Chàng Rể Ma Giới
Chương 842: Cha vợ đại nhân uy vũ
"Oắt con, trước hết không cần khẩn trương hoặc là dùng tính mệnh long tộc tới uy hiếp..." Greenspan nở một nụ cười đầy mị lực, tuấn tú mà không mất nam tính. "Ta nghe Meiliya nói, ngươi tinh thông ma pháp trận, long ngữ minh văn và thượng cổ phù ngữ. Còn cả cái thử luyện trường kia nữa, ta rất hứng thú, muốn kiến thức một cái!"
"Khiến Greenspan đại nhân chê cười rồi." Trần Duệ hít thở sâu vài cái, lấy ra một bản thiết kế ma pháp. "Đây là bản thiết kế sơ bộ về thử luyện trường. Do thời gian gấp rút, có rất nhiều phương diện ta còn chưa đủ thành thục, đại nhân là hành gia, thỉnh chỉ điểm nhiều hơn."
"Là bản thiết kế đa nguyên? Thời gian ngắn như vậy mà có thể thiết kế ra loại này..." Tinh linh rất tùy ý nhận lấy, vừa nhìn qua một cái đã lập tức biến sắc mặt: "Thập lục nguyên thượng cổ phù ngữ? Không đúng, nhị thập tam nguyên!"
Ánh mắt tinh linh bị bản thiết kế hấp dẫn hoàn toàn, không thể rời khỏi được nữa. Hắn bắt đầu hứng thú dạt dào thảo luận với Trần Duệ.
"Ê này... Richard, chuỗi câu này liệu có thể tăng thêm một đoản ngữ truyền tống cự ly dài không?"
"Ý tưởng của đại nhân thật là tốt nhưng mà tự phù của truyền tống cự ly dài rất nhiều, sẽ làm cho cả minh văn có vẻ dài dòng, dứt khoát đổi thành tùy cơ truyền tống đi."
"Không tệ! Cái bẫy rập đóng băng này rất xảo diệu, nhưng mà ta cảm thấy mô thức dụ phát vẫn còn cần cải tiến."
"..."
Thấy tinh linh hoàn toàn đắm chìm trong bản vẽ, quên luôn cả lời dặn "cho đối phương một giáo huấn sâu sắc", hơn nữa ám chỉ kiểu gì đều không ăn thua, mặt của tiên nữ long đại trưởng lão không khỏi đen một mảnh.
"Greenspan!" Không thể nhẫn nhịn được nữa, Meiliya rốt cục cũng lên tiếng.
Tinh linh nhìn tiên nữ long đại trưởng lão một cái: "Gì cơ?"
Meiliya đánh mắt một cái. Lần ngay ngay cả Trần Duệ cũng đều hiểu, ngầm cảnh giác. Nhưng mà tinh linh dường như không thấy được điều này. Hắn: "A?"
Sau đó lại tiếp tục đàm luận với Trần Duệ.
Meiliya: "..."
Trần Duệ: "..."
Không biết làm sao mà vị tinh linh đẹp trai này cho Trần Duệ một loại cảm giác vô cùng đặc biệt. Loại cảm giác này, nó thật quen thuộc.
Tri thức của Greenspan cực kỳ uyên bác, nhất là trên phương diện ma pháp trận, vượt xa Trần Duệ, hẳn là đã tiếp cận thậm chí là đạt tới tông sư cấp. Thảo luận với hắn làm Trần Duệ thu được rất nhiều lợi. Về phương diện long ngữ minh văn, tinh linh cũng không kém cỏi hơn Trần Duệ, duy nhất khá yếu cũng chỉ ở thượng cổ phù ngữ. Điều này cũng là nhờ Trần Duệ nghiên cứu thạch bản của thượng cổ phù ngữ cùng Lola, cộng thêm truyền thụ của Sariel.
Greenspan vô cùng hứng thú với thượng cổ phù ngữ. Hắn không thèm để ý tới dáng vẻ, trực tiếp ngồi hẳn ra đất để thảo luận.
