Chàng Rể Ma Giới
Chương 543: Chiến đấu gay cấn
"Giải thích rõ có thể từ bỏ ý đồ sao? Cô bé, ngươi nghĩ bổn đại gia vừa chui ra từ trong trứng à?" Pagliuca khinh miệt nói: "Bổn đại gia biết ngươi, không phải là đại tiểu thư huyết mạch gì đó của long đảo sao? Đừng có dùng mấy cái quy củ thối nát của long đảo ra dọa bổn đại gia. Bổn đại gia vốn đã là thằng cầu bơ cầu bất, sợ cái đếch gì! Bộ xương này là kẻ thù của ta, ta chế hắn thành nô bộc, thế thì sao? Nói nhảm ít thôi, nếu đã nhúng tay vào trận chiến này, thì cứ dùng nắm tay mà nói chuyện!"
Pagliuca biết u linh long đã bị vị đại tiểu thư long đảo này bắt quả tang, hậu quả khó lường. Nhưng dù sao hai con rồng này cũng không có ý tốt, còn có cả kẻ thù cũ kia nữa, một trận chiến là khó tránh. Hơn nữa, nguồn gốc của u linh long là Trần Duệ, dứt khoát cứ gánh hết cho xong.
"Tốt lắm" Thanh âm bén nhọn của hắc long đã trở nên hơi lành lạnh, cả người phát ra khí tức âm lãnh."
"Cưng, đừng có nóng, giao kẻ này cho ta!" Lam Long Danielle cắn răng nói: "Ta sẽ cho tên khốn đầu óc ngu si tứ chi phát triển này nếm thử mùi vị của ma pháp long ngữ! Nếu nàng còn cảm thấy chưa hả giận, có thể ở một bên đánh lén, hai chúng ta bù đắp cho nhau đập hắn một trận!"
Lam long này quả nhiên cực kỳ vô sỉ, bề ngoài thì nói một đấu một nhưng thực ra lại muốn hai đánh một. Cho dù hắc long không ra tay cũng tạo áp lực tâm lý nặng nề cho Pagliuca, tăng phần thắng của bản thân lên.
Độc long có lực lượng cương hãn, am hiểu đánh giáp lá cà, hơn nữa độc tính mãnh liệt, ngay cả thể chất như thủy tinh long cũng không chống được. Nhưng phương diện ma pháp lại yếu kém, nếu chống lại hắc long trời sinh lực lượng yếu nhược thì còn có lợi thế, nhưng trước mặt lam long có lực lượng phong hệ trời sinh thì cũng bị động nhiều, hơn nữa Danielle còn là kẻ xuất sắc trong ma pháp long ngữ.
Pagliuca biết hai cự long này đều mà cường giả ma đế đỉnh phong. Thực lực của Danielle năm đó ngang với hắn, nếu lại thêm một hắc long mạnh mẽ không kém, mình sẽ không phải đối thủ.
Chẳng qua, độc long đại gia cũng có phẩm chất giảo hoạt vô sỉ vĩ đại, bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện cũ, trong mắt đảo đảo, đã có chủ ý.
"Danielle, năm đó ngươi không theo đuổi được nữ nhân kia, giờ chọn cô bé long đảo này à?" Pagliuca ra vẻ nhớ lại.
"Theo đuổi nữ nhân năm đó?" Lỗ tai của hắc long đại tiểu thư dựng lên, ném chuyện của u linh long ra sau đầu, hai ánh mắt bắn thẳng về phía tên giống đực nào đó.
Danielle không ngờ độc long lại phô cái chuyện xưa này ra, cảm thấy lão bà đại nhân đang sắc bén nhìn mình, nhất thời khí thế giảm nửa. Tuy rằng ma pháp phong hệ của lam long cường hãn, nhưng hắc long là khắc tinh ma pháp hệ trời sinh, đây là nguyên nhân chủ yếu của địa vị chênh lệch trong gia đình.
