Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 183



CHƯƠNG 183

Trong mắt quản lý Cao thoáng qua một tia đắc ý, chỉ cần đuổi Trình Kiêu và Y Linh đi ra, liền sẽ không có ai biết chuyện hắn ta để bọn Vương Hiểu Hi đi lén vào.

“Con nhóc này, đúng là biết gây chuyện, lần sau nói gì cũng không thể đáp ứng con bé!” Quản lý Cao âm thầm nghĩ mà sợ trong lòng.

Y Linh nhìn Trình Kiêu, trên khuôn mặt xinh đẹp dẫn theo áy náy: “Thật xin lỗi Trình Kiêu, không giúp anh được!”

Trình Kiêu mỉm cười, nói: “Cô có thể đứng ra, tôi đã rất cảm kích.”

Y Linh uể oải: “Thế nhưng là tôi không thể thay đổi được gì, chúng ta vẫn như cũ bị đuổi đi ra.”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Chưa hẳn!”

Đúng lúc này, một giọng nói phẫn nộ đột nhiên vang lên từ phía sau, quanh quẩn không ngớt trong đại sảnh trống trải.

“Tôi xem ai dám đuổi khách quý tôi mời đến đi!”

Một đám người đi tới từ thang máy, cầm đầu chính là đổ thần sáu ngón, Ngô Quốc Thuận.

Ngô Quốc Thuận vẻ mặt âm trầm, tựa hồ đang tận sức đè nén phẫn nộ, câu nói vừa rồi kia, chính là từ Ngô Quốc Thuận phát ra.

Quản lý Cao không nhận ra Ngô Quốc Thuận, nhưng là hắn ta nhận ra người đàn ông đi theo sau lưng Ngô Quốc Thuận là ai.

Đó là ông chủ Đại Hoa Thế Kỷ, Lưu Quang Đệ!

Lưu Quang Đệ thế nhưng là đại nhân vật có thể sánh cùng Lôi Chấn Vũ, bây giờ lại như tiểu tùy tùng, đi theo sau lưng người đàn ông lùn.

Người đàn ông thấp lùn kia đến tột cùng là ai?

Liên tưởng tới những người hôm nay tới, quản lý Cao đã cảm thấy có khí lạnh bốc lên từ bàn chân.

Ngô Quốc Thuận nhanh chóng đi đến trước Trình Kiêu, khách khí nói: “Anh Trình, thật sự rất xin lỗi, để ngài đợi lâu!”

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Là chờ có hơi lâu, nếu như muộn thêm tí nữa, tôi liền bị đuổi ra ngoài.”

Ngô Quốc Thuận xấu hổ, lạnh lùng nhìn Lưu Quang Đệ sau lưng.

Lưu Quang Đệ tuy cũng là nhân vật lớn số một Hà Tây, nhưng là trước mặt đại lão chân chính Tạ Thiên Hoa và Mã Tài…, cũng chỉ có thể cúi đầu nghe lệnh.

Ngô Quốc Thuận cũng không đáng sợ, nhưng người sau lưng ông ta là Tạ Thiên Hoa – đại lão của Vị Hà.

Lưu Quang Đệ mau chóng cúi đầu xuống, xin lỗi Trình Kiêu: “Xin Anh Trình thứ tội, đều là tôi không nhìn rõ, mới có thể để cặn bã như vậy trà trộn vào đội ngũ quản lý Đại Hoa Thế Kỷ!”

Nói xong, Lưu Quang Đệ hung tợn trừng mắt nhìn quản lý Cao.

“Anh Trình yên tâm, tôi nhất định sẽ cho ngài một đáp án thỏa mãn!”

Quản lý Cao trong nháy mắt rõ ràng, đến tột cùng mình đã trêu chọc người như thế nào!

Không đợi Lưu Quang Đệ nổi giận, quản lý Cao vội vàng cầu xin tha thứ, thanh âm dẫn theo nghẹn ngào: “Lưu tổng, tôi cũng không biết đây là khách quý , hắn ta không có thư mời, cho nên tôi mới đuổi hắn đi ra!”

Lưu Quang Đệ gầm thét một tiếng: “Không được nói dối, chúng tôi nhìn rõ mồn một trong phòng giám sát, Anh Trình nói mình là được mời tới. Cô bé này cũng ra mặt làm chứng cho, anh liền hỏi cũng không hỏi đã đuổi Anh Trình đi ra, đừng cho là tôi không biết trong lòng anh đang suy nghĩ gì!”

 

Chương trước Chương tiếp
Loading...