Tinh linh và Trần Duệ càng nói càng hợp ý nhau, rất có phong thái anh em kết nghĩa hận đời sao gặp nhau quá muộn, hoàn toàn không thèm để ý tới đủ các loại ám chỉ của Meiliya đứng bên.
Tiên nữ long đại trưởng lão thịnh nộ đến hoa lửa tung bay, chỉ là không biết tại sao vẫn nhẫn nhịn không phát tác.
"Chờ một chút!" Tinh linh đột nhiên nhíu mày, vẽ vẽ ra một chuỗi thượng cổ phù ngữ ở dưới đất. "Đoản ngữ tứ nguyên này, ngươi cấu tứ nó kiểu gì?"
Trần Duệ nhìn qua, liền thấy đó là tứ nguyên phục hợp của Lola, là ngữ pháp do nàng độc sáng. Nó là một thay đổi cho trụ cột phù ngữ thêm xảo diệu, có thể đề cao hiệu dụng của thượng cổ phù ngữ trên diện rộng.
"Đoản ngữ này là do một người bạn của ta tự sáng tác ra. Đẳng cấp thượng cổ phù ngữ của nàng còn trên cả ta."
"Nàng?" Lỗ tai tinh linh động đậy, chậm rãi đứng thẳng người lên. "Nàng tên là gì?"
Trần Duệ vốn định nói ra tên của Lola nhưng bỗng dưng tâm niệm vừa động, lắc đầu nói: "Không biết nữa."
Một cỗ hàn khí ập tới khiến Trần Duệ không nhịn được rùng mình một cái. Tinh linh vừa rồi vẫn còn mang vẻ mặt hiền lành vô hại lập tức tỏa ra khí tức đáng sợ. Loại uy thế phô thiên cái địa này thật kinh khủng, hơn xa hồng long trưởng lão. Trần Duệ hiện tại chưa thi triển Cực Tinh Biến, chỉ có thực lực S++, lập tức bị khí thế cường đại cấp quốc độ đỉnh phong kia ép cho không động đậy được.
"Ngươi là một trong những thiên tài trẻ tuổi nhất mà ta từng gặp qua trong sinh mệnh mười vạn năm của mình. Ta không thể che dấu sự hân hưởng của mình với ngươi, thậm chí còn không để ý tới ám chỉ của Meiliya muốn ta tới giáo huấn ngươi."
Nhuệ khí trong đôi mắt màu bạc của tinh linh dường như muốn ngưng thực, mặt đất chung quanh bắt đầu xuất hiện những vết rách. Thanh âm cũng trở nên lạnh lẽo chưa từng có: "Nhưng mà hôm nay ngươi nhất định phải nói ra 'nàng' ở chỗ nào, nếu không mặc dù ngươi có nắm giữ toàn bộ sinh mạng của long tộc, ta cũng sẽ không chút do dự giết chết ngươi!"
Trần Duệ ngẩng đầu lên, đôi mắt ẩn chứa lực lượng của Tà đồng không chút yếu thế đối đầu với ánh mắt màu bạc của tinh linh. "Ta muốn biết nguyên nhân. Vì sao ngươi lại muốn tìm 'nàng' gấp như vậy?"
"Bởi vì nàng là con gái của ta, con gái của tinh linh vương Greenspan Savoie Dijia!" Khí tức của Greenspan bành trướng tới cực điểm: "Không cần biết là ngươi đã từng nghe qua uy danh của ta hay chưa, ngươi chỉ có thời gian mười giây! Nếu không ta sẽ trực tiếp khảo vấn linh hồn ngươi!"
Con gái? Trần Duệ trợn mắt há mồm: "Đợi một chút! Greenspan đại nhân, ta nghĩ ngài nhầm lẫn gì đó, người bạn trong lời của ta cũng không phải là tinh linh!"
"Ai nói con gái hắn là tinh linh?" Tiên nữ long đại trưởng lão ở một bên hừ lạnh một tiếng, nói: "Hắn là chồng của ta, con gái của chúng ta đương nhiên là tiên nữ long! Tính thời gian, oắt con tùy ý kia rời nhà đi đã hai vạn năm rồi!"
