Chàng Rể Ma Giới
Chương 552: Giải thích
Sau khi an bài ba người Sarandi ổn thỏa, Trần Duệ lại đi theo Mejia vào hồ tắm trong thâm cung, tiến vào mật thất ngầm chỉ thuộc về bọn họ.
Làm Trần Duệ hơi ngoài ý muốn chính là, mật thất đã bị dọn sạch, chẳng hạn như chuông gió, gương cũng đã biến mất.
Mejia đi đế đô cũng chỉ là vấn đề thời gian, vì để phòng ngừa nơi này bị phát hiện, chắc chắn phải dọn sạch, chẳng qua có vẻ hơi sớm.
Mejia xoay người lại, lẳng lặng nhìn hắn: "Không phải chàng có chuyện muốn nói với em sao?"
"Nhất định phải giải thích chuyện Đọa Thiên Sứ chi kiếm cho nàng." Trần Duệ cười khổ nói: "Đây là một chuyện ngoài ý muốn, thật sự xin lỗi."
Trần Duệ ở đế đô chỉ lợi dụng một ít thủ đoạn phù ngữ đặc thù để kích thích thượng cổ phù ngữ phản ứng, gợi ra biểu hiện rung động giả dối của Đọa Thiên Sứ chi kiếm. Nhưng trên thực tế, thượng cổ phù ngữ của Đọa Thiên Sứ chi kiếm vẫn bài xích Trần Duệ mạnh mẽ như cũ, nếu đổi lại là Mejia, sẽ gặp phải sự bài xích giống như Hắc Diệu. Thanh kiếm này là đạo cụ quan trọng nhất để làm tan rã sĩ khí liên quân đế đô, cho nên Trần Duệ luôn lợi dụng phân tích chiều sâu phá giải thượng cổ phù ngữ. Khi cưỡi tiểu hắc mã chẳng phân biệt ngày đêm chạy đến chiến trường vùng hoang dã, một bên tu hành trong huấn luyện tràng siêu cấp hệ thống, một bên lợi dụng phân tích chiều sâu phá giải phong ấn thượng cổ phù ngữ của Đọa Thiên Sứ chi kiếm.
Nhưng mà sự tình thần xui quỷ khiến thế nào, phong ấn thượng cổ phù ngữ còn cường đại hơn so với tưởng tượng, phân tích chiều sâu tự động vây quanh thân Đọa Thiên Sứ chi kiếm, phong ấn của thượng cổ phù ngữ còn chưa cởi bỏ được thì Đọa Thiên Sứ chi kiếm đã đổi sang họ Trần rồi.
Trò đùa này làm Trần Duệ khóc không ra nước mắt, cũng may sau khi trở thành chủ nhân của Đọa Thiên Sứ chi kiếm, lợi dụng đặc tính "liệt hồn" của bản thân, cuối cùng đã phá tan phong ấn từ trong ra ngoài.
Đọa Thiên Sứ chi kiếm có ba loại đặc tính.
Ngự kiếm: thương tổn gấp bội, cũng có thể rời xa thân thể, khống chế kiếm thể trong phạm vi hữu hiệu, phát động các loại công kích.
Liệt hồn: sau khi đâm trúng kẻ địch sẽ trực tiếp chém giết và phân tách linh hồn lực của kẻ địch, thôn phệ máu thịt chuyển thành lực lượng của người sử dụng.
Sí dực: trong thời gian hữu hiệu, hoàn toàn miễn dịch công kích quang nguyên tố và ám nguyên tố, mỗi giờ dùng một lần.
So sánh với phệ thần mặt nạ, đặc tính công kích của Đọa Thiên Sứ chi kiếm còn mạnh hơn. Ngự kiếm hơi giống với thủ đoạn trong tiên hiệp mà Trần Duệ biết, còn tác dụng sát thương gấp bội nữa. Mà liệt hồn không những chém giết linh hồn, mà lại còn có công dụng "hút máu". Còn về sí dực, trong một vài tình huống chiến đấu sẽ phát huy ra sự kỳ diệu không tưởng được.
