Chàng Rể Ma Giới
Chương 740: Nợ cũ
Một tấm màn đen nháy mắt bao phủ cả đại sảnh, rất nhiều quan quân cầm vũ khí trong tay vây quan quân và linh quan còn lại vào trong. Bầu không khí giương nỏ tuốt kiếm tràn đầy sát khí.
Aoduo Jiasi quát: "Bạch Lạc, ngươi làm vậy là có ý gì?"
Hai mắt Bạch Lạc hoàn toàn biến đổi thành màu đen yêu dị, thanh âm âm trầm vang vọng khắp đại sảnh: "Rất đơn giản, thuận ta thì sống, chống ta thì chết!"
"Lớn mật!" Trong tay Aoduo Jiasi có thêm một thanh cự kiếm. Hắn chỉ kiếm vào mặt Bạch Lạc, phẫn nộ quát lên: "Ta đại biểu cho Katherine đại đế, ngươi làm thế này chính là mưu phản! Các ngươi..."
Aoduo Jiasi đang tức giận đến nộ khí xung thiên thì trước ngực hắn bỗng dưng lại hiện ra một lưỡi đao. Hắn im bặt lại, trừng mắt nhìn lưỡi đao trước ngực mình rồi lại quay đầu nhìn về kẻ phía sau một cái. Trên khuôn mặt hắn lúc này lộ ra biểu tình khó mà tin nổi. Thì ra, kẻ vừa ra tay đâm lén chính là người mà hắn tín nhiệm nhất - Waluota.
Lợi dụng việc Aoduo Jiasi tuyệt đối tín nhiệm, giao sau lưng cho mình, Waluota ra tay không chút do dự, chỉ một đao đã đâm xuyên nơi yếu hại của đối phương.
"Ngươi là người của Bạch Lạc!" Aoduo Jiasi đột nhiên đã hiểu ra, hét lên một tiếng đầy tức giận, tưởng muốn dùng hết lực lượng sau cùng để đánh chết tên phản đồ kia nhưng rồi lại cảm thấy lực lượng của mình nhanh chóng tan biến, căn bản không thể nào ngưng tụ nổi. Trên thanh đao kia chắc chắn có chất kịch độc!
"Tướng quân không phải đã nói rồi sao? Thuận ngài thì sống, chống ngài thì chết!" Waluota bình thản nói một câu, mũi đao bốc cháy hắc sắc hỏa diễm. Thân thể Aoduo Jiasi nhanh chóng cháy khô giống như bị quỷ hút hết máu, sau cùng thì biến thành một đống tro bụi.
Biến cố phát sinh quá nhanh, mọi người còn chưa kịp phản ứng lại thì kẻ lãnh đạo linh quan, người một mực trung thành với Katherine bệ hạ - Aoduo Jiasi đã bị chính tâm phúc Waluota đâm cho một đao toi mạng.
"Waluota, ngươi làm tốt lắm! Cùng một lời nói, ta sẽ không nói lại hai lần." Bạch Lạc âm hiểm cười một tiếng, lấy ra một giấy bổ nhiệm ma pháp. "Đây là giấy bổ nhiệm do chính tay Raizen bệ hạ, đại đế Huyết Sát đế quốc ký. Ngài phong cho ta làm đệ nhị tướng quân của Huyết Sát. Ta đã rút toàn bộ lực lượng phòng hộ của Yeca yếu tắc, quân của Huyết Sát đế quốc rất nhanh thôi sẽ tiến tới nơi này! Nếu không muốn chết thì hay đi theo ta, không chỉ có thể giữ lại tính mạng và huyết mạch mà còn có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý không thể tưởng!"
Tin tức này khiến cho đám người bị vây ở giữa kinh hãi, có người buột miệng kêu lên: "Huyết Sát đế quốc không phải là đang toàn lực tiến công Đọa Thiên Sứ đế quốc hay sao? Tại sao lại có thể quay đầu đối phó với chúng ta cho được?"
Bạch Lạc kiên định nói: "Lần này Raizen đại đế muốn thống nhất toàn thể ma giới. Bất kể có là Đọa Thiên Sứ hay Âm Ảnh thì cũng không cách nào ngăn trở gót sắt của Huyết Sát. Kẻ ủng hộ sẽ trở thành công thần của một đế quốc thống nhất. Còn kẻ ngăn cản... hừ, chết không có đất chôn!"