Độc long đại gia vừa thấy hy vọng, tiếp tục bỏ đá xuống giếng: "Ta còn nhớ... là ba ngàn năm rồi, hình như Danielle thầm mếm một vị nữ long tộc nào đó, tiến tới thổ lộ, kết quả bị đuổi giết tè ra quần..."
Danielle vội vàng ngắt lời: "Nói bậy! Làm gì có chuyện này! Rõ ràng là mụ điên kia thầm mến ta, ta vì thoát khỏi sự dây dưa của nàng mới..."
Lời còn chưa dứt thù phía trước đã xuất hiện một trậm dao động ma pháp kỳ dị. Cỗ dao động ma lực này cường đại như thế, mỗi người trên chiến trường đều cảm nhận được, ngay cả cường giả đỉnh phong như Hắc Diệu cũng không thể không động dung, mặc dù là hắc long gần như miễn dịch với ma pháp cũng lộ vẻ thận trọng.
Một cô gái mặc váy màu xanh lam, mắt đeo kính xuất hiện trước mặt ba con cự long. Cô gái này có vóc người thon dài, tóc dài màu tím được búi thật cao nhã, còn đeo kính mắt nữa, nàng trở nên xinh đẹp và đầy vẻ tri thức.
Lam long Danielle vừa thấy mỹ nữ này, cặp long nhãn tý thì lòi ra, chợt nghe một thanh âm dễ nghe, nhưng lại ẩn chứa hàn ý đáng sợ truyền đến: "Mụ điên? Còn thầm mến ngươi?"
Danielle không thể nào tưởng tượng được, thế nào mà lại gặp nữ nhân này ở đây? Trong lòng hối hận, năm đó mặc dù hắn và Pagliuca đối địch, nhưng cũng đánh xong thì làm bạn, đều quen thuộc lẫn nhau. Bây giờ hắn mới hiểu, vì sao độc long khốn nạn kia lại dùng cái từ "nữ long tộc xinh đẹp" chứ không phải là từ "mụ điên" hay dùng!
Uổng cho mình vừa rồi còn nói con hàng này đầu óc ngu si, rõ ràng cả một bụng độc kế!
"Danielle! Nàng ta là ai?" Thanh âm của hắc long chợt đề cao, vị tuyệt sắc nữ tử làm nàng thấy nguy cơ mãnh liệt này cũng có khí tức long tộc. Hơn nữa, dù nàng hóa thành hình người thì cũng chưa đẹp bằng nữ tử này.
"Julia, nàng nghe ta giải thích..."
Lam long vừa giải thích được một câu đã chứng kiến nữ tử đeo kính cầm lấy một cây đoản trượng. Ngay sau đó, không gian bắt đầu vặn vẹo quỷ dị, trong phút chốc, lam long, hắc long và nữ tử kia đều biến mất.
Độc long đại gia âm thầm vỗ vỗ trái tim bé nhỏ đang đập "thùm thùm", thầm thấy may mắn: may mà vừa rồi nahyj bén, nếu không nói nhầm thành mụ điên kia thì ăn hành to rồi. Tuy rằng hắc long thể chất đặc thù, nhưng đụng tới mụ điên... mười tên cũng lỗ nặng.
Trong quân đế đô, sắc mặt Hắc Diệu đã khá là khó coi, cô gái này hiển nhiên là người phe Ám Nguyệt. Từ cái loại dao động khủng bố vừa rồi, chỉ sợ ngay cả mình cũng không phải đối thủ, mà trả giá lớn như thế mới tìm được hai nguồn trợ giúp cực mạnh, không ngờ cứ thế đã bị nữ tử thần bí "triệt tiêu".
Chứng kiến quân địch dày đặc phía dưới, trong mắt động long đại gia xẹt qua sát khí thô bạo, miệng phun ra một đống long tức. Những long tức này mang đầy kịch động, trong cuộc chiến cứ điểm Nguyệt Quang từng diệt sát hơn vạn binh lính đế đô.
