Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 467



CHƯƠNG 467

Đôi mắt Mã Lâm Lâm sáng lên, vội vàng đoạt lấy viên đan dược kia, giống như sợ Trình Kiêu đổi ý.

“Đúng rồi, tôi muốn trở về thử một chút, ai biết đan dược này có hiệu quả hay không? Nếu như không có thể trị khỏi bệnh ông nội của tôi, tôi cũng sẽ không đưa cho anh dù là một đồng tiền.”

“Được.” Trình Kiêu quay người, không để ý Mã Lâm Lâm.

Mã Lâm Lâm cười lạnh trong lòng: “Tiểu tử ngốc này, thật đúng là cho là tôi sẽ tuân thủ hứa hẹn sao? Chỉ cần tôi về đến gia tộc, chẳng lẽ anh còn dám tới Nam Đảo nhà họ Mã đòi tiền hay sao?”

“Ỷ vào mình có chút thực lực liền muốn đòi nửa gia sản nhà họ Mã, anh cũng xứng sao, hừ!”

Mã Lâm Lâm đắc ý rời đi, ngựa không ngừng vó chạy về nhà tộc, về phần hứa hẹn với Trình Kiêu, trực tiếp ném đến lên chín tầng mây.

Trình Kiêu nhìn về phía Tô Lương Tử, thản nhiên nói: “Tôi xem tu vi của ông đã đạt tới Tiên Thiên đỉnh phong, cách Hóa Cảnh tông sư, cũng không xa.”

“Lần này ông theo tôi cùng bế quan, tranh thủ trở thành tông sư.”

Hai mắt Tô Lương Tử lộ ra hai tia ánh sáng chói mắt, võ đạo tông sư, đã từng là thứ ông ta nghĩ cũng không dám nghĩ đến.

Bây giờ chỉ ngắn ngủi hai tháng, ông ta vậy mà sắp trở thành tông sư.

Tô Lương Tử nhìn qua thân ảnh bình thường của Trình Kiêu, ngoại trừ sự sùng bái trong mắt, không còn cảm xúc khác.

“Đệ tử tuân mệnh sư phụ!”

Tô Lương Tử cúi người chào thật sâu, mặt mũi tràn đầy kính sợ.

Trình Kiêu quay người nhìn về hướng Long Tiên Quả, mũi chân đập nhẹ, trực tiếp đạp nước mà đi, giây lát, đã rơi vào trên đất trống bên cạnh Long Tiên quả. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Tô Lương Tử một mặt chấn kinh: “Khoảng cách dài như vậy, sư phó vậy mà bay qua luôn!”

Trình Kiêu nhìn Tô Lương Tử, cất cao giọng nói: “Dưới hai bàn chân bắn ra chân khí, lợi dụng lực phản hồi, lướt sóng mà đi.”

Chiêu này, Trình Kiêu là thông qua Tần Nam Thiên thi triển mới hiểu rõ điều mấu chốt trong đó. Có điều, Trình Kiêu không cần như vậy, chỉ cần anh bước vào Thông Thần Cảnh, là có thể đạp không khí mà đi trong thời gian ngắn ngủi.

Nhưng Tô Lương Tử lại có thể dùng đến.

Tần Nam Thiên lúc đó, thực lực còn không bằng Tô Lương Tử bây giờ, Tần Nam Thiên có thể làm được, Tô Lương Tử chắc chắn sẽ được.

Tô Lương Tử hơi do dự, lập tức hiểu rõ mấu chốt trong đó, hít sâu một hơi, bỗng nhiên nhảy vào trong đầm nước.

“Ha ha!” Tô Lương Tử cười điên cường, sóng nước lăn lộn dưới chân, rất nhanh ông ta liền đi tới bên người Trình Kiêu.

Trình Kiêu chỉ vào ngọn núi phía sau, nói: “Chúng ta đào hai sơn động ngay ở chỗ này, bế quan tiềm tu, chờ Long Tiên Quả chín muồi.”

“Vâng!”

Biên giới Lĩnh Nam, Cối Xay Sơn.

Thế núi bằng phẳng, giống một cái cối xay nằm lăn, nhưng ngọn núi lại bàng bạc đại khí, một khi lên núi, rất có thể sẽ lạc đường.

Chương trước Chương tiếp
Loading...