Chàng Rể Ma Giới
Chương 666: Bạch nhai
Sáng sớm ngày thứ hai, Adora dẫn hai người tới một khu nhà lớn. Nơi này khẳng định là truyền tống môn một chiều tới Thánh Sơn. Truyền tống môn này có thể tiến vào nhưng không thể đi ra, chỉ có thành viên nội bộ mới có thể sử dụng.
Hiện tại là thời kỳ chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ, Hặc Tử Đồ xuất hiện cho nên truyền tống môn lại càng bị không chế nghiêm mật. Mặc dù mọi người biết mặt Paul nhưng hắn vẫn phải lấy huy chương đại diện cho tư cách tham gia chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ ra. Trải qua kiểm tra nghiêm ngặt mới chứng minh thân phận của Paul là không sai. Tùy tùng Trần Duệ thì có vẻ không quan trọng lắm, chỉ cần làm đăng ký đơn giản là đã thuận lợi thông qua.
Trần Duệ thấy được, loại truyền tống môn một chiều này đáng được chú ý. Trừ trình tự bố trí ma pháp thạch ra thì còn phải có vật môi giới đặc biệt nếu có người dùng thủ đoạn cưỡng chế xông vào thì rất có thể bị truyền tống tới một địa phương không rõ. Sau khi ma pháp trận sẵn sàng, ánh sáng màu lam tỏa ra. Thân ảnh hai người bắt đầu trở nên vặn vẹo rồi không lâu sau đó biến mất trong không khí.
Trải qua một cảm giác như chìm trong nước, Trần Duệ và Paul xuất hiện ở một nơi mới. Chỗ này chắc hẳn nên gọi là một truyền tống bình thai, chung quanh có rất nhiều Quang Minh kỵ sĩ thủ vệ. Khi họ nhìn thấy hai người liền lập tức tiến lên nghênh đón.
Xác định xong thân phận, Trần Duệ và Paul cưỡi hai con ngựa tốt, chạy về phía trước. Trên bả vai Trần Duệ vẫn đậu một con lôi điểu con, yểm hộ cho thân phận ngự thú sư của hắn.
Con đường lớn rộng thoáng mà bằng phẳng. Ven đường có không ít sơn mạch gập gềnh, núi đá đa số là màu trắng, chắc là vì lẽ đó nên nơi này được gọi là "Bạch nhai". Có thể dễ dàng nhìn thấy ở nơi xa có một ngọn núi cao, đỉnh núi nguy nga chìm trong trời mây, trông nổi trội hẳn giữa trời đất, khí thế bàng bạc.
"Đó chính là Thánh Sơn của Bạch nhai." Paul chỉ vào ngọn núi cao ngấp trong mây mù, phấn chấn nói: "Chỉ cần ta có thể thông qua kỳ chân tuyển này thì sẽ được tiếp thụ sắc phong của giáo tông miện hạ trước tuyết đạt lại thánh thụ trên đài Tuyết Phong của Thánh Sơn, trở thành Thần Điện kỵ sĩ được vạn người kính ngưỡng."
"Nhất định là như thế!" Trần Duệ nhìn về Thánh Sơn phía xa, giống như một quái thúc thúc nhìn thấy một tiểu la lỵ. Thật là đi mòn gót giầy tìm không thấy nay lại ngẫu nhiên nghe được tin tức tuyết đạt lai: ở ngay trên đài Tuyết Phong của Thánh Sơn.
"Nếu như có thể trở thành Thần Điện kỵ sĩ còn có cơ hội được một trong ba vị thiên sứ chí cao triệu kiến thì có lẽ có thể trở thành thánh sứ hoặc thánh đồ cũng không biết chừng!" Paul rung dây cương. "Hai ngày sau sẽ chính thức tuyển bạt. Đi thôi, chúng ta hiện tại sẽ đi điện Thương Lôi của Quang Huy kỵ sĩ."
Thánh sứ? Thánh đồ? Hay cái danh từ này có chút quen tai! Trần Duệ nghĩ tới trận chiến Ám Ma ở Ám Nguyệt lãnh địa, Nero đã ngộ nhận Ngự Tinh Biến là tín ngưỡng chi khải của thánh đồ. Xem ra, thánh đồ hiển nhiên chính là tín đồ trung thành nhất do "ba vị thiên sứ chí cao" tuyển định.
