Chàng Rể Ma Giới
Chương 693: Phá trận
Talana vừa tuyên bố quy tắc thí luyện thì ngay sau đó Michelle liền mang theo một người xa lạ muốn lập tức đến gặp Feinuoya tông sư, đặc biệt còn tại trước mặt nhiều ngoại nhân như vậy khiến Talana có phần không xuống đài được.
"Hắn là ai? Michelle, lá gan của muội càng lúc càng lớn, yến hội hôm qua vắng mặt ta không nói, hôm nay không ngờ lại mang một tên nhân loại lạ lẫm tới nơi này!" Mở miệng là Philly - tỷ tỷ của Michelle, trước kỳ thi nàng ở trong hoàng cung tĩnh tâm chuẩn bị, không có xuất hiện tại quán Lục Ý vậy nên không biết "thân phận" của Trần Duệ.
Đối mặt với chất vấn của tỷ tỷ trước mặt mọi người, Michelle bất mãn cong miệng: "Muội là phụng mệnh mẫu hậu đưa Richard đi gặp lão sư!"
"Mệnh lệnh của bệ hạ?" Talana nhíu mày, nhìn về phía Trần Duệ, "Chỉ là, hiện tại ma pháp trận dành cho thí luyện đã mở ra. Ma pháp trận này là do lão sư tự tay bố trí, bên trong chứa đầy các loại cạm bẫy và nguy hiểm, cho dù là ta cũng không cách nào đình chỉ lại được. Nếu như các ngươi muốn gặp lão sư, tất phải đợi đến lúc trời tối, khi thí luyện kết thúc."
Michelle nhìn nhìn Trần Duệ. Trần Duệ không muốn làm tiểu cô nương khó xử, nhún nhún vai: "Thì ra là có ma pháp trận, vậy thì chờ đến trời tối đi, dù sao ta cũng không vội."
Đúng lúc này, trong đám học viên tham gia thí luyện, một thanh âm lãnh khốc bỗng vang lên: "Ariel, ngươi không phải nói cái tên trên đầu có chim này rất mạnh sao? Thì ra là một thằng nhóc nhát gan."
Nữ hài tóc đỏ Ariel xoè tay, nhún vai nói: "Thật đáng tiếc, ta vô pháp dự đoán được đảm lượng của một người, có lẽ trước đó cái ta cảm ứng được chính là chim của hắn, mà không phải con người của hắn."
Đám học viên tức thì cười vang lên, Michelle tức giận kêu lớn: "Richard mới không phải người nhát gan! Những tên khốn nhà các ngươi đều không phải người tốt!"
"Michelle! Sao muội có thể thất lễ với bằng hữu của ta như vậy!" Philly cau mày nói, "Đừng quên muội là công chúa của tinh linh nhất tộc. Đáng lẽ muội nên thành thật học tập cho tốt chứ không phải như bây giờ, không để ý thân phận, cả ngày lêu lổng cùng một bán tinh linh ti tiện hay mấy thằng không rõ lai lịch!"
Đứng trên góc độ của Philly nói như vậy có lẽ không sai, nhưng loại khẩu khí răn dạy này lại không chừa một chút thể diện nào cho vị muội muội, cũng có vài phần ý tứ cố ý khoe khoang quyền uy tỷ tỷ trước mặt bạn học.
Michelle đỏ mặt lên: "Không cho phép tỷ nói Blanchett như vậy! Nàng là bằng hữu của ta, Richard cũng vậy! Tỷ mau mau xin lỗi!"
Trần Duệ nhìn tinh linh tiểu công chúa vì hắn và Blanchett mà tranh luận đến sắp tức khóc, trong lòng sinh ra cảm giác ấm ấp dịu nhẹ, liền lên tiếng ngăn cản cãi lộn giữa hai tỷ muội: "Như vậy đi, bây giờ ta sẽ solo một mình đi gặp Feinuoya tông sư. Nếu như ta gặp tông sư đại nhân trước các ngươi, ta chỉ có một yêu cầu, tất cả các ngươi bao gồm cả Philly công chúa, đều phải ngỏ lời xin lỗi tới bằng hữu Michelle của ta."
