Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 160



CHƯƠNG 160

Đao Ba Cường đắc ý ngửa mặt lên trời cười to: “Ha ha ha, coi như thông minh, cút đi!”

Nhìn Tân Gia Lạc từ lúc lên sân khấu đến kết thúc, thái độ đối đãi Đao Ba Cường khác nhau một trời một vực, tất cả mọi người xem thường, quá vô sỉ.

Đao Ba Cường quét mắt mọi người, cười ha ha nói: “Thế nào? Nhìn không rõ? Tôi tới nói cho các ngươi biết. Chính là ban nãy nhóc kia, gọi điện thoại để cho tôi tới đây. Nói một cách khác, chính là cậu ta âm mưu hết thảy, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân. ”

“Có điều nhóc này đã quên, sao tôi có thể bị cậu ta lợi dụng cho được? Là tôi đang lợi dụng cậu ta mà thôi!

Tóc vàng phía sau lập tức vỗ mông ngựa nịnh hót: “Anh Cường anh minh!”

“Tân Gia Lạc, tên khốn nạn mày!” Triệu Cao tức giận chửi ầm lên.

Điểm Thế Dạ và Lý Ny tối sầm mắt lại, thiếu chút nữa té xỉu.

“Cậu, cậu… Thì ra hết thảy đều là cậu giở trò quỷ! Tôi đã nói vô duyên vô cớ hai cô gái sao có thể đắc tội với người ta!” Lý Ny chỉ vào Tân Gia Lạc, vẻ mặt phẫn nộ.

Điểm Thế Dạ lạnh lùng quét mắt Tân Gia Lạc, tức giận nói: “Sau này nhà của chúng tôi không chào đón cậu nữa!”

Điểm Hương cũng tức giận kịch liệt thở dốc, lại là một trận sóng ngực dập dờn: “Tân Gia Lạc, anh là tên khốn nạn, thua thiệt tôi vừa rồi còn nói cảm ơn anh!”

Tân Gia Lạc vẻ mặt xấu hổ đỏ bừng, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, đám bạn Dinh Dương đi theo Tân Gia Lạc cũng mặt nóng hừng hực, xấu hổ không ngớt.

Đao Ba Cường không nhịn được nói: “Được rồi, Việc này mấy người đã hiểu rồi thì lẹ làng chuyển tiền đi cho xong việc. ”

Biết được Tân Gia Lạc mới là đầu sỏ gây nên, ý hận của Điểm Thế Dạ đối với Đao Ba Cường cũng không còn sâu như thế nữa.

“Chờ chút, lập tức chuyển qua!

“Chờ một chút!”

Thanh âm bình thản mà rõ ràng bỗng nhiên vang lên, mọi người vốn cho rằng mọi chuyện kết thúc, toàn bộ dựa theo âm thanh mà nhìn sang.

Trình Kiêu dưới ánh mắt của tất cả mọi người chậm rãi đứng lên, sắc mặt hờ hững nhìn về phía Đao Ba Cường, thanh âm bình thản: “Thả các cô ấy.”

Điểm Hương lập tức lo lắng tột độ, hô hướng Trình Kiêu: “Trình Kiêu, anh muốn làm gì? Nhanh ngồi xuống, chuyện này không liên quan tới anh!”

Triệu Cao cũng vội vàng kéo kéo Trình Kiêu dưới bàn, nhỏ giọng nói: “Trình Kiêu, cậu điên rồi sao? Nhanh ngồi xuống!”

Điểm Thế Dạ biết được Trình Kiêu đưa cho Điểm Hương chi phiếu 3 tỷ, thì đối với Trình Kiêu sinh ra áy náy, bây giờ thấy Trình Kiêu lại đứng ra trong lúc nguy cấp, hảo cảm lần thứ hai điên cuồng bạo tăng.

“Trình Kiêu, hảo ý của cậu tôi nhận, có điều chuyện này không phải chuyện cậu có thể quản, nhanh ngồi xuống!”

Điểm Thế Dạ nháy mắt với Trình Kiêu, ám chỉ Trình Kiêu đừng gây thêm rắc rối. Ông ta biết Trình Kiêu có tiền, thế nhưng ngộ nhỡ bị Đao Ba Cường biết, nhân cơ hội bịp Trình Kiêu một vố, vậy thì thua thiệt càng nhiều thêm.

Bây giờ đưa Đao Ba Cường 150 triệu, coi như hao tài tiêu tai, Điểm Thế Dạ không muốn chuyện phức tạp thêm.

Lý Ny cũng khuyên: “Trình Kiêu, chú cháu nói rất đúng, nhanh ngồi xuống!”

Chương trước Chương tiếp
Loading...