Quân đoàn trưởng quân đoàn ma pháp sư Wall Greenspan vẫn luôn lưu ý cự long trên không trung, nay hạ lệnh ma pháp sư hợp lực thi triển ma pháp phòng hộ. Một tầng lá chắn phòng hộ bán trong suốt xất hiện phía trên trận địa, long tức kịch động nhanh chóng ăn mòn lá chắn phòng hộ, nhưng ma pháp sư bên dưới quá nhiều, không ngừng bổ sung ma lực, rốt cuộc cùng dần tiêu trừ long tức.
Nhưng long tức của Pagliuca lại phân tán. Ma pháp sư chỉ phòng ngự vùng không trung trên đầu, binh lính bên ngoài lá chắn ma pháp không may mắn như vậy, sương khói xanh biếc trở thành lưỡi hái tử thần, vô số binh lính trốn không kịp đã bị độc tính kinh khủng hóa thành tro tàn. Không thể không nói, trong hoàn cảnh chiến trường thế này, lực sát thương của độc long đã hơn xa long tộc khác. Trận thế hai bên quân đoàn đệ nhất bắt đầu đại loạn.
Độc Long đang định tàn sát tiếp, phía trước lại xuất hiện một bóng người. Còn chưa rõ tướng mạo, vài khỏa lôi cầu thật lớn đã bay về phía Pagliuca. Thân hình Pagliuca nhoáng lên một cái, đã biến thành hình người. Hai tay cùng đấm, lôi cầu kia còn chưa tới gần đã bị đánh tan tác. Bóng người kia là một nữ tử bạc đầu, khuôn mặt hơi già nua, đúng là đối thủ cũ ở trấn Dike lần trước, thiên hạ đệ nhất ma pháp sư Stiller, từng là thủ hạ của Bạch Dạ.
Stiller và lão Cowen được xưng là hai đại ma đế cực mạnh của gia tộc nguyên lão, vẫn thường tự phụ về ma pháp của mình. Nhưng khi vị mỹ nữ đeo kính kia xuất hiện, Stiller đã bị rung động mãnh liệt. Chỉ riêng cáo loại dao động ma lực cuồn cuộn như biển này đã khiến Stiller cảm thấy mình thật nhỏ bé. Còn việc biến mất sau đó, người trong nghề như Stiller nhận xét, rõ ràng là năng lực ma pháp không gian đã thất truyền. Mà vận chuyển lại tự nhiên không vấp váp, không có tỳ vết gì, giống như bản thân nữ tử này chính là nguyên tố và ma pháp chi nguyên vậy.
Stiller thật đáng tiếc khi không được chứng kiến nhiều thủ đoạn của nữ tử này hơn, nhưng cũng thấy may mắn khi mình không phải kẻ địch của nàng. Độc long trước mắt này cũng là kẻ địch vô cùng cường đại, mình đấu với hắn rất khó thủ thắng, nhưng kềm chế thì vẫn làm tốt.
Huống hồ, nàng không chỉ có một mình.
Đằng sau Pagliuca xuất hiện hai thân ảnh, Baroque và Diskin Jarraud, đều là ma đế đỉnh phong. Mặc dù năm đó độc long tức bốc phét trước mặt Trần Duệ rằng mình có năng lực đối phó hơn mười cường giả đồng cấp, thực lực gần đuổi kịp ma thần chi dực của Đọa Thiên Sứ, đại đế Sakyun. Nhưng ba người trước mắt cũng không phải là gà mờ mới thăng cấp, đều là ma đế đỉnh phong lão làng cả, hơn nữa lấy Stiller làm chủ, ba người liên thủ với nhau, chỉ sợ Pagliuca rất khó chống lại.
Bên người Pagliuca xuất hiện một nữ tử xanh biếc, giữa mi tâm có một tinh thể màu lục giống như là trang sức, cười lạnh nói: "Muốn ỷ vào đông người ức hiếp nam nhân của lão nương?"
" Luobei!" Stiller và Diskin Jarraud rất ít lộ diện không biết nữ tử tóc lục này, nhưng Baroque đã từng gặp qua "phản đồ" này, điềm nhiên nói: "Kẻ phản bội ngươi, lại còn dám động thủ với chúng ta nữa sao?"