Trần Duệ xưng hô "công chúa" đối với Philly, nhưng khi đề cập đến Michelle lại dùng hai chữ " bằng hữu". Tinh linh tiểu cô nương cẩn thận nghe vào trong tai, đôi mắt to trực tiếp tỏa ánh sáng.
Lời này vừa xuất, các học viên ồn ào một trận, những học viên này đều là người nổi bật trong Tinh Quang học viện, rất nhiều kẻ thậm chí là hậu duệ quý tộc, thiên chi kiêu tử của đế quốc hoặc vương quốc. Cái thằng tướng mạo tầm thường này lại còn nói muốn thắng tất cả mọi người, quả thực là nói khoác mà không biết ngượng.
"Khẩu khí thật lớn!" Quinn cười lạnh nói: "Nếu như ngươi thua thì sao?"
"Thỏa mãn bất kỳ yêu cầu gì của các ngươi." Trần Duệ quay đầu nhìn về phía ~ Bisi: "Bisi lão sư, ngươi cảm thấy thế nào?"
Bisi nhíu nhíu mày, cùng hai vị lão sư nhanh chóng trao đổi ý kiến. Nàng nhẹ gật đầu: "Tốt, nếu như ngươi thua chúng ta cũng không có yêu cầu quá phận, chỉ cần xin lỗi học viên của chúng ta rồi sau đó thành thật trả lời mấy vấn đề của ta là được."
"Thành giao." Trần Duệ cười nhạt một tiếng, dường như căn bản không có để những thiên kiêu chi tử kia vào mắt.
Loại thái độ này kích cho cả đám giận dữ, nhao nhao kêu gào fuck fuck shit shit... Trần Duệ mắt lơ đễnh, dõi nhìn những học viên này tiến vào làn sương mù lượn lờ bao phủ khắp rừng Tử Thụ, Michelle trái lại có chút lo lắng: "Ngươi sao còn không vô?"
"Không vội, đoạn ma pháp trận ở cửa rừng rất thú vị, người vào sau trái lại có thể chiếm chút tiện nghi."
Michelle ngây ngẩn, quay sang Talana hỏi: "Đại sư, là như vậy sao?"
Talana hơi bất ngờ, liếc nhìn tên nhân loại này thật sâu: "Cái tiện nghi này cũng không phải dễ chiếm như vậy."
Kỳ thực đây cũng không phải là "tiện nghi" gì, chẳng qua cửa rừng thiết lập một cái Tam Lăng Văn Khắc trận thuộc thủy hệ, người tiến vào trước sẽ khơi dẫn làm ma pháp trận phát động, người tiến vào sau có thể căn cứ ba động biến hóa phía trước để thăm dò mạch môn của ma pháp trận rồi tiến hành phá giải.
Cần phải chú ý đó là "phá giải" mà không phải "thông qua", dù rằng Tam Lăng Văn Khắc trận cũng không tính là loại ma pháp trận quá phức tạp nhưng ma pháp trận là chết, người là sống. Tam Lăng Văn Khắc trận do tông sư Feinuoya tự tay bố trí có điểm ảo diệu khác với bình thường, nếu như là lần đầu tiên tiến vào, dù là chính Talana cũng không dám nắm chắc có thể phá giải chớ nói chi là đám nhân loại xem ra không có gì đặc biệt này.
Trần Duệ nhún nhún vai, không nói gì, một lúc lâu sau mới tiến về phía trước.
"Richard! Thí luyện ma pháp trận rất nguy hiểm..."
Trần Duệ quay đầu lại, song câu tiếp theo của Michelle không phải dặn dò đại loại như "phải cẩn thận", "bảo trọng nhé"... blab blab... mà là: "Không bằng.. trước tiên đưa chim của ngươi..."
Lời còn chưa nói hết liền thấy người nào đó đổ mồ hôi đầy trán rồi biến mất tiêu.
Talana không lưu ý đến hàm nghĩa khác trong lời nói của tiểu sư muội, cái hắn chú ý chính là thời gian Trần Duệ tiến vào ma pháp trận, đúng là thời cơ cắt vào cảm ứng dẫn phát ba động tốt nhất, kỳ quang trong mắt không khỏi đại thịnh.