Đoạn thời gian ở chung với Paul, Trần Duệ cũng hiểu biết một chút về Quang Minh giáo hội: Bạch nhai có ba phe phái. Giáo hoàng và hai vị tông chủ giáo là ba người lãnh đạo của giáo hội đồng thời cũng là đại biểu cho ba đại nhân vật đứng đầu ba phe. Mà ba phe phái cũng tương ứng với từng vị thiên sứ chí cao.
Sau lưng quang huy giáo hoàng Vatican Brandeis là Đại thiên sứ trưởng Michael. Lão ta là người lãnh đạo tối cao của giáo hội, đồng thời cũng là người đứng đầu thế lực lớn nhất trong ba phe. Hai trợ thủ đắc lực nhất của giáo hoàng phân biệt là hồng y giáo chủ Rogge và tài phán trưởng Hughes.
Sau lưng tông chủ giáo Phillips Mill là Sí thiên sứ Gabriel. Một trong ba hồng y giáo chủ Birmingham thuộc phe này.
Một vị tông chủ giáo khác và cũng là thánh nữ Eudora thì có chỗ dựa là Trí thiên sứ Rafael. Hồng y giáo chủ Lagelin thuộc phe này.
Giữa ba phe không hề thiếu minh tranh ám đấu, và vẫn luôn duy trì một tình thế bình hành vi diệu. Nó giống như ba điểm tựa chống đỡ giáo hội. Mặc dù cũng có những biến hóa nhỏ nhưng thủy chung thì cũng không có phe nào ngã cả.
Tên của ba vị thiên sứ khiến cho Trần Duệ nhớ tới truyền thuyết tôn giáo tại thế giới kia. Từ Michael, Satan, Lucifer... những cái tên này xem ra khá là trùng hợp.
Điều khiến cho Trần Duệ kinh ngạc là ma giới lại không có một loại tổ chức tôn giáo nào đó như kiểu Hắc Ám thần điện. Vị Ma thần đại nhân kia cũng chưa từng hiển lộ thần tích bao giờ. Chẳng lẽ lão ta đã bị Quang Minh thần đại nhân dùng gậy gõ ngất rồi?
Phòng vệ của Bạch nhai vô cùng sâm nghiêm. mỗi một đoạn đường đều có Quang Minh kỵ sĩ canh giữ, muốn đi qua thì phải chứng minh thân phận rõ ràng. Nhưng mà hiện tại Bạch nhai không cho người ngoài vào cho nên người tham gia chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ như Paul mang theo Trần Duệ thông qua một cách dễ dàng.
Dưới chân Thánh Sơn là một tòa thành thị lớn sánh bằng với Long Hoàng đế đô Hierro Mogadishu: thành Thánh Quang.
Cư dân nơi này bất kể là tuổi thọ hay thể trạng đều tốt hơn người bình thường. Họ đều có thể tham gia đủ các loại hoạt động do giáo hội tổ chức, được nhìn thấy những đại nhân vật trong truyền thuyết kia, có đôi lúc còn có thể chứng kiến một chút thần tích chỉ có thể ngộ mà không thể cầu. Đối với những tín đồ sùng bái quang minh, có thể gia nhập Thánh thành, trở thành con dân gần với thần chính là vinh diệu lớn nhất cuộc đời.
Nhân số thành Thánh Quang có hạn chế nghiêm ngặt. Cách mấy năm, thành mới thu thêm một số cư dân mới. Chỉ có những tín đồ thành kính nhất mới có tư cách trở thành cư dân của thành Thánh Quang. Hơn nữa, những người đó còn phải trải qua tầng tầng khảo hạch mới được cho vào ở. Mặc dù như vậy, tất cả những tín đồ vẫn đổ xô tới.
Bình thường, thành Thánh Quang đều tiếp một số lượng lớn khách hành hương ở ngoài vào nhưng hiện tại thì quạnh quẽ hơn nhiều lắm. Cư dân tín đồ đều tuân thủ nghiêm ngặt mệnh lệnh của giáo hội, trong thời gian này ở nguyên trong nhà, tránh quấy nhiễu kỳ chân tuyển Thần Điện kỵ sĩ.