Tiên nữ long là dòng tộc thư tính trong long tộc. Các nàng có một loại thuộc tính đặc biệt, đó chính là toàn bộ con gái sinh ra đều là tiên nữ long, con trai thì sẽ là chủng tộc phụ hệ.
Ch... Chồng? Trần Duệ nhìn tinh linh vương một cái, sau đó lại nhìn tiên nữ long đại trưởng lão một cái, nháy mắt rối loạn.
Được rồi, không có ai quy định long tộc nhất định phải phối ngẫu với nhau. Lấy ngay chính bản thân Trần Duệ làm ví dụ, hắn chẳng phải vừa có người yêu là long tộc vừa có người yêu là ma tộc sao.
"Con gái của hai người tên gì?"
"Lola!" Tinh linh vương và tiên nữ long đại trưởng lão đồng thời thốt lên.
Đáp án bóc trần.
Loạn hơn nửa ngày thì ra đùa với hai vị cha vợ và mẹ vợ đại nhân! Không trách sao mà Trần Duệ cảm giác tinh linh này có chút quen thuộc. Cuối cùng hắn cũng hiểu ra tuyệt chiêu giả ngốc của Lola "di truyền" từ ai.
"Ta nghĩ... chúng ta có một hiểu lầm to lớn!" Trần Duệ gãi đầu, nhìn long tộc và kỵ sĩ chung quanh một chút. "Vẫn nên tìm chỗ nào đó yên tĩnh một chút đi, ta sẽ tỉ mỉ nói hết chuyện cho hai vị."
Vài phút sau, trong một cái kết giới.
"Ngươi nói gì cơ?" Đôi mắt của Greenspan trợn tròn lên: "Lola và ngươi..."
"Nàng là vợ của ta. Ngài không nghe sai đâu, Greenspan đại nhân." Trần Duệ cười khổ gật đầu: "Tính ra thì chúng ta đều là người một nhà. Rất xin lỗi, đã mạo phạm hai người, đợi lát nữa ta sẽ giải trừ khế ước khống chế long tộc!"
Meiliya hoài nghi: "Ta dựa vào cái gì mà tin ngươi?"
Trần Duệ suy nghĩ một chút, lấy ra một cái hộ phù: "Đây là hộ phù do Lola tự tay làm cho ta, đã từng rót vào lực lượng thất thải lân của nàng. Đáng tiếc, thất thải lân vì cứu ta đã tiêu hao hết lực lượng, chỉ còn chừa lại cái xác không!"
Thất thải lân là lân phiến bảo mạng của tiên nữ long, một khi tiêu hao cần mất một trăm năm mới có thể tái sinh lại, vô cùng trân quý. Nếu như không phải tự nguyện, ngoại lực không thể nào lấy ra khối lân phiến này.
Phi long hộ phù cứu Trần Duệ hai mạng, cho dù đã mất hiệu quả nhưng là vì do Lola tự tay sở chế ra, ý nghĩa vô cùng. Hắn vẫn luôn giữ vật này bên mình.
Greenspan tiếp lấy hộ phù, quan sát một lúc, gật đầu nói: "Quả thực là đồ của Lola... Không hề di truyền tay nghề tinh trạm của cha nó, điêu khắc phi long thành con vịt."
Tinh linh tuy miệng nói bình thản vậy nhưng ánh mắt lại lộ rõ sự kích động, hai tay cẩn thận nâng niu hộ phù của con gái mình tự làm, chỉ sợ nặng tay làm nó nát vụn.
"Long thần tại thượng! Lola... Nó hiện tại sao rồi?" Kính mắt của Meiliya bịt kín hơi nước. Thanh âm khẽ run rẩy, hoàn toàn không còn uy nghiêm của đại trưởng lão. "Tiểu nha đầu tùy tiện kia, năm đó vừa đi là đã không còn tin thức, không biết chạy nơi nào."
