Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chàng Rể Ma Giới

Chương 64: Đối công! Trận chiến trung giai mạnh nhất!



Giữa sân, mị ma yêu mị có điểm kích động giới thiệu song phương với khán giả, " viêm ma" Lôi Tạp nhìn về phía đài khách quý một cái rồi tuyển chọn tay không chiến, nói với số sáu mươi tư: "Chuẩn bị tốt để chết chưa?".
Nhưng mà lần này đầy ngoài ý là số sáu mươi tư cũng không đặt cược bản thân như những lần trước, mà là đối lại Lôi Tạp: "Không nên làm ta thất vọng".
Trận đấu này được nói là trận chiến trung giai mạnh nhất, khán giả cùng nín thở, chuẩn bị quan sát cuộc chiến. Nhưng mà sau khi hai người bày ra tư thế chiến đấu thì cũng không tấn công chút nào, cả hai bên gắt gao nhìn lẫn nhau tựa hồ từ ánh mắt của đối phương để tìm ra sơ hở.
Nếu ánh mắt chính là vũ khí thì song phương có lẽ giao chiến với nhau cả ngàn lần rồi, ánh mắt của Lôi Tạp giống như núi lửa lúc nào cũng có thể bộc phát, một khi phát động là kinh thiên động địa, mà của số sáu mươi tư lại trầm ổn như hồ nước, lực lượng thâm thúy được chứa đựng trong sự bình tĩnh.
Ngay khi khán giả không còn chờ đợi được nữa thì cuối cùng song phương cũng bắt đầu động, ngoài dự kiến chính là số sáu mươi tư lại là người tấn công trước.
Trong nháy mắt khi số sáu mươi tư bắt đầu động thì mắt của Royce cùng Araujo Alex cùng lóe lên tinh quan, khán giải dưới đài cũng kinh ngạc " ồ " lên một tiếng, số sáu mươi tư biến mất!
Cơ hồ là đúng lúc này, bên người Lôi Tạp liền phát ra những tiếng : "Oành! Oành! Oành! Oành…" .
Lôi Tạp đã bày ra tư thế phòng ngự, thân hình của hắn không ngừng rung động hiển nhiên là đã chịu thụ động, mà một số người có nhãn lực phi phàm cũng đã nhìn ra được thân ảnh mỏng manh của số sáu mươi tư lúc ẩn lúc hiện ở bên người của Lôi Tạp, mặt đất ở dưới chân Lôi Tạp dần dần xuất hiện vết nứt.
Trong khán phòng, sắc mặt của ám tinh linh Jess hiện lên vẻ trắng bệch, đồng tử co rút lại, gắt gao nhìn vào tốc độ cao của thân ảnh ở giữa sân, lấy nhãn lực của hắn thì cũng có chút theo không kịp.
Jess luôn lấy tốc độ của mình để tự phụ, cho dù là lần trước thua Guile nhưng ở phương diện tốc độ hắn vẫn dành được thế thượng phong, nhưng mà không ngờ trải qua hai mươi ngày này tốc độ của Guile lại đề thăng đến một trình độ khủng bố như vậy.
Không chỉ là tốc độ! Còn có lực lượng! Thời điểm chiến đấu với Tịch Nhĩ Ngõa ở cổ đài thì hắn cũng không biểu hiện ra loại lực lượng này, trong vòng hơn nửa tháng này, rốt cuộc là đã phát sinh chuyện gì ?
Lấy thực lực hiện nay của Guile, hơn nữa ở phương diện tốc độ lại chiếm ưu thế muốn tái chiến lại lần nữa thì phỏng chừng Jess sẽ chịu được không quá năm phút đồng hồ thậm chí là ngắn hơn. Một tháng sau, thật sự hắn muốn khiêu chiến với người này sao? Ám tinh linh gắt gao xiết chặt nắm tay, đốt ngón tay đã muốn trắng bệch.
Ngươi còn có thể trở nên mạnh sao? Giọng nói kia một lần nữa lại vang lên bên tai của hắn.
"Có thể" Jess cúi đầu hét lên một tiếng giống như là muốn trả lời với người kia, lại càng giống như tự trả lời cho bản thân mình.
Nhưng ngược lại, các thành viên của Áo choàng hội thấy lão đại của mình uy phong như vậy đều lớn tiếng cỗ vũ, trên khán đài đột nhiên xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị: một đám lớn lớn nhỏ nhỏ mặc áo choàng hò reo thủ lĩnh.
