Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 733
CHƯƠNG 733
Trình Kiêu cũng đoán được có lẽ Tống An Dân đang đợi, đợi biến cố ngày mai. Cho nên hôm nay dù có chuyện gì, anh ta đều có thể không so đo.
Có điều đối diện với sức mạnh tuyệt đối, bất cứ mưu ma chước quỷ gì cũng chỉ là trò cười.
Trình Kiêu xoay người nhìn Lâm Ngọc: “Đi thôi!”
Lâm Ngọc thật sự thấy ngạc nhiên, như thế mà Tống An Dân vẫn có thể nhịn được.
“Cảm ơn cậu Tống!” Lâm Ngọc gật đầu với Tống An Dân.
Tống An Dân mỉm cười, nếu đến ngày mai, có lẽ Lâm Ngọc sẽ không nói cảm ơn anh ta nữa!
“Cô Lâm khách sáo quá, đi thong thả, tôi không tiện tiễn cô.”
“Đợi đã!”
Lâm Ngọc đang định dẫn Trình Kiêu rời đi thì sau lưng đột nhiên vang lên giọng nói của một người phụ nữ, giọng nói này rất êm tai.
Trình Kiêu xoay người, nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp mặc vest đen, để tóc ngắn trông khá già dặn, khoảng hơn hai mươi tuổi, cô ta đang bước nhanh về phía anh.
Lúc nhìn thấy người phụ nữ này, mấy tên con nhà giàu đều tỏ vẻ nghi ngờ, ngay cả Tống An Dân cũng ngạc nhiên nhìn cô ta.
Người phụ nữ này dẫn theo một cấp dưới đi tới trước mặt Trình Kiêu, thái độ khá kiêu kỳ.
“Cậu trai trẻ, kỹ thuật bắn cung của cậu ổn đấy!”
Trình Kiêu không đáp lời, chỉ lẳng lặng nhìn cô ta, anh đoán đối phương không thể nào chỉ khen anh một câu như thế.
Người phụ nữ tự giới thiệu: “Tôi là Vũ Lạc – một trong lục đại kim thoa của Lôi nữ vương Lĩnh Nam, muốn mời cậu gia nhập đội thể thao tỉnh Lĩnh Nam. Với thiên phú của cậu, nếu được huấn luyện chuyên nghiệp, chắc chắn có thể tỏa sáng trên lễ hội thể thao trong tương lai!”
“Không ngờ lại là lục đại kim thoa của Lôi nữ vương Lĩnh Nam!” Cậu Lý tỏ vẻ khiếp sợ.
Lĩnh Nam tiếp giáp với Trung Châu, dù Trung Châu là đặc khu kinh tế, nhưng vẫn còn thua kém tỉnh Lĩnh Nam khá nhiều.
Lôi nữ vương là bá chủ của Lĩnh Nam, còn nhà họ Tống là bá chủ của Trung Châu, nhưng so với Lôi nữ vương, nhà họ Tống không chỉ thua kém một bậc.
Hơn nữa mọi người cũng đều từng nghe nói đến tên kim thoa Vũ Lạc.
Vì trong lục đại kim thoa, Vũ Lạc là kim thoa duy nhất tham gia vào hoạt động chính trị.
Hơn nữa, Vũ Lạc tuổi còn trẻ, nhưng không cần dựa vào sự giúp đỡ của ai cũng đã thăng cấp lên làm chủ nhiệm phòng làm việc của thành phố Trung Châu.
Vị trí này là vị trí gần với Thị trưởng nhất, thậm chí có vài kiến nghị đều do cô ta đưa ra.
Nếu thêm một khoảng thời gian nữa, thậm chí Vũ Lạc có thể quản lý được cả một thành phố. Tính cả thế lực của Lôi nữ vương phía sau, thì kể cả nhà họ Tống cũng chỉ có thể cúi đầu phục tùng.
Dù là bây giờ, ngay cả ba của Tống An Dân là Tống Hoa An gặp Vũ Lạc cũng phải cúi đầu chào hỏi.
Lâm Ngọc cúi chào: “Thì ra là kim thoa Vũ Lạc, Lâm Ngọc của tập đoàn Đông Vương chào cô.”
“Ừ.” Vũ Lạc chỉ gật đầu coi như đáp lại.