Trần Duệ cũng không phải muốn khoe khoang cái gì. Hắn làm vậy, một phần là vì Mechelle, còn một phàn là vì muốn hiểu biết và học tập thêm về ma pháp trận mà Feinuoya tông sư bố trí xuống. Ma pháp trận là một ngành học đơn lẻ nhưng lại liên quan mật thiết đến luyện kim thuật. Trình độ ma pháp trận trước mắt của Trần Duệ đã tương đối cao, lại tinh thông long ngữ minh văn và thượng cổ phù ngữ, cộng thêm phụ trợ từ độ sâu phân tích, đẳng cấp đã sắp đạt đến chuẩn tông sư rồi.
Đương nhiên, mục đích lớn nhất của Trần Duệ vẫn là lợi dụng chuyến đi Phỉ Thúy Lâm Hải lần này để tiếp xúc với ngưỡng cửa tông sư tại phương diện chế khí học.
Tam Lăng Văn Khắc trận bắt đầu phát ra từng trận ba động kỳ dị rồi lập tức dần dần hồi phục như ban đầu. Talana cười nhẹ lộ ra hàm ý "quả là thế", song không lâu sau đó, ba động lại xuất hiện lần nữa, cứ lặp đi lặp lại như vậy khiến tinh linh đại sư không khỏi nhíu mày.
Các học viên Tinh Quang học viện tiến vào ma pháp trận trước đó vốn đương chiến đấu kịch liệt với "địch nhân" mang thuộc tính thủy hệ, chỉ cảm thấy địch nhân lúc mạnh lúc yếu, đúng vào thởi điểm mệt nhọc ứng phó đến vkl, bỗng nhiên những địch nhân kia hóa thành vằn nước tiêu thất vô tung, ngay sau đó phía trước xuất hiện một lối ra. Không ít học viên cho rằng là chính nhờ nỗ lực của mình đã chiến thắng địch nhân, nhao nhao phát ra tiếng hoan hô.
Âm thanh vốn bị ma pháp trận ngăn cách nhanh chóng truyền ra lối vào, sắc mặt Talana tức thì đại biến, nhân loại kia không ngờ thực có thể phá giải Tam Lăng Văn Khắc trận! Feinuoya tuy là chế khí tông sư nhưng ông cũng có nghiên cứu tương đối sâu ở lĩnh vực ma pháp trận, đã đạt đến chuẩn tông sư cảnh giới, sao có thể bị nhân loại này phá giải trong thời gian ngắn ngủi như vậy...
Biểu tình biến hóa của Talana rơi vào trong mắt Bisi, xa xa mờ hồ nghe được tiếng hoan hô, nữ trợ giáo mỹ lệ tỏ vẻ do dự, không biết đương suy tư cái gì.
Trong nhà cây Tử Tâm, một nam tinh linh dáng người cao gầy, tướng mạo tuấn lãng (Dịch: Gần bằng Decepticon) đang ngồi nhàn nhã trước bàn, trên bàn đặt một bàn cờ kỳ dị. Tay trái nam tinh linh cầm một quân cờ, tay phải cầm một ly rượu nhỏ. Rượu trong ly có màu hổ phách, toả ra thanh hương dịu nhạt.
Đối diện nam tinh linh là một ải nhân râu dài, tóc tai bạc trắng lộn xà lộn xộn. Bộ râu được dày công tết thành một dải đuôi sam, ải nhân này chỉ cao hơn 1/2 chiều cao của nam tinh linh một chút nhưng chén rượu trong tay lại lớn hơn gấp ba lần, đương lớn miệng nốc ừng ực.
"Boende, cái tên miệng trâu ngươi, thực quá cmn lãng phí rượu Lan Hương của ta." Nam tinh linh đau lòng nhìn những giọt rượu tràn ra từ trong chén của ải nhân.
Boende trừng mắt: "Rượu phải uống như vậy mới ngon, loại ẩm pháp của ngươi còn ẻo lả hơn cả nữ ải nhân! Được rồi, nhanh nhanh đánh cờ!"