Trong cạnh kỹ trường, âm thanh chiến đấu kịch liệt vẫn còn, chẳng qua tiết tấu biến hóa lại càng thêm quỷ dị vô thường. Lôi Tạp đã chậm rãi lui về phía sau, những chổ yếu hại trên người thì hắn vẫn thủy chung phòng thủ được nhưng mà những bộ vị khác trên người hắn đều đã chịu công kích, đây còn là viêm ma Lôi Tạp nổi danh công phòng, nếu như đổi lại là một người khác thì đã sớm không chống đỡ nổi mà ngã gục xuống rồi.
Lôi Tạp lại thối lui, trên người toát ra ngọn lửa màu đỏ, trong nháy mắt liền biến mất không thấy đâu nữa làm cho Trần Duệ đánh vào khoảng không, cùng lúc đó thân ảnh của Lôi Tạp xuất hiện ở phía sau hắn, hỏa diễm ở nắm tay bốc lên rồi đánh tới, đây là lần đầu tiên hắn phát động phản kích.
Nhưng mà một quyền này cũng đánh vào chỗ trống, thân ảnh của đối thủ đã lui ra cực nhanh rồi xuất hiện ở cách hắn khoảng sáu, bảy thước.
Tộc đại ác ma có ba kỹ năng thiên phú : thứ nhất chính là tinh thông vũ khí, am hiểu sử dụng các loại vũ khí nhất là lưỡi liềm cho nên được gọi là ác ma lưỡi liềm.
Thứ hai chính là thuấn di, ở không trung so đấu, Trần Duệ cũng đã chứng kiến qua, lúc ấy Alan rớt xuống từ trên lưng phi long xuống, ở giữa không trung sử dụng thuấn di rồi an toàn hạ xuống mặt đất. Đại ác ma cấp bậc càng cao thì khoảng cách của thuấn di lại càng xa mà kỹ năng làm lạnh (*) cũng càng ngắn.
<Lời người dịch: cái này ai chơi game chắc cũng biết, sau khi dùng một skill nào đấy thì cần phải đợi 1 thời gian mới được dùng tiếp… Lúc mình chơi thì hay gọi cái này là delay >
Loại thứ ba chính là ma hỏa, tác dụng của ma hỏa không phải là dùng để thiêu đốt địch nhân mà chính là thiêu đốt bản thân mình giống như hiệu quả của thuốc kích thích vậy, thời gian duy trì liên quan đến thực lực bản thân cùng thiên phú.
Làm cho Lôi Tạp kinh hãi chính là sau sử dụng ma hỏa thì vẫn không thể nào đuổi kịp tốc độ của đối phương, dưới hình thức dùng tốc độ cao như vậy để tấn công mà đối phương lại không thở dốc một cái nào.
"Nếu chỉ xem tốc độ" Trên đài khách quý, Royce buông chén rượu trong tay xuống sau đó khuôn mặt lộ ra vẻ tán thưởng: "Số sáu mươi tư đã sắp đến gần tiêu chuẩn của cao cấp ác ma sơ giai, thật không biết là hắn tu luyện như thế nào mới đạt đến được trình độ này? Trận chiến này Lôi Tạp muốn thắng thì thật sự không dễ dàng gì". Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Araujo Alex không có lên tiếng, hỏa diểm trong ánh mắt mơ hồ bị đốt lên, cách đây một tháng thì tên số sáu mươi tư này chỉ là một tên kiến hôi hèn mọn, không nghĩ rằng trong một thời gian ngắn như thế mà hắn có thể đạt đến trình độ này.
Tuy rằng bây giờ hắn chỉ có thể được coi là một con kiến hôi cường tráng mà thôi nhưng mà một tháng sau, một tháng sau thì Guile hắn sẽ trở thành cái dạng gì đây? Trên mặt đại ác ma lộ ra vẻ tươi cười kỳ dị, ngửa đầu đem mỹ tửu trong chén một hơi uống sạch.
"Tên gia hỏa này chỉ biết né tránh, dũng khí để chống lại cũng không có sao?" Lôi Tạp nở ra nụ cười khinh thường.
Trình độ khích tướng này thật sự là quá kém, Trần Duệ lắc lắc đầu, chẳng muốn mở miệng, vươn tay ra, ngón tay ngoắc ngoắc Lôi Tạp. Rõ ràng là động tác khiêu khích này đã có tác dụng, bị chọc giận ngọn ma hỏa trên người Lôi Tạp càng tăng lên, dưới chân vọt ra liền lăng không hướng Trần Duệ vọt tới.
