Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1124
Chương 1124
“Ngoài cậu ta ra thì có thể là ai! Cậu ta chính là Cung Thế Huân, cậu cả nhà họ Cung ở Tây Ninh!”
Những lời bàn tán này dần dần truyền vào trong tai đám người Điền Thúy Thúy.
Sắc mặt Cầm Thú đi theo đám người Điền Thúy Thúy lập tức trở nên khó coi, nhà họ Cung ở Tây Ninh suýt nữa hại anh ta tan cửa nát nhà.
Người trước mắt này chính là cậu cả nhà họ Cung, chắc hắn những người đến lần trước chính là thuộc hạ của anh ta!
Nhưng mà, Cầm Thú dám giận mà không dám nói, lần trước may mắn có Mã Tài ra mặt hỗ trợ, vậy mới khiến cho nhà họ Tân biến nguy thành an.
Lần này cậu cả nhà họ Cung đích thân đến đây, cho dù Cầm Thú căm giận cũng không dám làm gì anh ta, Cầm Thú không chịu đựng nổi lửa giận của nhà họ Cung.
Sắc mặt Điền Thúy Thúy bỗng trở nên vui vẻ: “Nhà họ Cung ở Tây Ninh! Đây chính là gia tộc lớn cùng cấp bậc với Lôi nữ vương và Trình đại sư!”
“Vừa rồi Trình Kiêu lại dám đánh cậu cả nhà họ Cung… cho dù người của tập đoàn Đông Vương, e rằng cũng không bảo vệ cậu ta được!”
Vương Vũ Hàm cũng mừng thầm trong lòng: “Trình Kiêu, vậy mà cậu đánh cậu cả nhà họ Cung! Ha ha, lần này tôi xem còn người nào có thể cứu cậu! Trừ phi Trình đại sư tự mình ra mặt bảo vệ cậu, nếu không cậu chắc chản phải chết!”
Trên mặt đám người Trương Manh và Nghiêm Học Văn cũng tràn đầy vẻ không dám tin: “Cậu ta đánh cậu cả nhà họ Cung!
Nhóc con này cũng biết cách gây tai họa quá rồi!”
Đối với bọn họ, thân phận cậu cả nhà họ Cung đủ để đánh đồng với Trình đại sư, Trình Kiêu chỉ là một tên nghèo hèn, cho dù quen biết người của tập đoàn Đông Vương cũng không cách nào.
chống lại cậu cả nhà họ Cung ở Tây Ninh!
Trình Kiêu dám đánh cậu cả Cung, đây không phải chính là tự tìm đường chết hay sao?
Tôn Mạc nhíu mày, ánh mắt lạnh nhạt nhìn về phía Trình Kiêu “Trình Kiều, anh ỷ vào mình có chút thực lực, đúng là ai cũng dám đánh! Nơi này là tiệc rượu của Trình đại sư, anh ngang nhiên ra tay ở chỗ này, chẳng lẽ không sợ Trình đại sư tức giận?”
“Nếu như chọc giận Trình đại sư, chút thực lực này của anh, e rằng không bằng một ngón tay của Trình đại sư.”
Cung Thế Huân dần bình tĩnh trở lại, lạnh lùng nhìn chăm chăm Trình Kiêu, hỏi: “Nhóc con, cậu là ai?”
Sắc mặt Trình Kiêu lạnh nhạt: “Anh không xứng được biết.”
Cung Thế Huân tức đến tái xanh mặt mày: “Nhóc con, cậu ngông cuồng lắm! Ông Trần, giết cậu ta!”
Cung Thế Huân đã không nhịn được nữa rồi.
Người đàn ông trung niên kia gật đầu: “Vâng!”
“Nhóc con, đừng nói tôi ÿ lớn hiếp nhỏ, tôi nhường cậu ba chiêu!”
Người đàn ông trung niên tiến lên một bước, lạnh lùng nhìn chằm chăm Trình Kiêu, giọng điệu kiêu căng ngạo mạn.
“Không cần, ông chỉ có cơ hội đánh một chiêu, cố mà quý trọng nó đi!” Trình Kiêu thản nhiên nói.
“Ngông cuồng!” Ông Trần hét lớn, bộc phát ra khí thế, lại là một võ giả cảnh giới Tiên Thiên tiểu thành.
Đám nhân vật nổi tiếng xung quanh kinh ngạc nhìn ông Trần, hoảng sợ nói: “Đây là cao thủ võ lâm trong truyền thuyết!”