Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 421
CHƯƠNG 421
Mấy người Tần Thủ cũng là xem thường hành vi của anh ta, không nghĩ tới Nghiêm Học Văn bình thường rất ương ngạnh, gặp việc vậy mà sợ như thế.
Vẻ u ám lóe lên trong mắt ba của Trương Manh, giờ ngược lại khôi phục bình tĩnh.
“A, ý của cậu là con gái của tôi bị thương đều là nó tự chuốc lấy?” Thanh âm của ông ta rất bình tĩnh, nhưng nghe lại giống như đang mài đao, sau một khắc liền chuẩn bị giết người.
Nghiêm Học Văn ngây ngốc một chút, lúc này mới ý thức tới câu trả lời vừa rồi của mình ngu xuẩn tới cỡ nào.
Ba của Trương Manh hỏi chỉ là việc Trương Manh bị thương, mà anh ta lại lộ ra quan hệ giữa hai người ra ngoài.
Kỳ thật, đây chính là báo ứng, trong lòng anh ta có quỷ, Nghiêm Học Văn chỉ là muốn chơi đùa Trương Manh thôi, những lời thề kia đều là giả.
Bây giờ đột nhiên bị baTrương Manh hỏi vậy, lập tức bối rối trong lòng, cho là ba Trương Manh đang trách anh ta dụ dỗ Trương Manh, cho nên mới nói Trương Manh là tự nguyện.
Nói một cách khác chính là đem Trương Manh lôi ra làm là chắn để gánh trách nhiệm.
Ý tứ ẩn giấu trong đó chính là: con gái của ông là tự nguyện, ông cũng không thể đánh tôi!
Bây giờ hiểu rõ ba của Trương Manh căn bản không phải đang trách cứ anh ta dụ dỗ con gái mình, mà là trách anh ta tại sao không chú ý an toàn.
Nghiêm Học Văn có loại xúc động muốn đập đầu chết tại chỗ.
Bây giờ che lấp lại, không biết còn có thể được ba của Trương Manh tha thứ sao?
Nhưng dù như thế nào, cũng muốn thử hết sức một lần.
Nghiêm Học Văn bỗng nhiên khóc lớn lên, khuôn mặt đầm đĩa nước mắt gào to: “Chú ạ, cháu là thật lòng đối với Manh Man , cháu thề với trời, cháu rất thích Manh Manh, nếu có nửa câu lời nói dối, trời giáng sấm sét!”
Roẹt roẹt!
Sấm sét giữa trời quang!
Nghiêm Học Văn kém chút nữa tè ra quần, đậu xanh, có cần trùng hợp như vậy không!
Có điều bản kịch còn phải tiếp tục diễn, không thì thịt mỡ đã ngâm trong miệng phải bay đi, hơn nữa còn sẽ khiến ba Trương Manh khinh bỉ chính mình. Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Bọn người Tần Thủ một mặt xem thường, diễn, tiếp tục diễn kịch, diễn thật đấy! Nghiêm Học Văn hình như không phải học khoa biểu diễn mà, đáng tiếc, anh ta hẳn nên vào khoa biểu diễn mới đúng!
Có điều, Trương Manh lại tin, đều nói người phụ nữ lúc yêu đương trí thông minh đáng lo, lời này quả nhiên không giả.
“Ba, con thích Học Văn thật lòng, ba đừng dọa anh ấy!”
Trương Manh một mặt u oán, trách ba mình ba đã dọa cho con rể tương lại khiếp sợ thành dạng gì rồi!
Nhưng kỹ xảo diễn của Nghiêm Học Văn lừa được Trương Manh, nhưng không lừa được Ba của Trương Manh.
“Hừ, mặt hàng như cậu vậy, cũng xứng yêu đương cùng con gái ta? Nằm mơ!”
Trương Manh nhìn ra, ba của cô ta thực sự không thích Nghiêm Học Văn.
Không có cách, chỉ có thể nói ra chân tướng.
“Ba, chính là Nghiêm Học Văn cứu được nhà chúng ta đó!” Trương Manh lớn tiếng nói.
Ba của Trương Manh sửng sốt một chút, đôi mắt hơi nheo lại, lần nữa đánh giá lại Nghiêm Học Văn.