Bất kể là giáo hoàng miện hạ, hai vị tông chủ giáo hay là tam đại hồng y giáo chủ đều không ở trong thành Thánh Quang. Họ ở trong cung điện tại Thánh Sơn. Những cung điện trên cao kia cứ giống như thần linh ẩn trong đám mây, liếc mắt nhìn xuống dưới những sinh linh hèn mọn.
Paul mang Trần Duệ đi tới điện Thương Lôi dưới chân Thánh Sơn. Đây là tổng bộ chỉ huy tối cao của Quang Huy kỵ sĩ. Paul từng học nghệ ở điện Thương Lôi nhiều năm cho nên vô cùng quen thuộc với nơi này. Ven đường đi có không ít người nhận ra và tiến lên chào hỏi. Hai người đi tới bên trong điện thì liền nhìn thấy thống lĩnh tối cao của Quang Huy kỵ sĩ: Thánh kỵ sĩ trưởng Pasali.
Trong Quang Huy kỵ sĩ, Quang Minh kỵ sĩ có vị giai thấp nhất, phía trên là Thần Điện kỵ sĩ, cao nhất là Thánh kỵ sĩ. Thánh kỵ sĩ của Quang Minh Thánh Sơn không chi có một vị nhưng có thể xưng là "Thánh kỵ sĩ trưởng" thì chỉ có mỗi mình Pasali mà thôi.
Tuy Quang Huy kỵ sĩ phải nghe người lãnh đạo tối cao của giáo hội chỉ huy nhưng nói một cách nghiêm túc thì nó cũng không thuộc về bất kỳ phe phái nào. Thân là Thánh kỵ sĩ trưởng, Pasali được xưng là "Quang Huy Kiếm Thánh". Ông vẫn luôn trung thành với quang minh, bảo vệ tín điều chính nghĩa, đối xử công bằng liêm chính với tất cả mọi người. Vậy cho nên Pasali được tất cả các kỵ sĩ kính trọng. Chỉ có điều, người có nguyên tắc quá rất dễ đắc tội với người khác. Trong mắt những lãnh đạo cao tầng, vị Quang Huy Kiếm Thánh này thực tế là một tảng đá vừa cứng vừa thối.
Pasali đã hơn hai trăm tuổi nhưng trông bề ngoài chỉ mới khoảng bốn mươi. Nét mặt ông ta ngay ngắn, hai mắt có thần, tóc ngắn màu đen không có một sợi bạc, nhìn qua có vẻ tràn đầy năng lượng.
"Lão sư." Paul cung kính thi lễ. "Con đã tới. Đay là tùy tùng của con, Richard."
Trong phân tích chi nhãn, tổng hợp thực lực của Pasali là S+, trừ thể chất là S ra thì còn lại đều đạt tới S+. Phân tích riêng là thuộc tính quang minh, ma pháp kiếm sĩ. Độ nguy hiểm hiển thị "khá cao".
Chỉ tính riêng số liệu thì S+ đều là đỉnh phong ma đế nhưng Trần Duệ cảm giác được thực lực của vị Quang Huy Kiếm Thánh này còn trên cả thái thản cự nhân da vàng ở đảo Bạo Phong, không phải là một đối thủ dễ chơi. Thánh Sơn là đại bản doanh của Quang Minh giáo hội, cũng không biết là ẩn chứa bao nhiêu lực lượng mạnh nhất thế giới nhân loại. Xét từ mặt nào đó thì nó vượt xa hai đại thần thánh đế quốc.
Trừ tên Pasali này ra, Trần Duệ có thể cảm nhận được mười tên ma đế cấp Thánh kỵ sĩ trong điện Thương Lôi. Ba kẻ cầm đầu giáo hoàng Vatican Brandeis, tông giáo chủ Phillips Mill, thánh nữ Eudora nghe nói cũng là những cường giả đỉnh cấp. Hơn nữa, sau lưng giáo hội còn có những cường giả siêu giai đáng sợ: ba thiên sứ chí cao.