Theo thuyết pháp của Tetema, nếu chỉ đơn độc Đọa Thiên Sứ chi kiếm hoặc là Phệ Thần mặt nạ, cũng chỉ xem như ngụy thần khí, tức là chuẩn thần khí. Trần Duệ đã có hai kiện, chẳng qua trang bị cùng lúc vào cũng có tác dụng tăng cường giống như đồ full trong game online kiếp trước vậy. Giống như lão nhân đã nói, chỉ có mặc cả bảy kiện thì mới trở thành thần khí chân chính.
Trần Duệ cũng không có dục vọng thu thập thần khí đặc biệt gì. Ngoài ý muốn nhận được Đọa Thiên Sứ chi kiếm làm hắn đau đầu, thất thần khí bị phân tích đều không thể thoát khỏi hắn, hươn nữa Đọa Thiên Sứ chi kiếm khác với Phệ Thần mặt nạ hoặc Huyễn Ma thuẫn, nó liên quan đế sự thống trị của Mejia với cả Đọa Thiên Sứ đế quốc!"
"Sự tình chính là như vậy..." Trần Duệ kiên trì giải thích một trận: "Chờ sau khi ta hoàn toàn đạt được truyền thừa đại tông sư, nhất định có thể giải quyết chuyện này."
Phân tích chiều sâu là công năng của siêu cấp hệ thống. Chỉ cần có một ngày, hắn có thể hoàn toàn nắm giữ siêu cấp hệ thống, vậy có thể cởi bỏ mấy loại "trói buộc" này.
Lĩnh ngộ dọc đường cũng khá lớn. Trong quá trình dung hợp siêu cấp hệ thống và tâm linh, điểm kinh nghiệm "hóa cảnh" của Trần Duệ không ngừng tăng lên, hiện giờ đã đạt đến 100%, chỉ cần một cơ hội là có thể đột phá đến tầng tiếp theo: "diễn cảnh".
Không biết có phải do tiền lệ Phệ Thần mặt nạ hay không, phản ứng của Mejia vô cùng bình tĩnh, không kinh ngạc, không trách cứ, mà lại thản nhiên hỏi một câu: "Chàng muốn quyền lực không?"
Trần Duệ hơi chấn dộng, chứng kiến sự trầm tĩnh trong cặp mắt lạnh như băng của Mejia, không biết tại sao, hắn thấy không thoải mái.
Mejia chỉ nói một câu này, nhưng Trần Duệ hiểu rõ ý tứ trong đó. Quy mô kinh tế Ám Nguyệt là do một tay Trần Duệ lập nên, hội Áo Choàng đã hoàn toàn nắm giữ trật tự của Ám Nguyệt, mà quân đoàn Phi Long, ngưu đầu nhân, Medusa trên thực tế đều nghe lệnh của Trần Duệ, còn chưa tính đến thổ nguyên tố nhân và vài vị long tộc cường đại. Hiện tại Trần Duệ trở thành chủ nhân của Đọa Thiên Sứ chi kiếm, ngoại trừ lãnh địa Lam Dong ra, lãnh chủ của lãnh địa Bạch Linh, lãnh địa Xích U đều là người hầu của hắn. Nếu có tâm tư ham muốn quyền lực, cho dù phá vơ Đọa Thiên Sứ đế quốc một lần nữa cũng không phải việc khó, hoặc là lợi dụng cái "thuật biến hình: thần kỳ này, có thể danh chính ngôn thuận kéo Mejia khỏi vương vị, dùng thân phận của một vương tộc Lucifer nắm giữ đế quốc trong tay. Dù sao có sự thừa nhận của thần khí, là một "thẻ căn cước" không thể nào nghi ngờ.
Làm người cầm quyền, kiêng kỵ nhất chính là hạng người công lao lấn chủ, hơn nữa Trần Duệ gần như đã khống chế ba đại lãnh địa, nắm chắc "mạch máu" của đế quốc. Từ góc độ của "Mejia đại đế", đó là một uy hiếp lớn nhất.
Có mới nới cũ, hết thú giết chó săn, dù là ở thế giới này hay là trong lịch sử của địa cầu kiếp trước đi nữa thì cũng quá quen rồi. Hiện giờ Ám Nguyệt phát triển, Hắc Diệu bị diệt, giờ cũng là thời điểm Trần Duệ cần quy ẩn.
