Chàng Rể Ma Giới
Chương 765: Thức tỉnh
Pho tượng dần trở nên rõ nét, đó chính là hình ảnh một quái vật thấp bé. Lúc ở luyện kim văn minh thượng cổ, Trần Duệ đã từng chém qua vô số con như thế, mà trong cái khảo thí cải biên “chiến đấu du hí”, loại quái vật này cũng là loại thường thấy nhất.
Sinh vật Thâm Uyên - khích ma!
Cánh hoa này cũng không phải đóa hoa hắc ám gì, đây rõ ràng là thâm uyên chi hoa!
Thần bí dị giáo mà Quang Minh giáo hội luôn muốn diệt trừ, không ngờ lại là giáo phái cung phụng Thâm Uyên.
Trần Duệ nhớ Paul đã từng nói, giáo phái này tại hai vạn năm trước đã từng gây ra một đại thảm án giết hại sinh linh của mười tòa thành thị để hiến tế “Thần linh”. Huyết án này làm kinh hãi toàn bộ nhân giới, cuối cùng bị Quang Minh giáo hội liên hiệp với các quốc gia quét sạch, nguyên khí đại thương phải lánh vào chỗ tối, vẫn luôn được Quang Minh giáo hội coi là một trong những địch nhân phải diệt trừ.
Lúc Trần Duệ để phân thân Tu La đi đánh cắp tín ngưỡng lực, Tu La đã từng bị Quang Minh giáo hội ngộ nhận là giáo hội Hắc Tử Đồ thần bí gây nên. Không ngờ được sau khi hắn trở lại ma giới, Tu La lại thần xui quỷ khiến mà trở thành Hắc Tử Đồ thật!
Xem ra độc thủ của Thâm Uyên nhất tộc không chỉ vươn tới ma giới mà còn vươn tới nhân giới. Loại nghi thức hiến tế dùng máu tươi vẽ ký hiệu khi tấn công Quang Minh giáo hội không chỉ hiến tế tính mạng mà còn có thể cướp đoạt tín ngưỡng. Chẳng qua, đám Hắc Tử Đồ cũng không biết, hầu hết tín ngưỡng lực của Quang Minh giáo hội đều bị Tu La hốt hết.
Theo hiểu biết của Trần Duệ về Thâm Uyên nhất tộc, trong bức phù điêu ngoài “khích ma” biến thân còn có “bạo ma” cường bạo, “liệt diễm ma nữ” khống chế ngọn lửa, “Thâm Uyên lĩnh chủ” cầm cự kiếm trong tay. Thậm chí “mẫu sào” sinh sản những sinh vật này đều được khắc bên trong.
Chẳng qua là, số lượng phù điêu hơi bị nhiều, có những thứ Trần Duệ cũng không biết, nhất là ba pho tượng đứng đầu kia, hẳn là chưởng khống giả cao nhất của Thâm Uyên nhất tộc. Chẳng lẽ… đây là sinh vật Thâm Uyên đứng đầu kim tự tháp, Thâm Uyên lĩnh chủ có thể đơn giản chém giết ma đế? Hay là nói, Thâm Uyên lĩnh chủ căn bản cũng không phải một trong ba sinh vật mạnh nhất?
Phát hiện lần này không phải chuyện đùa, ngoài luyện kim minh văn thượng cổ ra, không chỉ một hai cái văn minh vì Thâm Uyên nhất tộc mà tuyệt diệt. Tuy không biết chủng tộc nguy hiểm này làm thế nào biến mất nhưng có một điều có thể khẳng định đó là, một khi Thâm Uyên nhất tộc chân chính xuất hiện, bất kể nhân giới hay ma giới đều sẽ gặp họa ngập đầu.
Bây giờ có thể nhìn rõ ràng đầy đủ bức khích ma phù điêu, nhất định là có quan hệ lạc ấn gì đó với Thâm Uyên chi hoa, nếu như tiếp nhận càng nhiều lạc ấn thì khả năng nhìn thấy rõ phù điêu hẳn là càng nhiều. Với lực lượng hủy diệt bổn nguyên của Tu La thì lúc nào muốn cũng có thể trừ bỏ lạc ấn, sở dĩ cố ý lưu lại, cũng là muốn buông dây dài câu cá lớn.