Mặc dù Paul không hiểu biết nhiều về ba vị thiên sứ nhưng Trần Duệ nhớ tới một chuyện: tàn hồn thánh long Rodriguez trong tháp Hủy Diệt đã từng đề cập tới cái tên "Rafael". Thời kỳ đỉnh phong năm đó của Rodriguez chắc hẳn là đã tiếp cận ngụy thần vậy mà vẫn bị Rafael đánh cho trọng thương, sợ hãi đến tận bây giờ.
Bởi vậy có thể thấy, thực lực của ba vị thiên sứ tối cao Rafael, Michael và Gabriel đều đạt tới ngụy thần. Hiện tại Trần Duệ đã có thể tự nhiên ứng đối với cường giả ma đế, cho dù là cường giả quốc độ hóa khi hắn vận dụng Cực Tinh Biến còn chưa tìm hiểu rõ kia có lẽ vẫn có thể liều mạng. Nhưng mà đối mặt với một cường giả cấp ngụy thần chân chính thì hắn không có chút lực kháng cự nào, chỉ sợ không kịp mở ra Tinh Không chi môn thì đã bị tiêu thành tro bụi.
Cho nên với mấy tên địch nhân nguy hiểm này, hắn nhất định phải cẩn thận chú ý. Trước khi lấy được tuyết đạt lai thì hắn không thể để xảy ra sai lầm nào hết.
"Ra mắt Pasali đại nhân!" Trần Duệ vội vàng hành lễ, khuôn mặt trông vô cùng kích động.
Pasali không để ý đến Trần Duệ, chỉ hơi gật đầu rồi nói với Paul: "Ngày mai, cuộc thi tuyển chọn Thần Điện kỵ sĩ sẽ chính thức bắt đầu. Chỗ của người tham dự cuộc thi ở sơn trang Ngân Sắc, đợi lát lữa sẽ có người dẫn hai người đi. Con phải chuẩn bị cho tốt. Con biết tính ta rồi đó, mặc dù ta là một trong những chủ khảo nhưng ta sẽ không chiếu cố cho đệ tử của mình một chút nào cả."
"Con hiểu rồi." Paul lại thi lễ: "Xin lão sư yên tâm, con nhất định sẽ không để người mất mặt."
Pasali gật dầu, để cho một Quang Minh kỵ sĩ dẫn hai người rời khỏi điện Thương Lôi, đi tới sơn trang Ngân Sắc.
Sơn trang Ngân Sắc là "khách sạn" lớn nhất trong Thánh thành. Khi Paul tới nơi này, đã có không ít người tham tuyển ở đây. Đối thủ cạnh tranh mà Paul biết chỉ có một bộ phận nhỏ, tùy tùng mang theo thì lại có không ít.
Tác dụng của tùy tùng thực ra không phải là khoe khoang. Tỷ như tại thời kỳ bây giờ, tùy tùng có thể ra ngoài để nghe ngóng đủ các loại tình báo của đối thủ cạnh tranh. Trần Duệ có lòng thăm dò vị trí của đài Tuyết Phong cho nên xung phong đi thu thập tin tức. Paul tự nhiên là đáp ứng. Trần Duệ vừa muốn ra ngoài thì đột nhiên có người gõ cửa, vừa mở cửa ra nhìn, không ngờ lại là người quen cũ: Eliza!
"Thần Điện kỵ sĩ tương lai của ta, ta còn trở về Bạch nhai sớm hơn ngươi đấy!" Eliza nở một nụ cười ngọt ngào.
Paul đã sớm gia nhập phe phái thánh nữ của Eliza cho nên không dám chậm trễ: "Eliza tiểu thư có chuyện gì sao?"
"Không có việc gì thì người ta không thể tới đây sao?" Eliza mất hứng chu miệng. "Được rồi, ta biết ngươi muốn tĩnh tâm chuẩn bị cho cuộc thi. Ta không tìm ngươi đâu, tìm hắn cơ."
"Ta?" Trần Duệ kinh ngạc chỉ vào mũi mình. Quả thực là hắn không ngờ Eliza sẽ đi tìm mình.
Paul có chút bất ngờ, nhìn vào ánh mắt cầu trợ của Trần Duệ, khẽ cười nói: "Richard còn có nhiệm vụ trọng yếu. Nhưng nếu đây đã là yêu cầu của Eliza tiểu thư... Richard, ngươi đi đi, tất cả phải nghe theo sự chỉ huy của Eliza tiểu thư."