa nhìn thấy Miêu Toa, lập tức kinh ngạc kêu lên một tiếng, thần sắc phấn khích.
Tần Dương liếc nhìn hai người, trong lòng có đôi phần bất lực, mấy cô gái này thần tượng minh tinh thật quá sức.
- Chị Toa, chị Ly, xin lỗi em tới muộn.
Ánh mắt Giang Ly đảo qua hai cô gái, có hơi kinh ngạc, cặp thiếu nữ song sinh xinh đẹp như vậy, Tần Dương tìm ở đâu ra vậy chứ?
- Không muộn, bọn chị cũng vừa tới. Tần Dương, đây chính là bạn mà mấy hôm trước đã dẫn đến quán hả? Cậu ở đâu mà quen được hai chị em song sinh xinh xắn như vậy hả?
Tần Dương cười trả lời:
- Đến nhà người bạn chơi nên quen được, Yến Tử Tuyết, Yến Tử Băng, đây là chị Ly, người bạn thân thiết của chị Toa, cũng là quản lý của Quán bar Mộng Điệp, lần trước dẫn các cô đi, còn là chị Ly mời đấy.
Hai cô gái vô cùng ngoan ngoãn chào hỏi:
- Chào chị Ly, chào chị Toa ạ.
Miêu Toa cười nói:
- Ngồi đi, ngồi đi, các em đều là bạn của Tần Dương vậy cũng là người nhà cả, không cần khách khí.
Sau khi mấy người ngồi xuống, Giang Ly liền gọi nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên.
Tần Dương cười nói:
- Chị Toa, chân của chị đã khỏi hẵn chưa?
Miêu Toa gật đầu, vẻ có hơi bất đắc dĩ:
- Ừ, vết thương khỏi lâu rồi, nhưng mà để lại sẹo, còn đi bệnh viện xử lý một lần nữa, cơ bản cũng nhìn không ra rồi.
Tần Dương cười cười nói:
- Lần sau cũng không nên như thế, hát thì hát, cũng phải chú ý an toàn, lần này còn may chỉ là xước ở chân, nếu là té phải đầu, hay là vào mặt, thì phiền phức nữa.
Miêu Toa cười nói:
- May mà chị là ca sĩ, không phải diễn viên, không dựa vào khuôn mặt để kiếm cơm.
Tần Dương lớn tiếng cười nói:
- Xinh đẹp một chút không tốt sao, đến lúc lỡ mà xấu đi, fan hâm mộ của chị bỏ chạy hết, vậy thì hỏng hết.
Giang Ly cười khúc khích nói:
- Fan hâm mộ bỏ chạy thì cũng không có gì, chứ không may hỏng mất khuôn mặt, về sau không lấy được ai, thì biết biết làm sao bây giờ?
Miêu Toa phản kích nói:
- Không lấy được ai, thì bám lấy cậu! Cậu cũng đừng gả cho ai nữa, chúng ta dựa vào nhau mà sống vậy.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Bị thương mới đỡ đã phải chạy ngược chạy xuôi khắp nơi, nghe nói chị sắp ra ca khúc mới?
- Ừ, đang chuẩn bị MV cho ca khúc mới, đến khi đó công bố cùng lúc luôn.
Tần Dương cười ha ha nói:
- Không tệ mà, những fan âm nhạc của chị nhất định lại có phúc được nghe rồi.
Yến Tử Tuyết và Yến Tử Băng dù sao cũng mới đến, mặc dù được nhìn thấy thần tượng của mình vô cùng kích động, nhưng lại cẩn thận ngồi nghe từng li từng tí, chỉ sợ tùy tiện xen vào lỡ sẽ làm Miêu Toa hoặc Tần Dương không vui.
Miêu Toa nhìn bộ dạng hai người thận trọng chừng mực, cười nói:
- Hai người các em, không cần phải câu nệ như vậy đâu.
Hai chị em Yến Tử Tuyết thấy Miêu Toa quan tâm chào hỏi đến, tức thì vừa mừng vừa lo, Yến Tử Tuyết vui mừng nói:
- Chị Miêu Toa, buổi biểu diễn nào của chị bọn em cũng đi xem. Lúc nhìn thấy chị ngã xuống, làm chúng em sợ hết hồn, sau đó thấy chị băng bó xong vẫn kiên trì tiếp tục biểu diễn, làm chúng em cảm động chết được. Chị Miêu Toa, chị thật là lợi hại!