Trần Duệ đang muốn khen quyết định này của Tu La, đột nhiên cảm thấy một luồng lực lượng vô thanh vô tức tràn ra, khích ma phù điêu giống như phát sinh biến hóa gì đó. Khuôn mặt dữ tợn chợt biến thành hình dạng Tu La, đôi mắt phát ra hồng quang nhàn nhạt, sau đó lại khôi phục nguyên dạng. Bên cạnh không có ai phát hiện được biến hóa này, kể cả vị nữ giáo chủ kia.
Đôi mắt Trần Duệ sáng rỡ, đánh cắp tín ngưỡng!
Một chiêu này thật là tuyệt, nhưng mà Tu La bây giờ mới chỉ là tam cấp chấp sự, chỉ có thể giới hạn đánh cắp tín ngưỡng trên khích ma phù điêu. Tế đàn thần bí giáo hội này khẳng định không chỉ có một chỗ này, nếu như có thể tiến sâu thêm một bước vào trong nội bộ giáo hội thì tín ngưỡng lực đoạt được sẽ ngày càng nhiều, đối với việc ngăn cản hoặc phá hủy âm mưu của Thâm Uyên nhất tộc cũng là một phương pháp hữu hiệu.
Tràng cảnh chung quanh lại thay đổi lần nữa, lúc này… ặc, cấm trẻ dưới 18.
Tu La đang nằm trên giường, trong ngực là một nữ nhân tóc đen, dung mạo xinh đẹp, mi vũ yêu nhiêu. Cấm trẻ dưới 18 là vì hai người này hình như thấy rất nóng cho nên đều không mặc gì.
“Richard, tốc độ thăng chức của chàng thật nhanh, bây giờ đã là đại chấp sự, ngang hàng với em.” Nữ nhân có thanh âm rất kiều mỵ, nhẹ nhàng ngọ nguậy trên ngực Tu La. “Chàng rất kiệt xuất, công lao cũng lớn chẳng qua nếu muốn tiến thêm một bước sẽ rất khó. Cũng có thể nói, tình cảnh hiện tại của chàng rất nguy hiểm”.
“Ồ?” Tu La một bên đùa giỡn thân thể nữ nhân, một bên lộ ra bộ dáng hững thú.
“Trên đại chấp sự chính là giáo chủ, chàng phát triển quá nhanh. Chàng nghĩ rằng Angelia sẽ dễ dàng bỏ qua một uy hiếp như chàng tồn tại sao?” Nữ nhân cười lạnh nói: “Tiện nhân kia thâm trầm giảo hoạt, biểu hiện bên ngoài sẽ không chèn ép ngươi nhưng sau lưng sẽ không ngừng thi triển âm mưu quỷ kế. Nếu em đoán không sai, nàng sẽ an bài chàng đi chấp hành những nhiệm vụ nguy hiểm, cho chàng lặng lẽ biến mất.”
“Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì? Đừng vòng vo nữa!”
“Rất đơn giản, chúng ta liên thủ vặn ngã nàng ta. Em đã lên kế hoạch chu toàn”.
“Ta vặn ngã cô ta, sau đó ngươi lại vặn ngã ta, tự mình lên làm giáo chủ?” Tu La không đổi sắc mặt, nói một câu, đôi tay dừng lại tại bộ ngực nữ nhân kéo xuống dưới.
“Chàng quá coi thường em, cũng quá coi thường chính mình.” Nữ nhân cười duyên một tiếng, hai chân đột nhiên kẹp chặt tay hắn: “Em rất biết nhìn người, thực lực của chàng không chỉ dừng ở những biểu hiện này, lại thêm chàng có thiên phú cường đại lúc khảo thí tín ngưỡng, coi như là tiền đồ vô lượng, cơ bản không phải hạn chế chỉ dừng ở vị trí giáo chủ. Tương lai chàng sẽ trở thành đại giáo chủ hoặc thủ hộ giả cũng chẳng có gì lạ. Em chỉ muốn là nữ nhân đứng sau chàng, làm trợ thủ đắc lực nhất của chàng. Hiện tại, em có thể sử dụng toàn bộ nhân lực cũng như bối cảnh giúp chàng thượng vị, coi như là một cuộc đầu tư lâu dài.”
“Tốt!” Tu La tỏ ra suy tư, rốt cuộc gật đầu.
Nữ nhân lại càng kiều mỵ, đùi bắt đầu chà xát tay của hắn: “Như vậy, trước khi em nói ra kế hoạch, chúng ta hoàn thành một ít chuyện quan trọng hơn đi…”
Tu La nở nụ cười tà dị, ấn đầu nữ nhân vào hạ thân của mình.