Toàn bộ linh quan và quân quan đối mặt nhìn nhau, kẻ có thực lực mạnh nhất trong đám người chính là hai ma đế Aoduo Jiasi và Waluota nhưng mà Waluota thì phản bội theo địch, Aoduo Jiasi thì lại bị đâm chết. Đối mặt với hai cường giả Bạch Lạc và Waluota, cùng với một ma đế bên Bạch Lạc là Shitanmi nữa. Đám người nào còn chút khả năng thắng nào nữa, trong lòng họ nhất thời giãy dụa kịch liệt.
"Ta không phải là cho các ngươi suy xét mà là cho các ngươi tuyển chọn! Mặc dù các ngươi đều chết sạch thì ta vẫn có cách chỉ huy binh sĩ. Cùng lắm thì... để cho toàn bộ quân đoàn Liệt Nhận và Yeca yếu tắc bồi táng cùng! Hiện tại, ta cho các ngươi thời gian mười giây, không muốn chết thì mau mau hạ vũ khí đứng sang một bên!"
"Leng keng!" Cuối cùng thì cũng có người không chịu nổi áp lực, ném vũ khí xuống đất, đứng sang một bên.
Vừa có người dẫn đầu, những người khác cũng dần ném vũ khí đầu hàng, chỉ còn lại sáu người là không động đậy.
"Bạch Lạc! Ngươi là một tên phản nghịch vong ân phụ nghĩa!" Một linh quan Aspen Maude vương tộc đứng ra, lớn tiếng chửi mắng: "Năm đó, Fo Luncy đại nhân thật là bị mù mới gả con gái cho ngươi! Ngươi đã phụ sự tín nghiệm của Katherine bệ hạ dành cho ngươi. Bệ hạ nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi!"
"Fo Luncy xác thực là bị mù!" Bạc Lạc cười hiểm ác: "Lão già đó bị chính tay tay chọc mù. Bởi vì lão ta cũng ngoác mồm mà nói những lời như vừa rồi ngươi nói. Để công bằng, ta hiện tại cũng sẽ móc hai tròng mắt của ngươi ra."
Thân thể Bạch Lạc bỗng nhiên tản ra hắc vụ, đánh úp tới linh quan kia. Trước mặt linh quan kia bỗng nhiên lại hiện ra một thanh đồng khôi to lớn, công kích tới hắc vụ. Nhưng mà hắc vụ kia không phải thực thể cho nên thanh đồng khôi lỗi chỉ có thể đánh xuyên qua màn khói và chả tạo thành thương tổn gì cả. Ngược lại, linh quan bị hắc vụ bao bọc lấy kia, trên người bắt đầu bị mục nát bằng tốc độ mắt thường có thể trông thấy. Một lát sau, người đó đã tan thành một đống cặn bã.
Hắc vụ ngưng thành hình dạng Bạch Lạc, một tay của hắn đang cầm cái đầu của linh quan vừa rồi. Hắn vừa muốn phát lực bóp nát đầu lâu thì trong lòng bỗng dưng sinh ra báo động. Nháy mắt, Bạch Lạc đã biến thành một làn khói. Một giây sau, làn khói đã bị một đạo kim quang xuyên qua từ phía sau lưng.
Kim quang kia nhìn như là chỉ xuyên qua màn sương, không tạo thành thương tổn nào nhưng mà trong màn sương lại truyền ra tiếng kêu đau đớn của Bạch Lạc. Mọi người đều vô cùng kinh hãi, ánh mắt đều tập trung lên tên quan quân vừa mới "đầu hàng" kia.
Làn sương hóa thành vô số đao binh, đánh về phía tên quan quân kia. Trong chớp mắt, tên quan quân kia lấy một tốc độ không thể tưởng tượng nổi hiện ra ở một nơi khác. Mắt trái của tên kia bắn ra một đạo kim quang về phía làn sương.
Kim quang dường như là khắc tinh của làn sương, có thể trực tiếp dùng tinh thần lực công kích lên linh hồn. Bạch Lạc không dám ngạnh tiếp, đành hiện ra thực thể. Tay trái của hắn xòe ra, trên đó lấp lóe ánh sáng màu. Ánh sáng màu đó vừa ra liền chặn đứng được kim quang kia.
Kim quang bắn vào giữa bàn tay bị chiết xạ ra chỗ khác. Quang mang kỳ dị kia sau khi bị chiết xạ liền mất đi uy lực. Đôi mắt màu đen của Bạch Lạc chợt hiện sát khí lăng lệ: "Tà Vương chi nhãn!"