"Nàng tốt lắm. Ta đã giúp nàng tìm kiếm đủ nguyên tố nguyên lực của lục đại nguyên tố. Tháng trước, nàng đã thành công ngưng tụ ra lục hệ nguyên tố quốc độ." Lời của Trần Duệ đương nhiên có ý khoe công. Dù sao thì người trước mắt cũng là một mẹ vợ đáng sợ.
"Lục hệ nguyên tố quốc độ!" Meiliya và Greenspan đồng thời kinh hãi.
Meiliya kích động nói: "Cho dù là trong ký ức huyết mạch của tiên nữ long, thiên tài có thể thành công lập ra lục hệ nguyên tố quốc độ cũng phải thể đếm trên đầu ngón tay... Không ngờ Lola lại thành công!"
"Đương nhiên rồi! Không xem nó là con gái của ai!" Tinh linh vương tỏ ra vô cùng tự hào. Ánh mắt nhìn về phía Trần Duệ nhiều hơn phần vừa lòng. "Lola ở đâu? Lập tức dẫn chúng ta đi gặp nó!"
"Việc này..." Trần Duệ do dự một chút. "Trước khi trả lời, ta muốn hỏi một câu, lúc đầu vì sao Lola lại bỏ nhà đi?"
Tinh linh vương và tiên nữ long đại trưởng lão đồng thời yên tĩnh lại. Vợ chồng hai người mắt to trừng mắt nhỏ, Greenspan mở miệng nói trước. "Đều do Meiliya, lại đi đáp ứng đề nghị của nhị trưởng lão Bearing, muống gả Lola cho con trai hắn Kaeru..."
Đào hôn? Trần Duệ tỉnh ngộ. Không trách sao Lola vẫn không đồng ý nói nhiều về chuyện ở thế giới mặt đất.
Đào hôn hay lắm!
Nếu không có đào hôn thì hiện tại hắn cũng không có được tiên nữ long tiểu thư mà hắn yêu.
Meiliya hừ lạnh nói: "Ta chỉ thấy tên Kaeru lớn lên với Lola từ nhỏ, vẫn luôn bị Lola bắt nạt suốt ngày. Nếu gả cho hắn, mọi chuyện trong nhà sau này chẳng phải đều do Lola quyết sao, có gì không tốt?"
Tiêu chuẩn chọn con rể của mẹ vợ thật là kỳ, Trần Duệ vội vàng lau mồ hôi lạnh trên trán.
"Vấn đề là con gái lại không nghĩ thế. Lola bảo bối cực kỳ tức giận, đánh cho Kaeru một trận tơi bời khói lửa, cướp hết tiền tài của hắn, sau đó bỏ nhà trốn đi! Mới đó cũng đã hai vạn năm rồi!"
Đào hôn rồi lại còn đánh người cướp của? Trần Duệ đột nhiên đồng tình với bạn Kaeru kia.
Meiliya không cam chịu yếu thế nói: "Ngươi còn nói! Sau khi Lola mất tích, ngươi đánh đến tận cửa nhà người ta, oánh cho cha con nhà người ta không còn đường về quê mẹ, sau đó cướp hết gia sản của nhà Bearing. Chuyện lần đó, nếu như không phải nhờ có thể diện của ta, Paergelisi bệ hạ liệu có phóng túng cho ngươi vậy không?"
"Hự! Dám làm cho Lola của ta mất tích, ta không diệt cả nhà là đã để lại mặt mũi cho nàng rồi!" Tinh linh nói rất chi là ngạo.
Khí phách ngút trời! Cha vợ đại nhân uy vũ! Trần Duệ thiếu chút vươn tay lên trời triều bái! Quả nhiên có kỳ phụ tất có kỳ nữ!
Meiliya đột nhiên nhớ ra cái gì: "Đúng rồi, mấy cái tài phú kia? Dường như ngươi còn chưa nộp lên cho ta đâu? Chẳng lẽ ngươi đã ném hết vào trong nghiên cứu thượng cổ phù ngữ rồi?"
"Gì cơ?" Tinh linh vương dường như nghễnh tai, đành phải quay ra hỏi Trần Duệ một câu.
Trần Duệ: "..."