"Gấp cái giề?" Nam tinh linh bị chửi ẻo lả cũng không hề tức giận, chậm rãi uống một ngụm: "Đánh cờ giống như uống rượu vậy, phải từ từ nhấm nháp mới có thể hưởng thụ tư vị trong đó, loại đầu đất thô tục như ngươi... không, bao quát tất cả sâm lâm ải nhân như ngươi đều không thể hiểu được."
"Hừ! Nhanh nhanh, bằng không coi như ngươi thua!" Lão ải nhân vẫn làm theo ý mình như cũ, rót đầy một miệng rượu lớn, đang muốn há miệng uống thì thấy tấm bản đồ trên bức tường đối diện phát ra quang mang nhàn nhạt đồng thời phát ra tiếng beee beee, liền lớn tiếng kêu lên: "Ê! Pháp trận gì đó của ngươi bị phá kìa!"
"Hả?" Tinh linh không nhanh không chậm cầm một khối bánh ngọt đặt vào trong miệng, chậm chậm nhai nuốt. "Hôm nay là ngày thí luyện cao đẳng học sĩ của Tinh Quang học viện, xem ra học viên tham gia thí luyện lần này tố chất không tệ, chí ít cũng có một học viên thông hiểu ma pháp trận. Ta nhớ tên tiểu gia hoả Soukra kia cũng có phần có tâm đắc với việc nghiên cứu Tam Lăng Văn Khắc trận. Có khả năng phá giải nhanh như vậy hẳn là đệ tử đắc ý của hắn, đáng tiếc, đây mới chỉ là món khai vị, đại tiệc phía sau còn nhiều, rất nhiều..."
Soukra là phó viện trưởng Tinh Quang học viện, đỉnh cấp ma pháp trận đại sư trứ danh nhân loại, đức cao vọng trọng, vang danh bốn phương, song qua miệng vị tinh linh này lại thành "tiểu gia hỏa".
Hai người vừa uống rượu vừa đánh cờ, bỗng, trên bản đồ một lần nữa truyền tới tiếng beee beee, đầu mi nam tinh linh khe khẽ động, lão ải nhân hắc hắc bật cười: "Cái thứ hai rồi, xem ra Soukra thu được một tên đệ tử ghê ghớm phết a."
Tinh linh gật gật đầu: "Thực sự khiến người bất ngờ, mặc kệ hiện tại hắn có thể vươn đến trình độ nào, chúng ta cũng nên gặp người trẻ tuổi tương đối có tiềm lực này một lần."
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, bất tri bất giác, đã là lần thứ tư tiếng beee beee vang lên.
Lúc này nam tinh linh và lão ải nhân sớm đã không có tâm tư đánh cờ, nhao nhao nhìn chăm chú lên ma pháp địa đồ. Cuối cùng, mảnh khu vực thứ năm bắt đầu rung động, lão ải nhân Boende gãi đầu một cái: "Khá lắm, mất 35 phút thông qua Liệt Long Lôi Sát trận, chậm hơn tốc độ của ta ngày đó chỉ 10 phút, may là "thông qua" chứ không phải "phá giải", bằng không cái mặt già này cũng không biết nên giấu vào chỗ nào..."
Lời còn chưa nói hết, tiếng beee beee lại vang lên, lão ải nhân giống như bị điện giật từ trên ghế nhảy dựng: "Bị phá rồi? Không thể nào! Feinuoya, cái Liệt Long Lôi Sát trận kia không phải còn hỗn hợp lực lượng minh văn của cự long nhất tộc ở bên trong sao? Có phải ngươi đã sửa chữa cái gì hay không?"
Khuôn mặt nam tinh linh tràn đầy vẻ ngưng trọng nhìn địa đồ: "Ta có thể trả lời ngươi một cách khẳng định, không hề có sửa chữa."
Hobbit liều mạng giật minh râu: "Đệ tử của Soukra có thực lực mạnh như vậy sao?"
"Không, dù là chính Soukra cũng không có bản lãnh này..." Nam tinh linh hít sâu một hơi. "Lão bằng hữu, trước cứ tĩnh tâm uống rượu đi, tin rằng không bao lâu nữa chúng ta sẽ có thể gặp vị khách nhân thần bí ít nhất là ma pháp trận chuẩn tông sư này."