Lần này Trần Duệ không có lợi dụng ưu thế tốc độ trốn tránh mà hắn bày ra tư thế tiếp chiêu, không ngờ rằng hắn muốn lấy sở đoản bản thân đấu với sở trường đối phương, sắc mặt của Lôi Tạp liền hiện lên vẻ dị biến trong nhất thời hai người đã va chạm cùng một chỗ.
Khán giả phát ra một tiếng thét kinh hãi, chỉ thấy số sáu mươi tư vươn cánh tay ra dĩ nhiên là hắn dùng phương thức cứng rắn để nghênh đón một quyền mang hỏa diễm của Lôi Tạp, cước bộ của hắn liền bước về sau vài bước, thân hình trở nên ổn định, "két" một tiếng, lần thứ hai tấm thạch bản xuất hiện vết nứt, có thể thấy được một quyền này có uy lực lớn như thế nào.
Trần Duệ không chút do dự, đồng dạng hắn cũng đánh ra một quyền nhưng mà Lôi Tạp đã ngăn lại, thân hình của Lôi Tạp cũng hơi lắc một cái xem ra là lực lượng của hai người cũng tương đương nhau. Lập tức hai người liền dùng phương thức cứng đối cứng, nhất thời những âm thanh trầm muộn liền vang lên không dứt.
Một màn đối chiến kịch liệt này làm cho mọi người đều phải trợn mắt há hốc mồm lên, tên gia hỏa thần bí mặc áo choàng kia không chỉ có tốc độ kinh người hơn nữa lực lượng của hắn thậm chí ngang với Lôi Tạp. Âm thanh công kích vẫn còn tiếp tục, phiến đá cứng rắn dưới chân hai người cũng không chịu nổi trọng áp của hai người nữa, trực tiếp vỡ vụn ra. Đây không chỉ là va chạm giữa lực lượng với lực lượng mà đây cũng chính là va chạm giữa ý chí với nhau.
Đây mới thực sự là chiến đấu! Cạnh kỹ trường hôm nay, những khán giả liền bị khơi dậy lòng nhiệt huyết, âm thanh xôn xao, lấy Áo Choàng hội cầm đầu, khán giả bắt đầu hô tên của số sáu mươi tư, một nhóm khác thì hô to viêm ma, tiếng hô sóng sau cao hơn sóng trước.
Trần Duệ cũng không có chú ý đến, dưới tình huống ác chiến mãnh liệt mà điên cuồng như thế này thì trên người hắn lại mơ hồ xuất hiện một ánh sáng màu bạch sắc giống như là một cái đồ vật gì đó cần phá thể để chui ra ngoài.
"Giỏi thật, ít nhất là lực lượng cùng sức chịu đứng cũng ngang bằng với Lôi Tạp, quả thực là xứng với cái tên cuộc chiến trung giai mạnh nhất. Chẳng qua là tên số sáu mươi tư này rõ ràng là sắp đạt đến tốc độ của cao giai ác ma, vì sao lại chọn cái loại đấu pháp không khôn ngoan này?" Là một đại ác ma chỉ thích dùng mưu trí, Royce cảm thấy có chút khó hiểu.
Mà một bên Alan nghe được lời bình luận của Royce thì trong lòng càng thêm khẳng định : may mắn lúc trước phái Nạp Cát tiến đến áp chế nếu không thì Lôi Tạp có thể sẽ bị bại. Sau trận này thì có thể kiếm được một mánh lớn, cái tên gia hỏa Guile này có thực lực không tồi, về sau cần phải xem xét có nên chiêu lãm hắn đến giúp sức cho gia tộc Tạp Long hay không ?
"Đá mài đao…" Araujo Alex hơi nheo ánh mắt lại, cứ thế mà đáp, hiển nhiên hắn đã nhận ra ý đồ của Trần Duệ rồi.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, tiết tấu kịch liệt trong sân đấu cũng không có giảm bớt nhưng hai người đã bắt đầu thở dốc, Lôi Tạp vốn muốn dựa vào sức chịu đựng của cơ thể để hạ gục đối phương nhưng nào biết sức chịu đựng của đối phương còn cao hơn mình, nhất là vẻ khí thế dũng mãnh gan dạ không sợ chết này, điều này làm cho nội tâm của "Viêm Ma" có chút nhút nhát.