Đối với sự tình phát triển kế tiếp, Trần Duệ cũng chỉ có thể oán hận mà nói hai chữ: “Cầm thú!” (DG: Ờ, cầm thú, chính chú thả con thú này ra chứ ai.)
Hồi ức vốn đang rất ngon lành, thế quái nào lại tiến vào cái cảnh xxx này vậy?
Đây cũng không phải chỉ là chút nghệ thuật nghe nhìn mà thôi. Trong ý thức, cho dù Trần Duệ có nhắm mắt lại, cũng không cách nào tránh khỏi loại bản năng phấn khởi này.
Trần Duệ cảm giác nửa thân dưới ngày càng khô nóng, không thể nhịn được nữa mà mở to mắt, cũng cảm giác được tràng cảnh chung quanh phát sinh biến hóa.
Tràng cảnh này có chút quen thuộc, không, cực kỳ quen thuộc!
Là phòng ngủ ở Ám Nguyệt!
Đúng, mà thiếu nữ tóc đen đang sờ nắn vật cứng rắn dưới người hắn cũng nhìn rất quen mắt.
Ôi mẹ ơi!
Đương nhiên là quen mắt! Đây là… Hắc long tiểu thư!
Tuy còn cách một cái quần ngắn nhưng hắc long tiểu thư cũng đã tiến tới khá gần, ngón tay tò mò chọt chọt vật thể kia đang nhất trụ kình thiên.
Trần Duệ như bị kích điện, lập tức ngồi dựng dậy: “Olivia! Ngươi đang làm gì?”
Hắc long tiểu thư bị dọa nhảy dựng, vẻ mặt ngưng trệ vài giây, sau đó kêu to: “Lão bản... ngươi tỉnh rồi!”
"Tỉnh? Ta ngủ bao lâu rồi?"
Trần Duệ bắt lấy cái chăn lông bị tiểu nữu xốc lên, che lấy người. Vì kinh hãi, hàng họ của người nào đó đang hưng phấn dựng lên cũng lập tức xìu xuống. Hắc long tiểu thư vô cùng tò mò với việc này, nhưng cũng không lật chăn nghiên cứu mà nhảy dựng lên rồi vừa chạy ra cửa phòng vừa hô to: “Lão bản tỉnh rồi! Ta cứu tỉnh lão bản!”
Câu đầu tiên cũng được đi, câu thứ hai khiến cho Trần Duệ quýnh quáng, cứu tỉnh?
Sau mấy phút đồng hồ, lần lượt từng gương mặt quen thuộc hiện ra trong phòng.
Lola, Pagliuca, Lomond, Delia...
Lola nhìn Trần Duệ đang ngồi dậy, ngẩn ngơ, rồi đột nhiên nhào vào lồng ngực hắn.
Trần Duệ cảm nhận được sự kích động của tiên nữ long tiểu thư, gắt gao ôm nàng, ngửi ngửi mùi hương quen thuộc này, chỉ cảm thấy tâm tình vô cùng yên bình. Đây là cảm giác được ở bên cạnh người yêu thương.
“Khụ… ê…” Độc long đại gia cố ý ho vài tiếng, dường như nhắc nhở đôi “cẩu nam nữ” --- bên cạnh còn có người!
Tiên Nữ Long tiểu thư ngẩng đầu, liếc nhìn Pagliuca: “Cái gì?”
Cái liếc này khiến độc long đại gia phát hoảng. Cũng hên, Delia kịp thời mở miệng: “Đội trưởng, ngươi rốt cuộc cũng tỉnh rồi.”
Trần Duệ nhè nhẹ vỗ về lưng Lola, sau đó chầm chậm buông ra: “Ta ngủ lâu lắm sao?”
Lomond cười hắc hắc nói: "Không bao lâu, chỉ mới một tháng mà thôi."
Một tháng! Trần Duệ cả kinh: "Lâu như vậy!"
Giấc mộng cũng không lâu như vậy?
“Giờ nhìn ngươi đã không sao rồi.” Delia gật đầu nói: “Lúc đem ngươi về Ám Nguyệt, tình trạng rất thê thảm. Athena và Lola đều rất lo lắng cho ngươi, nhất là Cơ Á, mỗi ngày đều khóc sưng cả mắt, hiện tại hẳn là có thể vui vẻ lại rồi…”
“Là ta cứu tỉnh lão bản!” Hắc long tiểu thư rất kịp thời mà chen vào một câu, vẻ mặt đắc ý không hề che giấu.