Là như vậy sao?
Trong mắt Trần Duệ nổi lên hàn ý nhàn nhạt, đi tới chỗ Mejia. Mejia vẫn không nhúc nhích nhìn hắn.
Trần Duệ chìa tay, làm hình trảo, hướng về phía cổ họng Mejia.
Mejia bất động.
Tay Trần Duệ nhấc lên, bắt lấy hai bên mặt Mejia, dùng sức mà bóp, khuôn mặt lãnh mỹ nhân nhất thời biến đổi, có vẻ khá là buồn cười.
Sau đó, véo, nhéo, bóp... làm khuôn mặt xinh đẹp kia không ngừng biến dạng.
Mejia không nhìn được nữa, cắn một phát lên mu bàn tay hắn, lưu lại hai dấu trăng rằm.
Trần Duệ bắt đầu phản kích, cắn... hôn cổ, dùng sức mà mút, lưu lại một cái ấn ửng đỏ ở trên vùng trắng như ngọc kia.
Không cần kỹ năng lĩnh vực ma đế ma hoàng gì, chỉ là một hồi "chiến đấu" thật kỳ quái.
...
Cuối cùng hai người đều thở hồng hộc ngã xuống đất, đương nhiên, bả vai của nam sĩ rất vinh dự được làm nghĩa vụ cho nữ sĩ gối đầu.
"Nữ nhân khờ, trong tay nàng giờ nhiều ma đế như vậy, chẳng lẽ không biết bố trí mai phục trong vương cung sao, giết ta luôn đi?"
"Lần sau sẽ xem xét." Mejia cắn môi, ương bướng nói một câu.
"Đừng có ngốc, chiêu thức tương tự là vô dụng với kẻ xuyên việt... xặc, là người thừa kế đại tông sư." Trần Duệ nhẹ nhàng vuốt tóc nàng: "Ta sẽ không tái phạm sai lầm đó một lần nào nữa."
Lần trước...
"Ta lấy cái tên Mejia Lucifer lệnh cho ngươi, nhất định phải sống sót."
Khi con người còn sống, có mấy người, có mấy lời là không thể nào quên được.
"Kỳ thật đây là do đám người lão Gauss ám chỉ. Lão Gauss cũng không biết những thân phận vì bí mật khác của chàng, chủ yếu là nhằm vào "Guile". Nhưng làm một đế vương, em phải hỏi một câu này" Ánh mắt Mejia hơi hồng lên, thân thể giống như con mèo nhỏ rúc vào trong ngực hắn, run lên nhè nhẹ.
Trần Duệ muốn nói gì đó, thanh âm của Mejia lại vang lên: "Nghe em nói xong đã, được không?"
"Từ thời khắc phụ thân quyết định để em tiếp nhận chức vụ lãnh chủ này, mục tiêu sống duy nhất của em chính là chấn hưng Ám Nguyệt, đoạt lại Đọa Thiên Sứ đế quốc từ trong tay Hắc Diệu. Em đã bỏ qua bản thân mình, bỏ qua tất cả, trở thành một tỷ tỷ, một lãnh chủ lãnh khốc. Ngày đó ở vùng đất hoang, trong nháy mắt thực hiện được cái mục tiêu này, tâm lý của em cũng không có thỏa mãn hoặc cao hứng gì, chỉ cảm thấy mờ mịt và sợ hãi." Thân thể Mejia càng run rẩy kịch liệt: "Trong đầu em thỉnh thoảng hiện lên tình cảnh chàng biến mất cùng Hắc Diệu trên chiến trường kia, giống như một cơn ác mộng vậy... Em sợ cảm giác này, em còn sợ có một ngày mình sẽ thay đổi, không còn sợ hãi nữa..."
Lời này làm người ta thật khó hiểu, nhưng Trần Duệ lại hiểu được ý của Mejia. Hắn còn chưa nghĩ qua, mình trong lòng nàng lại còn quan tọng hơn, áp đảo được trách nhiệm và số mệnh thâm căn cố đế này.