Tà Vương chi nhãn và Mộng Yểm chi đồng phân biệt là hai huyết mạch thiên phú của Bailey vương tộc và Leviathan vương tộc. Chúng được coi là hai con mắt của ma thần, đều có dị năng riêng. Hai tộc từ trước đến giờ vẫn luôn là tử địch. Hiện giờ đối mặt với một cường địch Bailey tộc, không cần biết tên đó có lai lịch gì thì Bạch Lạc cũng không bất cứ một chút tâm lý cầu may nào, chỉ có thể cố gắng hết sức giết đối phương để có thể sống sót.
Tướng mạo của quan quân đeo kính kia dần phát sinh biến hóa, con ngươi Bạch Lạc đột nhiên co rút lại: không ngờ lại là hắn!
Bạch Lạc đương nhiên sẽ không quên được tên nam nhân tộc Bailey này. Tên khốn này đã quyến rũ muội muội Delia mà hắn coi là công cụ độc chiếm. Chẳng qua hắn cũng đã giết chết phụ thân của tên này cho bõ tức rồi. Chỉ đáng hận là cái lần ở U Dạ thấp địa kia, đồng bọn của tên này lại mang theo Huyễn thuẫn giúp cả bọn chạy trốn ngay dưới mắt hắn!
Từ đó vê sau, Delia và tên khốn tộc Bailey kia lại giống như băng hóa nước, nước hóa hơi, tan biến mất tăm tích. Bởi vì có liên quan tớn Huyễn thuẫn cho nên Bạch Lạc không thể nào tìm được tung tích của Delia cũng không thể nào dùng tâm linh gông xiềng giết chết Delia. Hiện tại không ngờ tên khốn kia lại chạy tới Yeca yếu tắc, còn có được thực lực đủ để đối kháng với mình!
Lomond Bailey!
"Không biết lượng sức mình, tự vác xác đến cửa!" Trên tay Bạch Lạc hiện ra một thanh trường kiếm, lạnh lùng nhìn Lomond. Chỉ cần bắt được tên khốn này thì Delia và Huyễn thuẫn sẽ tới được tay. Tuy nói tên Lomond này đã đạt tới tầng thứ ma đế nhưng chỉ qua một kích vừa rồi, Bạch Lạc đã nhận ra tên kia chẳng qua là được bí bảo "Tà Lam Chi Lệ" của Bailey vương tộc tăng phúc thôi, thực lực chân chính vẫn dưới hắn. Nghe nói cặp kính mắt này còn có công hiệu đặc thù là che dấu khí tức cho nên khi nãy tên kia mới có thể trốn tránh mà không bị phát hiện. Quan trọng là Yeca yếu tắc là địa bàn của hắn, trong tòa thành này, cho dù là đỉnh phong ma đế cũng đừng mơ tưởng có thể tổn hại được hắn!
Quan quân chung quanh lập tức xông tới, sắc mặt Lomond không có chút biến hóa nào, chỉ thản nhiên nói một câu: "Không phải người của Bạch Lạc thì đứng ra phía sau ta!"
Mấy linh quan kia vội vàng đứng ra sau lưng Lomond. Có mấy quan quân vừa rồi đầu hàng cũng chạy qua.
"Giết chết bọn nó!" Bạch Lạc lập tức ra lệnh cho thủ hạ.
Trước người Lomond đột nhiên hiện ra hơn mười thân ảnh kỳ dị. Những thân ảnh này trôi nổi ngay phía trên mặt đất. Chủ thể là một một tròng mắt cực to trong não. Tròng mắt này ước chừng chiếm cứ phần lớn đại não, tứ chi là mấy xúc tu, nhìn qua trông chúng cử động khá chậm chạp.
"Tà nhãn!" Bạch Lạc ngầm kinh hãi, tà nhãn xưng là nhãn ma. Đó chính là sinh vật vô cùng đặc thù của ma giới, có được công kích tinh thần lực tầm xa đáng sợ. Nghe nói Tà Vương chi nhãn của Bailey vương tộc không những có thể hàng phục tà nhãn làm bạn đồng hành mà khi Tà Vương chi nhãn tấn cấp thành "phá tà" còn có thể sai khiến nhãn ma như nô bộc.