"Lão nương là long tộc, vốn cũng chỉ ở tạm đế đô mà thôi, căn bản chẳng trung thành với ai. Muốn đi thì sao? Tên Hắc Diệu cũng phải tự biết mình, nếu không phục, lão nương miệng đối miệng phun cho ngươi một ngụm long tức, nếm thử không?" Luobei nổi bão cũng khá là cường hãn, chỉ là câu cuối cùng nghe thế nào cũng thấy thiệt hại cho Pagliuca.
Lúc này, trong không trung lại xuất hiện mấy thân ảnh, bên đế đô ngoại trừ quân đoàn trưởng quân đoàn long kỵ binh Saer Jia, còn có ba ma đế là Manchester Bill, Farah Witt và Luntesi.
Bên Ám Nguyệt cũng có thêm một ma đế, cũng chính là Wawumu Toro đã quy hàng Ám Nguyệt kaafb trước, u linh long chở Peigesas bị chuyển thành khủng bố kỵ sĩ cũng bay tới.
Ma tộc bình thường sống lâu là hai trăm đến năm trăm năm, vương tộc sống lâu hơn một chút. Sau khi đạt tới thực lực trung tầng, tuổi thọ sẽ tăng lên gấp rưỡi, mà cường giả cao tầng sẽ kéo dài gấp đôi hoặc nhiều hơn. Một cường giả ma đế có tuổi thọ phải xấp xỉ khoảng một, hai ngàn năm.
Long tộc là một ngoại lệ, nhưng sau lưng sinh mệnh buồn chán là tỷ lệ sinh thấp đến đáng thương, nếu không đã sớm xưng bá ma giới. Còn về cường giả bán thần, nghe nói tuổi thọ không thể dùng lẽ thường mà tính toán được.
Đây chỉ khái niệm dưới tình huống bình thường. Cường giả chân chính đều không ngừng trưởng thành trong chiến đấu. Con đường phát triển cũng trải đầy hung hiểm, vô ý một chút là nguy tới tính mạng. Người thì khó tránh bệnh tật, tướng thì khó tránh hy sinh. Dù là cường giả ma đế cũng khó tránh kết quả vẫn lạc.
Ma đế cũng không phải rau cải trắng, là đệ nhất đại đế quốc một thời, tuy rằng nội tình của Đọa Thiên Sứ đế quốc hùng hậu, nhưng cũng không phải vô hạn. Ngoại trừ người ở lại thủ đế đô cùng ma đế chết đi trước đó, bảy ma đế bên này đã toàn bộ bài tẩy mà Hắc Diệu có thể lấy ra. Bên Ám Nguyệt cũng là như thế, vốn Lola là một cỗ lực lượng cực mạnh che giấu, nhưng lại đột nhiên bị hai long tộc kia ngoài ý muốn kềm chế. Hiện giờ thêm cả u linh long là năm ma đế, hơn nữa u linh long và khủng bố kỵ sĩ đều đã mất đi thiên phú huyết mạch khi còn sống. Nhất là u linh long, nếu không có ai khống chế thì chỉ có một ít khả năng chiến đấu bản năng, không hề có trí tuệ, thực lực chắc chắn bị giảm mạnh. Vốn bên Ám Nguyệt có thể có thêm một Olivia, nhưng nàng còn phải bảo vệ Mejia, bởi vì trong quân đối phương còn có một con Boss khủng Hắc Diệu.
"Nói nhảm ít thôi! Nơi này vướng tay vướng chân, tìm một chỗ xa xa một chút đầu một hồi cho khoái!" Pagliuca chỉ núi non nơi xa.
Đám ma đế trai đổi ý kiến cực nhanh, gật đầu, bên họ có bảy người, phần thắng là rất lớn. Pagliuca cũng có vài tính toán của mình, chỉ cần kéo dài với mấy kẻ này, chờ Lola thắng rồi, vậy thì cơ hội lật ngược tình thế là rất lớn. Không biết tại sao, mặc dù hắc long là khắc tinh của ma pháp hệ, nhưng Pagliuca vẫn tin tưởng Lola như cũ, hồn nhiên quên mất "mụ điên" này từng là kẻ địch đáng sợ nhất. Hoặc là chính độc long đại gia cũng không muốn thừa nhận, đây là một loại tín nhiệm với "đồng bạn".