Lomond sững sờ: "Hắc long nhất tộc không biết ma pháp, ngươi làm sao cứu tỉnh đội trưởng ?"
"Ta chính là. . ."
“Ặc…” Trần Duệ vội vàng ngắt cái chủ đề này lại: “Trong thời gian ta hôn mê đã xảy ra chuyện gì? Ba đại đế quốc có còn khai chiến hay không? Tình huống hòa đàm thế nào rồi?”
“Chuẩn xác mà nói, ba đại đế quốc vẫn đang tiếp tục chiến đấu.” Cửa phòng truyền đến tiếng nói của Isabella, dung nhan của cô mụ đại nhân vẫn xinh đẹp động lòng người, chỉ là có chút tiều tụy, hiển nhiên trong thời gian này đã lo lắng cho hắn không ít. Chứng kiến hắn rốt cuộc bình yên vô sự, đôi mắt Isa tiểu thư lộ ra vẻ vui mừng không hề che giấu.
Lời nói của Isabella khiến nội tâm Trần Duệ trầm xuống, nhưng mà cô mụ đại nhân rất nhanh nói ra đáp án chính xác: “Thực ra không phải là ba đại đế quốc chiến đấu, mà là nội chiến.”
Thì ra, trong lúc chiến đấu tại Locker yếu tắc, ba đại đế quốc đồng thời bộc phát nội loạn. Đọa Thiên Sứ đế quốc cũng không ngoại lệ, đế đô và tứ đại lãnh địa đều xuất hiện bạo động quân sự. May mắn Mejia vì lúc trước phòng ngừa vạn nhất, phái ma đế vương tộc Oliver trấn thủ đế đô, thêm Isabella hiệp trợ, tuy sự việc phát sinh rất đột ngột nhưng cuối cùng cũng ổn định lại.
Locker yếu tắc phái ra đại quân, phối hợp Bạch Linh lãnh chúa Sicari, tiến hành bình định bạo loạn.
Tốc độ của lãnh địa Ám Nguyệt cũng rất nhanh, dưới sự trợ giúp của đám người Delia, Athena nhanh chóng tiêu diệt quân phản bội, đồng thời xuất binh trợ giúp Lam Dong lãnh địa và Xích U lãnh địa nhanh chóng trấn áp phản loạn.
Ba đế vương đồng thời phát lực, tổng thể thế cục ba đại đế quốc đã dần dần ổn định.
Trần Duệ biết rõ, lần bạo loạn này là do thế lực Huyết Yên ẩn giấu nhiều năm toàn diện bộc phát. Nếu như Tirisfal ở Hắc Vân trấn giết chết tam đại đế vương như vậy ở tình trạng quần long vô thủ, âm mưu thống nhất ma giới của Tirisfal (Bạch Dạ) rất có thể đã được thực hiện.
“Ba vị đế vương vào khoảng bảy ngày sau sẽ cử hành hòa đàm ở Âm Ảnh đế đô… Đúng rồi, trong khoảng thời gian vương phu điện hạ của chúng ta còn hôn mê, nữ hoàng bệ hạ mỗi ngày đều hỏi tình huống điện hạ, ta nghĩ chắc vương phu điện hạ không muốn lỡ mất lần hòa đàm quan trọng này của nữ hoàng bệ hạ đâu nhỉ?”
Lời Isabella khiến cho Lola nhẹ hừ một tiếng, đẩy cái tay của tên gia hỏa nào đó ra. Trần Duệ khóc không ra nước mắt: “Rõ ràng là chuyện công việc mà, lại muốn kéo lên chiến đấu ở Thủy Tinh cung sao? Lại nói, sao không chiếu cố tâm tình người bệnh một chút chứ?”
Châm ngòi thành công, chứng kiến vẻ mặt đau khổ của Trần Duệ, cô mụ đại nhân không khỏi cười một tiếng , thuận miệng quay sang hắc long tiểu thư đang chém gió không ngừng hỏi: “Olivia, ngươi rốt cuộc là làm thế nào cứu tỉnh lão bản?”
Chứng kiến hắc long tiểu thư đầu mày múa mắt miêu tả, cảm nhận từng tia lửa phát ra trên người của tiên nữ long tiểu thư, nam nhân chân heo mặt càng đau khổ, xem ra một ngày xui xẻo sắp bắt đầu rồi.
Sớm biết như vậy, ca đã ngủ thêm tí nữa.