Miêu Toa nghe hai người nói đều đi xem buổi biểu diễn, nhanh chóng cảm thấy thân thiết hơn:
- Các em cũng đi à, cảm ơn đã ủng hộ chị. Kỳ thật lúc ấy cũng không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ đến tất cả mọi người đều phải bỏ tiền ra mua vé, ủng hộ chị như thế, chị thế nào cũng phải cố gắng hát xong chứ.
Máy thu thanh mở ra, chủ đề cũng trở nên thoải mái, lại nói chị em Yến Tử Tuyết xinh đẹp như hoa vậy, người lại thông minh lanh lợi, ai mà không thích cho được, bữa cơm còn chưa ăn xong, mọi người đã trở nên vô cùng thân thuộc.
- Đúng rồi, chị Toa, MV của bài hát mới chuẩn bị lúc nào cho ra vậy?
Miêu Toa cười cười:
- Vẫn còn một thời gian nữa, ca khúc đã định rồi, nhưng MV còn chưa bấm máy, chỉ đang trong giai đoạn chuẩn bị nội dung của MV, còn mấy bước cuối nữa là xong.
Cuối bữa tiệc, chị em Yến Tử Tuyết cũng được như ý nguyện xin được chữ kí và chụp ảnh cùng, còn nhờ Giang Ly chụp hình cho hai người bọn họ cùng với Tần Dương và Miêu Toa một tấm ảnh chung.
Chị em Yến Tử Tuyết nhận ra được Miêu Toa hẳn là có việc muốn nói cùng Tần Dương, nên không đi theo đến quán bar Mộng Điệp nữa, mà đón xe về nhà.
- Chị Toa, hôm nay tìm em là có chuyện à?
Chị em Yến Tử Tuyết đều có thể nhận ra được, Tần Dương tự nhiên cũng có thể nhận ra, sau khi hai cô gái rời đi, Tần Dương liền mở miệng trực tiếp hỏi.
Miêu Toa cười nói:
- Đúng, một mặt là cảm ơn em lần trước giúp đỡ chị, mặt khác là muốn nhờ em giúp chị một chuyện.
Tần Dương cười nói:
- Chị Toa, với em còn khách khí cái gì chứ, cứ nói đi.
Miêu Toa cười tủm tỉm nói:
- Lúc nãy không phải chị nói chị muốn quay MV cho ca khúc mới sao, chị muốn mời em phụ diễn.
Tần Dương mở to hai mắt:
- Tôi? Chị Toa, chị biết rõ là em không muốn nổi tiếng, cái MV của chị một khi đưa ra, ai mà không biết chứ?
Miêu Toa hiển nhiên sớm đoán được Tần Dương sẽ phản ứng như thế, trong đầu đã chuẩn bị sẵn:
- Cậu yên tâm đi, chị không để em lộ mặt đâu, vẫn như cũ em có thể mang theo mặt nạ.
Tần Dương buồn cười nói:
- Mang theo mặt nạ quay MV, người xem sẽ chấp nhận sao? Chị không cảm thấy không ổn sao?
Miêu Toa rất tự tin nói:
- Nếu như MV có bối cảnh hiện đại, người xem sẽ không chấp nhận, nhưng nếu như chị muốn quay một bộ MV bối cảnh võ hiệp Cổ trang, một hiệp khách trẻ đeo mặt nạ, một đoạn tình yêu mông lung không cách nào nắm chắc, vậy em còn cảm thấy không ổn không?
Tần Dương nụ cười cứng đờ, có chút bất đắc dĩ buông tay:
- Nếu như đã mang theo mặt nạ, vậy tìm ai mà chẳng giống nhau, cần gì phải tìm em?
Miêu Toa lắc lắc đầu:
- Không, bộ mặt nạ kia chỉ thuộc về một mình em, hơn nữa cái khí chất của em rất phù hợp với mẫu hiệp khách trong lòng chị!