Đám ma đế biến mất thật nhanh, chiến trường bên dưới cũng đã đến lúc gay cấn. Liên quân thổi kèn rút quân, hiệu lệnh rút quân có mục đích kết trận một lần nữa, chuẩn bị phát động tổng tiến công. Ám Nguyệt cũng bắt đầu thổi tiếng kèn tương tự, bởi vì nếu đối phương phát động tổng tiến công, không chỉ có vong linh đi đầu biến thành vật hy sinh, mà cả quân Ám Nguyệt phía sau cũng sẽ bị nghiền thành phấn vụn trước loại khí thế này.
Song phương bắt đầu nhanh chóng điều chỉnh trận hình, đại quân vong linh tập trung ở bên phải quân Ám Nguyệt, trung ương là Mejia suất lĩnh quân đoàn Xích Huyết và Tim suất lĩnh quân đoàn Nguyệt Ảnh, mà cánh bên trái lại là quân đoàn Xích Huyết của Khách Cổ Long và quân đoàn Trạm Lam của lãnh địa Lam Dong do Sumen suất lĩnh. Trận hình giống mũi tên nhọn, mà trân hình đế đô lại có hình giống gọng kìm. Trận hình rất quan trọng trong chiến tranh, đại đoàn thể hay tiểu đoàn thể đều có học vấn khá rộng, tỷ như trận vuông của quân đoàn Cự Thạch lúc trước, đám trọng bộ binh xếp thành hang ngang rất dài, mấy hàng dọc dài, đội hình có thể che giấu và hiệp lực bộ binh phía trước còn dựng trường mâu thẳng đứng lên thật giống như một con nhím thật lớn. Nếu như kỵ binh bình thường mà gặp phải loại trận vuông này thì thương vong sẽ rất thảm trọng.
Đương nhiên, trận vuông cũng không phải vô địch. Ngoại trừ dùng kỵ binh vong linh phá trận trái lẽ thường như lúc trước, địa hình cũng là một nhân tố đáng lo lắng. Trận vuông dày đặc mà lại vận động trên mặt đất gập ghềnh sẽ dễ dàng tách rời chỉnh thể và tan vỡ. Nếu nơi đó không phải bình nguyên mà là đường núi gập ghềnh, uy lực của trận vuông và trọng bộ binh sẽ giảm mạnh. Ở trong núi rừng, trận hình và chiến thuật du kích của khinh bộ binh ra phát huy ra uy lực hơn xa trọng bộ binh.
Chiến tranh cỡ lớn cũng giống như thế, bình thương là nhiều binh chủng hợp đồng tác chiến, nhân tố cần lo lắng càng nhiều hơn.
Ma giới có câu ngạn ngữ: bộ binh gọn nhẹ là hai tay, kỵ binh là hai chân, trọng bộ binh là lồng ngực được mặc giáp trụ, quân phi hành là cánh, thống soái là linh hồn. Câu ngạn ngữ cổ này mặc dù không nói đến ma pháp sư, cung binh, quân giới, nhưng cũng nắm được trọng điểm tinh túy của chiến tranh hợp tác.
Danh tướng giỏi cầm binh của ma giới vì vấn đề tinh lực hoặc thiên phú, thực lực bản thân đều không đạt tới ma đế, nhận được sự trọng dụng của đế quốc cũng là vì nguyên nhân này.
Trận thế của hai bên đã điều chỉnh xong, gần như cùng một lúc, kèn tổng tiến công được thổi lên, trận quyết chiến lớn nhất quyết định thắng bại này đã bắt đầu.
Từ không trung vùng hoang vu trấn Juarez nhìn xuống, hai mảng người đen đặc bắt đầu xông về phía trung ương, càng đến giữa thì tốc độ càng nhanh. Trong nháy mắt đã đan vào nhau, đụng chạm với nhau.