Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 434
CHƯƠNG 434
Mã Lâm Lâm một mặt cao ngạo, hơi ghen tỵ liếc Phong cô nương một cái, âm thanh lạnh lùng nói: “Cô là ai?”
Phong cô nương quyến rũ cười một tiếng, nhìn Mã Lâm Lâm nói: “Cô cố tình gây sự tại Kim Long Các, nhưng lại không biết tôi là ai. Xem ra là thật không để Kim Long Các vào mắt!”
Mã Lâm Lâm từ phản ứng vừa rồi của những chủ quán kia, đã đoán được thân phận người phụ nữ này. Nghe vậy, cũng không kinh ngạc.
“Chỉ là một Kim Long Các, nhà họ Mã Nam Đảo còn không có để vào mắt.” Mã Lâm Lâm ngẩng đầu lên, một mặt ngạo mạn.
Người đàn ông trung niên mặc trường bào màu xám sau lưng kia khẽ nhíu mày, tính cách của đại tiểu thư này, thật sự là quá ngông cuồng, không để ai vào mắt.
Mặc dù nhà họ Mã Nam Đảo hoàn toàn có vốn liếng không để thị trường giao dịch ngầm này vào mắt, nhưng, bây giờ dù sao cũng là đứng trên địa bàn của người ta.
Cường long không ép địa đầu xà!
“Hừ!” Hai tên thanh niên sau lưng Phong cô nương vẻ mặt bất thiện, ánh mắt những chủ quán nhìn qua Mã Lâm Lâm cũng có chút lạnh lùng.
Phong cô nương vẻ mặt bình tĩnh như trước, chỉ là nụ cười trên mặt biến mất.
“Nhà họ Mã Nam Đảo quả nhiên không hổ là nhà giàu nhất Á tộc, thực sự có thể không để một Kim Long Các nho nhỏ vào mắt. Có điều trong nhà họ Mã Nam Đảo nếu như đều là loại hậu bối như cô, chỉ sợ cách việc diệt tộc cũng không xa.”
Mã Lâm Lâm lập tức giận dữ: “Cô nói cái gì!”
“Cô lại dám nguyền rủa nhà chúng tôi, tôi xem Kim Long Các người là không muốn sống nữa rồi!”
Phong cô nương bỗng nhiên che miệng yêu kiều cười, gương mặt trang điểm đẹp đẽ, hiển rõ người phụ nữ vũ mị.
“Tiểu cô nương, nhà họ Mã Nam Đảo các cô mặc dù rất có thực lực, nhưng cô không nên quên, nơi này là nội địa, là Lĩnh Nam, là địa bàn của Lôi nữ vương!”
Nói xong, Phong cô nương nhẹ nhàng vỗ vỗ tay, lập tức, một đám thanh niên từ cổng vọt vào, trong nháy mắt vây quanh những người Mã Lâm Lâm mang tới kia.
Trên mặt Mã Lâm Lâm biến sắc, nhưng cũng không lộ ra sắc mặt khiếp sợ, ngược lại mặt đầy phẫn nộ.
Đang muốn nói chuyện, người đàn ông trung niên áo xám bên người cô ta bỗng nhiên tiến lên một bước, nhỏ giọng nói ra: “Cô chủ, nơi này dù sao cũng là nội địa, làm việc khiêm tốn chút, đừng quên mục đích chúng ta tới.”
Mã Lâm Lâm trên mặt tức giận biến mất, ánh mắt đảo qua Phong cô nương và Trình Kiêu, âm thanh lạnh lùng nói: “Lần này không so đo với chúng mày, Lĩnh Nam Lôi nữ vương, tôi nhớ kỹ.”
Nói xong, ném trường cung hướng quầy hàng, quát với thủ hạ sau lưng một tiếng: “Đi!”
Trình Kiêu cũng không có ngăn cản, địa vị nhà họ Mã Nam Đảo rất đặc thù tại Á tộc, giết cô cả của nhà họ Mã, có lẽ sẽ dẫn tới phiền toái không cần thiết.
Chờ người nhà họ Tưởng đi, Phong cô nương đột nhiên thu hồi bộ thần sắc bất cần đời kia, quay người đối với Trình Kiêu, khom mình hành lễ: “Phong Miên bái kiến Trình đại sư!”
Trình Kiêu nhìn cô ta một cái, đã đại khái đoán được thân phận của cô ta: “Cô là một trong sáu Kim Thoa dưới trướng Lôi nữ vương?”
“Đúng ạ!” Phong Miên cung kính trả lời, đối vị Trình đại sư tuổi trẻ này, cô ta đã sớm nhận được lời căn dặn của Lôi nữ vương, ngàn vạn lần không thể đắc tội Trình đại sư này.