Trần Duệ nhắm hai mắt lại, cẩn thận ôm nàng, giống như một tác phẩm nghệ thuật trân quý. Giờ khắc này, trong ngực hắn không phải lãnh chủ, công chúa hay nữ hoàng, chỉ là một nữ nhân yêu thương, một nữ nhân nhu nhược đã tháo cái mặt nạ lạnh lùng xuống, cần được che chở mà thôi.
Đợi khi sự ẩm ướt dưới lồng ngực không còn lan ra nữa, Trần Duệ mới nhẹ nhàng vuốt ve tóc nàng, trượt xuống dưới lưng, ấm giọng nói: "Có nhiều thứ bất kể thế nào thay đổi thế nào, chúng ta vẫn luôn cứ chấp nhất. Kỳ thật, những thứ nàng phải đối mặt cũng chưa chấm dứt, mà mới chỉ là bắt đầu mới mà thôi. Con đường phía trước có lẽ sẽ đầy chông gai, khó khăn trùng điệp. Nhưng nàng không cần sợ hãi, bởi vì ta luôn ở cạnh nàng, thật giống như trước kia, đây là 'quyền lực' duy nhất mà ta cần."
"Dùng tên Mejia Lucifer, trước khi ngọn lửa sinh mạng của ta vụt tắt, ban cho ngươi trở thành nam nhân duy nhất có quyền lực này." Mejia nhẹ nhàng ngẩng đầu, ánh mắt ôn nhu lộ ra sự kiên định.
"Tương lai của chúng ta, giờ mới bắt đầu, nữ hoàng bệ hạ của ta." Trần Duệ mỉm cười, hôn lên trán nàng, hai người ỷ ôi tâm sự, mười ngón đan xen, hai trái tim không còn chút ngăn cách nào.
Trong mật thất, nam nữ yêu nhau đang dốc bầu tâm sự, thảo luận tương lai, thấp giọng mật ngữ, bên ngoài kiều diễm.
Mejia không hỏi chuyện gì liên quan đến thần khí nữa, đơn giản là nàng tin tưởng hắn.
"Nữ hoàng bệ hạ tương lai, nàng bây giờ gần như đã chinh phục cả đế quốc, mà con người của ta lại thật lười, cũng rất giảo hoạt. Chỉ cần chinh phục nữ hoàng bệ hạ của chúng ta, chẳng khác nào chinh phục đế quốc cả."
Mejia đã giải bỏ khúc mắc trong lòng, có vẻ thoải mái hơn nhiều, trên mặt lộ ra nụ cười nhàn nạt: "Em nghĩ chàng cần uốn nắn một vấn đề có tính nguyên tắc, dù là vương phu hay vị hôn phu của cống chúa, chàng trước sau vẫn chỉ là người phụ thuộc, cũng tương đương với... phi tử của em. Loại quan hệ trên dưới này không được bỏ qua."
Phi tử? Trần Duệ chẳng biết nói gì với cái "phong hào" này, dứt khoát giở trò lưu manh: "Quan hệ trên dưới? Ta có thể lý giải cái quan hệ này thành một tư thế của thân thể hay không?"
Biểu tình Mejia ngưng trọng, biết rằng chơi xấu thì không lại tên kia, nhịn không được lườm hắn một cái, thần thái này có thể nói là phong tình vạn chủng, nhất là xuất hiện trên mặt công chúa điện hạ ngày thường vẫn ăn nói lịch sự, làm tâm thần Trần Duệ trở nên nhộn nhạo.
"Thu hồi cái tâm tư lệch lạc của chàng đi, ít nhất là trước khi cái nghi thức nào đó cử hành." Mejia chậm rãi đứng dậy, nét mặt có vẻ rạng rỡ: "Lại nói đến cái nghi thức tương lai kia, em tin rằng cả cái thủ đô này đều sẽ chú ý, nhất là vài vị bạn gái xinh đẹp kia của chàng, chàng nói sao? Vị hôn phu các hạ duy nhất của em?"
"Duy nhất" chính là từ mẫn cảm của hậu cung a, xem ra đấu tranh cung đình thì chỗ nào cũng có, nam trư cước lúc nào cũng phải chuẩn bị tốt khi bị huyết tế. Quay mắt nhìn về phía nữ hoàng bệ hạ tràn đầy tự tin, Trần Duệ âm thầm lau mồ hôi, không dám đáp lời.