Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn
Chương 1107
1107
“Sao có thể như vậy được? Mình đã làm gì vậy?”
“Không được, mình nhất định phải cố gắng hết sức cứu vấn.
Mình phải lập tức qua cầu xin Trương Manh!”
“Bác tài, đi tới chỗ này!”
Trình Kiêu quay về biệt thự ở hồ Nguyệt Nha, sau đó gọi điện thoại cho Mã Tài.
“Trình đại sư, ngài có dặn dò gì sao?” Giọng nói của Mã Tài nghe rất vui vẻ, chắc hẳn việc kinh doanh nước Linh Khí đang tiến triển rất thuận lợi.
“Ông có biết người nhà họ Cung ở Tây Ninh sao?” Trình Kiêu thản nhiên hỏi.
Mã Tài nghe ra giọng điệu Trình Kiêu không vui, vội vàng hỏi: “Tôi có biết! Sao vậy?”
“Dạo này bọn họ có hành động gì không?” Trình Kiêu hỏi.
Mã Tài ngập ngừng rồi nói: ‘À, tôi nghe nói hình như có cậu chủ của một công ty nhỏ đắc tội bọn họ, bọn họ đang bao vây tấn công công ty nhỏ kia. Hai ngày trước, bọn họ còn phái người qua đánh tiếng với tôi.”
Không ngờ ở trong mắt Mã Tài, nhà họ Tần cũng chỉ là một công ty nhỏi Giọng điệu Trình Kiêu hơi lạnh: “Có phải tên cậu chủ công ty nhỏ mà ông nói là Tần Thủ?”
Trong lòng Mã Tài thầm kinh ngạc. Ông ta rõ ràng nghe ra được sự tức giận trong giọng nói của Trình Kiêu.
“Trình đại sư, ngài chờ một lát. Tôi sẽ đi điều tra ngay đây!”
Trình Kiêu cúp máy, lắng lặng chờ đợi.
Anh không quan tâm nhà họ Cung kia là thế lực lớn tới mức nào.
Mặc dù Cầm Thú là người hơi nông nổi nhưng bản tính không xấu.
Hơn nữa ở kiếp trước, Cầm Thú đã giúp anh không ít lần. Đời này có anh ở đây, anh tuyệt đối không cho phép người khác tổn thương những người bạn của anh.
Hiệu suất làm việc của Mã Tài cao ngoài dự đoán. Mấy phút sau, ông ta đã gọi điện thoại lại cho Trình Kiêu.
“Trình đại sư, ngài nói không sai. Cậu chủ công ty nhỏ đã đắc tội nhà họ Cung kia tên là Tân Thủ, hình như là sinh viên của Học viện Điện ảnh và Truyền hình Hà Tây.”
“Sao vậy? Người kia là bạn của ngài ạ?” Mã Tài hỏi dò.
Trình Kiêu không trả lời, giọng điệu lạnh lùng: “Tôi không quan tâm ông dùng cách gì, trước ngày mai phải làm cho nhà họ Cung cút ra khỏi Hà Tây!”
Đầu điện thoại bên kia, trán Mã Tài đổ mồ hôi lạnh: “Trình đại sư, nhà họ Cung này có thế lực rất mạnh. Ngài xem có thể đổi cách khác, đàm phán với bọn họ được không?”
Giọng điệu Trình Kiêu bình thản: “Bảo bọn họ lăn!”
..” Sau lưng Mã Tài đã ướt đầm mồ hôi. Nhưng nhà họ Cung thật sự không phải là thế lực bình thường đâu: “Trình đại sư, thật ra lần này người nhà họ Cung đến Hà Tây là để tham dự bữa tiệc rượu được tổ chức với danh nghĩa của ngài…”
Lần này, trong giọng nói Trình Kiêu đã đầy vẻ mất kiên nhắn, ngắt lời Mã Tài luôn: “Bảo bọn họ lăn.”
Mã Tài không dám nói nữa. Nếu ông ta nói tiếp, chắc hẳn đại lão Hà Tây sẽ lập tức phải đổi người đấy.
Hai thân tín nhìn cảnh tượng ông trùm Mã uy danh hiển hách ở Hà Tây đang vâng vâng dạ dạ trước điện thoại, mồ hôi lạnh tuôn ra không ngừng, cảm giác thật sự không thể tin nổi.