Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 737



CHƯƠNG 737

Chỉ có mọi người ở Lĩnh Nam biết uy danh của Trình đại sư, hơn nữa người biết Trình đại sư đều khuất phục dưới thần uy ngập trời của Trình đại sư, giữ kín như bưng tên tuổi của Trình đại sư, hoàn toàn không dám truyền ra bên ngoài.

Cho nên, mặc dù Lĩnh Nam và Trung Châu tiếp giáp với nhau, nhưng danh tiếng của Trình đại sư cũng không truyền đến.

Cho dù một số người có lòng, ví dụ như nhà họ Tống, đã từng nghe được tin tức về Trình đại sư.

Nhưng cũng sẽ không liên hệ Trình Kiêu và Trình đại sư vào cùng một chỗ!

Trong lòng mọi người, đại sư đều là nhân vật bảy tám mươi tuổi, Trình Kiêu chỉ là một nhóc con miệng còn hôi sữa hai mươi tuổi, cùng lắm cũng chỉ có thể là đồ đệ của Trình đại sư.

Tống An Dân kinh ngạc nhìn Trình Kiêu, không ngờ anh ta vẫn coi thường nhóc con này rồi.

“Thật không ngờ tên nhóc này lại là đồ đệ của Trình đại sư, Lâm Ngọc đúng là có phúc, tùy tiện nhặt một tên vệ sĩ mà có thể nhặt được đệ tử của Trình đại sư!”

Nhưng mà, đáy lòng Tống An Dân không tin về Trình đại sư trong truyền thuyết này.

Dù sao, một truyền mười, mười truyền trăm, khi truyền đến tai Tống An Dân, Trình đại sư đã thành thần tiên có thể hô mưa gọi gió, dời núi lấp biển.

Tùy tiện đổi thành người có chút đầu óc nào khác thì cũng sẽ không tin, huống chi là Tống An Dân.

Tống An Dân cho rằng, cùng lắm thì Trình đại sư trong truyền thuyết kia cũng chỉ là một võ giả tương đối lợi hại mà thôi.

Nhưng Lôi nữ vương của Lĩnh Nam lại là tồn tại thật sự. Nhà họ Tống luôn muốn kết giao với Lôi nữ vương, nhưng khổ là không tìm được con đường móc nối, bây giờ Vũ Lạc kim thoa xuất hiện, tất nhiên Tống An Dân không muốn bỏ lỡ cơ hội tốt kết giao với Lôi nữ vương này.

“Vũ Lạc kim thoa, xin dừng bước!” Tống An Dân lên tiếng giữ lại.

Nhưng Vũ Lạc kim thoa hoàn toàn không để ý đến anh ta, bước nhanh rời đi, giống như gặp phải thứ vô cùng khủng khiếp vậy.

Nhìn Vũ Lạc kim thoa dứt khoát dời đi, không một tiếng chào hỏi, sắc mặt Tống An Dân vô cùng khó coi.

Nhưng tạm thời Vũ Lạc kim thoa không phải người mà nhà họ Tống bọn họ có thể đắc tội.

Trước không nói đến thế lực Lôi nữ vương đằng sau Vũ Lạc, mà cho dù bản thân Vũ Lạc, nhà họ Tống cũng không dám đắc tội, dù sao bây giờ Vũ Lạc cũng là tâm phúc bên cạnh thị trưởng.

Lâm Ngọc cũng lộ vẻ khiếp sợ, ngơ ngác nhìn Trình Kiêu, cảm thấy trong lòng có rất nhiều vấn đề không hiểu, nhưng nhất thời không biết hỏi từ đâu.

Nghiêm Thụy Văn cực kỳ tức giận, vừa rồi đã thật sự dọa anh ta sợ hãi.

May là Vũ Lạc kim thoa không nổi giận.

Nghiêm Thụy Văn chỉ vào Lâm Ngọc, lạnh lùng hét lớn: “Trợ lý Lâm, cô được lắm! Vậy mà dung túng cho vệ sĩ của mình đắc tội Vũ Lạc kim thoa, nếu Lôi nữ vương trách tội xuống, cô gánh nổi không?”

“Đến lúc đó, e rằng toàn bộ tập đoàn Đông Vương cũng xong đời!”

“Mà cô, chính là tội nhân của tập đoàn Đông Vương!”

Lâm Ngọc tức giận quát: “Im miệng! Anh có tư cách gì nói lời như vậy, vừa rồi anh tránh nhanh hơn bất kỳ người nào, thậm chí còn tỏ ra không quen biết chúng tôi. Bây giờ Vũ Lạc rời đi rồi, anh lại bắt đầu nhảy nhót, đúng là không biết xấu hổ!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...