Dù sao thì Lôi Tạp cũng là trung giai chi vương, thực lực của hắn không phải là hư danh, tự biết nếu cứ tiếp tục như thế này thì bản thân của mình sẽ chịu thiệt vì vậy lúc này đây hắn liền hét lớn một tiếng, một quyền ngưng tụ toàn bộ lực lượng đối chiến cùng với Trần Duệ. Khi hai người bị lực lượng của đối phương đánh bay ra thì đột nhiên Lôi Tạp liền phát động kỹ năng thuấn di trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía sau lưng Trần Duệ, ngọn lửa trên người bùng cháy mạnh, hai tay nắm, một ngọn hỏa diễm đang ngưng tụ trong lòng bàn tay của Lôi Tạp rồi hắn ném về phía Lôi Tạp.
Đây chính là tuyệt chiêu mà Lôi Tạp kết hợp với thiên phú của mình để tạo ra, " viêm bạo" uy lực kinh người, danh hiệu " viêm ma" của hắn cũng bởi vì như vậy mà có.
Chân Trần Duệ lúc này chưa rơi xuống đất, hơn nữa lại không có chổ để mượn lực trong lúc khó khăn nhất thì thân thể của hắn khẽ uốn lên một cái, song chưởng tạo thành hình chữ thập, làm ra một tư thế phòng ngự.
Ngay khi hỏa cầu đánh trúng tay của Trần Duệ thì lập tức nổ tung, một cỗ áp lực mạnh mẽ làm hắn văng ra xa, áo choàng trên người đều bị rách cả. Lôi Tạp một kích đắc thủ, hai tay liền vung lên, lại hai cái "viêm bạo" nữa bay về phía của Trần Duệ, tiếng ầm ầm một lần nữa lại vang lên.
Nhất định phải thừa dịp cơ hội này giết chết số sáu mươi tư! Lôi Tạp đã đem toàn bộ lực lượng của mình bạo phát ra, đôi tay liên tiếp phát ra "viêm bạo" giống như là một khẩu súng máy bắn liên hồi không thôi vậy.
Cả cạnh kỹ trường liên tiếp truyền đến những tiếng nổ mạnh, chỉ thấy gạch đất bụi đá bắn lên tung téo, cơ hồ không thấy rõ tình huống bên trong.
Thật lâu sau thì Lôi Tạp mới dừng tay lại, mở to mồm thở hổn hển, ngọn lửa trên người hắn rõ ràng là giảm bớt đi rất nhiều. Sự chịu đựng của bản thân cũng có cực hạn, liên tiếp oanh bạo một vòng đã khiến cho lực lượng của Lôi Tạp hao sạch hết, nhưng mà cuối cùng cũng đã giải quyết được tên đối thủ khó chơi kia. Trên mặt hắn không khỏi nở ra nụ cười, hắn cũng không tin rằng một tên trung giai ác ma dù có dị năng thiên phú lại có thể chống lại oanh tạc của hắn.
Lớp bụi mù dần dần tản đi, vẻ mặt tươi cười của Lôi Tạp bỗng nhiên đọng lại, hắn chỉ thấy một bóng người đứng thẳng từ trong bụi mù đi ra mà những người ủng hộ số sáu mươi tư thì lại hoan hô lên.
Tình huống của Trần Duệ cũng không hơn gì, hắn một bên thở hổn hên một bên lại điều chỉnh tinh lực của mình, áo choàng sớm đã rách nát, trên người xuất hiện nhiều vết thương khiến cho người khác nhìn thấy phải sợ hãi, mặt đất dưới chân đã bị phá thành những mảnh nhỏ.
Chẳng qua những vết thương này của Trần Duệ đa số là ngoại thương, cũng không có tổn thương đến gân cốt, đây chính là hiệu quả luyện thể trong giời gian vừa qua nếu đổi lại là hai mươi ngày trước thì hắn sớm đã đi gặp ông bà rồi.
Trần Duệ kéo mảnh áo choàng còn sót lại trên người xuống rồi nhảy lên, chậm rãi đi về phía Lôi Tạp, bước đi tuy không nhanh nhưng mỗi bước chân lại giống như đạp vào ngực của " viêm ma".
Trong lòng Lôi Tạp run lên, sau lưng hắn nổi lên một cổ hàn khí.
Chương trước Chương tiếp
Loading...