Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1201
Chương 1201
“Không phải tập đoàn Tứ Hải và tập đoàn Mục Thị đã đối đầu mấy thập niên rồi sao? Sao giờ họ lại cùng ủng hộ một người!”
“Mặt trời mọc phía Tây rồi sao?”
Khuôn mặt của Dư Trung Nguyên hiện lên vẻ khiếp sợ, không dám tin vào hình ảnh trước mắt, còn âm thầm gào thét điên cuồng trong lòng: “Chuyện gì đây xảy ra vậy? Lúc này, tập đoàn Mục Thị với tập đoàn Tứ Hải lại hợp tác với nhau?”
“Hai nhà máy này đều là tập đoàn rất nổi tiếng ở huyện Kê Kinh, nhưng ngay cả Giang Thượng Minh họ cũng không ủng hộ, thế mà sao bây giờ lại ủng hộ Trình Đông Hoa rồi!”
Khuôn mặt của Giang Thượng Minh đứng ở trong góc bục, vẻ mặt cũng khiếp sợ nói: “Sao thế được! Ngay cả mình cũng không được tập đoàn Tứ Hải và tập đoàn Mục Thị ủng hộ, thế Trình Đông Hoa dựa vào cái gì có được!”
Tập đoàn Tứ Hải và Mục Thị mở đầu, những người kinh doanh khác cũng theo bọn họ giống như mèo ngửi thấy mùi mỡ, sôi nổi đứng ra tuyên bố ủng hộ Trình Đông Hoa.
“Xưởng thủy tinh Ngàn Diệp, Lý Thư Lợi đồng ý ủng hộ ngài Trình Đông Hoa “
“Tập đoàn Đông Tân, Lưu Đông Tân đồng ý ủng hộ ngài Trình Đông Hoa !”
Chỉ thoáng chốc toàn bộ các người kinh doanh ở đầy dường như đứng lên, tuyên bố ủng hộ Trình Đông Hoa.
Trình Đông Hoa lẳng lặng đứng trên sân khẩu, nhìn phía dưới toàn bộ người đang đứng lên, như là nằm mơ.
Ông ta hung hăng bấm một cái vào bắp đùi của mình, đau đớn kịch liệt làm cho ông tin tưởng, đây không phải nằm mơ.
Trình Đông Hoa cúi người chào thật sâu với họ, mắt hổ rưng rưng: “Cảm ơn, cảm ơn mọi người!”
Nhiều năm như vậy, hơn nửa đời người, cho tới bây giờ Trình Đông Hoa chưa từng kích động thế này.
Những người phụ trách từng cái hương trấn kia, tròng mắt sớm đã chấn kinh xém chút rơi trên mặt đất, miệng há to thật lâu chưa thể khép lại.
“Sao lại có thể như thế? Đây là Trình Đông Hoa sao? Ông ta làm sao lại đạt được ủng hộ của nhiều người như vậy!”
“Trình Đông Hoa rốt cuộc đã làm gì! Vậy mà nhiều người ủng hộ ông như vậy! Đến cả tứ hải và tập đoàn mục thị cũng lần đầu tiên ủng hộ ông ta!
“Người ủng hộ Trình Đông Hoa, vậy mà vượt qua Giang Thượng Minh!”
Trong lòng mọi người tràn đầy dấu chấm than, trong đầu là những dấu chấm hỏi Mã Kiến Quốc một mặt âm trầm, một màn này không phải mưu đồ ông ta dự tính trong đầu nhiều năm qua sao? Năm mơ, ông ta cũng mơ tới cảnh này rồi.
Thế nhưng, cảnh này lại xảy ra với Trình Đông Hoa.
“Tiểu Dung, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Trình Đông Hoa tại sao lại được ủng hộ của Tứ Hải và Tập đoàn Mục thị?’ Sắc mặt Mã Kiến Quốc âm trầm, hai tay nắm chặt. Người hưởng thụ những này vinh quang, lúc đầu nên ông ta chứ!
Mã Tiểu Dung cũng không thể nào hiểu được, nhưng trực giác nói cho cô ta biết, những người này chắc chắn không phải đơn thuần ủng hộ Trình Đồng Hoa. Mà có một bàn tay vô hình, nắm lấy bọn họ, để bọn họ không thể không ủng hộ Trình Đồng Hoa.
“Đúng, nhân vật lớn kia! Nhất định là nhân vật lớn kia làm!”
Ánh mắt Mã Tiểu Dung, bắt đầu liếc những người ủng hộ Trình Đông Hoa, Thế nhưng, vẫn không có manh mối gì.