Tên Lomond này lúc đầu mới chỉ có thực lực ma vương, không biết vì phát sinh dị biến gì, hắn lại có thể đạt tới tầng thứ ma đế trong thời gian ngắn như vậy, còn có được Tà Vương chi nhãn cấp phá tà! Thừa dịp hiện tại còn có thể áp chế Lomond, Bạch Lạc quyết tâm phải diệt trừ hậu hoạn.
Sau khi đạt tới ma đế cấp, Lomond đã tới động quật Cui Venter dưới lòng đất để hàng phục những nhãn ma này. Tên cầm đầu là một Tà nhãn bạo quân có thực lực ma hoàng cấp. Lần này hắn theo Trần Duệ đi sứ tới Âm Ảnh đế quốc chính là vì có thể đánh chết Bạch Lạc, báo thù cho phụ thân và rửa nhục cho người mà hắn yêu.
Dưới mệnh lệnh của Lomond, tà nhãn phát ra công kích tinh thần cường đại. Trừ những linh quan ở phía sau và những ma đế trong đại sảnh ra thì tất cả những người còn lại đều ôm đầu kêu la thảm thiết.
Hai tên ma đế còn lại tuy kiêng sợ tinh thần lực của Tà nhãn bạo quân nhưng cũng không phải loại người vô dụng đầu đường xó chợ, chỉ cần tinh thần lực của Tà nhãn bạo quân có chút dấu hiệu suy kiệt thì họ nhất định sẽ dùng thủ đoạn lôi đình để đánh úp.
Trường kiếm trong tay Bạch Lạc vung lên, một đạo kiếm khí lăng lệ trảm tới hướng Lomond. Thân thể Lomond bị chia làm hai nhưng mà đó lại chỉ là tàn ảnh. Lomond chân chính đã lấy tốc độ không thể tin nổi nháy mắt hiện ra ở bên trái Bạch Lạc. Vô số quang mang màu lam đan chéo vào nhau tạo thành một cái võng, bọc Bạch Lạc vào trong.
Lomond hận Bạch Lạc đến tận xương tủy, vừa ra tay thì đã là sát chiêu "Không Lối Về".
Tay trái Bạch Lạc đột nhiên hóa thành một mặt thuẫn rộng rãi. Những tiếng "đinh đinh đinh..." liên tiếp vang lên không dứt. "Không Lối Về" không ngờ lại bị thuẫn bài ngăn chặn toàn bộ.
Thân ảnh của Lomond chợt lóe lên, kéo dãn cự ly giữa hai người. Trên mặt hắn lúc này đã có một vết thương do đao vạch qua, máu tươi nhanh chóng chảy ra ngoài.
"Thân thể ta đã được cải tạo thành vũ khí mạnh nhất, có thể biến hóa tùy ý." Tay trái Bạch Lạc không biết lúc nào đã biến thành một thanh đao bén. "Không chỉ có thể, ở trong tòa thành này, ta có được thân thể bất diệt vô địch. Đừng nói là trình độ công kích tầm này của ngươi, cho dù là đỉnh phong ma đế cũng không thể tổn thương tới một sợi tóc của..."
Lời còn chưa dứt, trong lòng hắn đột nhiên sinh ra cảm giác nguy cơ cường liệt. Gần như đồng thời, một năm tay phóng to ra trước mặt hắn. "Bốp" một tiếng, cả người hắn bay ngược ra ngoài, hung hăng đập vào mặt tường rồi ngã té ra đất. Vách tường có được lực phòng ngực mạnh như thế không ngờ lại hiện ra vết rách.
Bạch Lạc lung la lung lay đứng dậy, trên khuôn mặt kia hằn rõ quyền ấn. Hắn ho khan vài tiếng, thổ ra một đống máu và mấy cái răng. Bạch Lạc kinh hãi nhìn tên địch nhân xa lạ đột nhiên hiện ra giữa khoảng không, trong miệng phát ra giọng nói hàm hồ không rõ: "Ngươi làm sao lại có thể tổn thương tới ta..."
"Ngươi gọi thân thể mình là tấm thân bất tử sao? Dựa vào thứ này phải không?" Người vừa tới ném một viên thủy tinh hồng sắc. "Không có nó, ngươi cũng giống như một con chó bị nhổ mất răng, cho dù có nhe răng gầm gừ cũng vô dụng. Hôm nay là một ngày đẹp trời, anh bạn của ta ơi, ta muốn tính toàn bộ nợ cũ với ngươi đây!"