Chân Tiên
Chương 597: Một quyền bại Thánh Hoàng
Thủy chi bản nguyên, quang mang đại diệu, đồng thời u lam sắc quang trụ kia trong nháy mắt tan vỡ, bị thủy chi bản nguyên tất cả đều hút vào bên trong.
Chính vào lúc này, một tiếng bạo hưởng kinh thiên vang lên, vang vọng đại điện, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Ngô Tinh lại thi triển giao phong đến trình độ cực hạn.
Ngô Tinh thân hóa long, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu Thiên Cương Chính Khí tùy thân, thực lực hai người đều so với ban đầu mạnh hơn một bậc.
Tu sĩ long, yêu nhị tộc có thể không gặp dữ hóa lành, có thể không thoát khỏi Mộ phần Hắc Đế, hy vọng đều dựa vào Cổ Thần. Do đó, Ngô Tinh không thể để an nguy của Cổ Thần xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Chắn ở giữa Thánh Hoàng Cơ Nghiêu và Cổ Thần, không thể để Thánh Hoàng vượt qua một bước.
Ngay cả Ngô Tinh bản thân bị trọng thương, nhưng một cổ cường đại tín niệm cổ cường đại giúp hắn đứng sừng sững không ngã, trong ánh mắt tràn đầy chiến ý, tinh thần toả sáng, không có nửa điểm uể oải và chán chường.
Đối với Thánh Hoàng Cơ Nghiêu mà nói, thủy chi bản nguyên là vật mà hắn muốn đoạt được, ban đầu vì không thể đánh lại thân thể Hắc Thủy Đại Đế, Thánh Hoàng Cơ Nghiêu tuy rằng không cam lòng, nhưng cũng chỉ đành buông tay.
Thế nhưng lúc này, đồ vật mà Thánh Hoàng Cơ Nghiêu hắn muốn, dĩ nhiên sắp rơi vào tay Cổ Thần, điều này làm cho hắn sao không giận dữ? Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không chỉ có giận dữ, càng thêm điên cuồng, một thân tu vi đề thăng tới trạng thái cao nhất, sử xuất thực lực mạnh nhất.
Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu bốn chưởng giao nhau, bạo hưởng thật lớn, chấn kinh mỗi một tu sĩ trong lăng mộ, cương phong vũ bão tản ra tứ phương, dường như Băng Tuyết Phong Bạo trong thủy chi đại trận. Lấy hai người làm trung tâm, thổi lên một cơn lốc xoáy nhanh chóng phóng lên đỉnh lăng mộ.
Hai người đều là liều mạng một kích, tràng diện chấn động khiến mỗi một vị tu sĩ đều thất kinh, đều ngừng công kích, nhân tộc cường giả và tu sĩ long, yêu nhị tộc cũng nhau thối lui, trợn mắt, ngây ngốc nhìn cơn lốc xoáy từ chỗ hai người Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu giao chiến đang tản ra.
Cơn lốc xoáy trong nháy mắt mở rộng, đem Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu đều bao phủ trong đó. Trong cơn lốc, toàn bộ không gian đều bị cắt thành mảnh nhỏ, vô số khí lưu nhanh chóng xoáy tròn, thậm chí cả siêu cấp cường giả Hư Không kỳ đều và Long Thương đều không nhìn rõ bên trong cơn lốc.
Chỉ có Độ Thiện đại sư nhìn được tràng cảnh bên trong, hai mắt lộ vẻ vui mừng.
Cơn lốc xoáy đang hấp dẫn lực chú ý của chúng tu sĩ, ai cũng không có phát hiện, đạo thâm lam tiếp cận ám tử sắc thủy chi bản nguyên, sau khi hấp thụ hoàn toàn u lam sắc quang trụ, đột nhiên tựa như lưu tinh nhắm Cổ Thần vọt tới.
Tốc độ cực nhanh, mắt thường khó phân biệt, dường như thuấn di.
Cổ Thần còn chưa kịp phản ứng, thủy chi bản nguyên liền chui vào trong cơ thể hắn, thẳng nhập Mệnh Tuyền.
Trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, Hỏa chi bản nguyên vẫn vững vàng chiếm ở đây, đột nhiên lại có một đoàn thủy chi bản nguyên chạy ào đến, tựa như mãnh thú có lãnh địa bị xâm lấn, hỏa chi bản nguyên vốn yên lặng, trong nháy mắt trở nên sôi sục.
Không chỉ là sôi sục, thậm chí có thể nói là bạo phát...
Tục ngữ nói, một núi không thể chứa hai hổ, một nước không thể thờ hai vua.
Trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, vẫn luôn là hỏa chi bản nguyên chiếm giữ, hiện tại thêm một đoàn thủy chi bản nguyên muốn chiếm không gian vốn thuộc về nó. Hỏa chi bản nguyên sao có thể không bạo phát?
Cổ Thần cảm giác đan điền nóng lên, trong Mệnh Tuyền dường như nổi lên một đoàn hỏa diễm thật lớn. Sự thực chính là như vậy, hỏa chi bản nguyên trong nháy mắt thiêu đốt ra đại lượng bản nguyên chi hỏa, chiếm toàn bộ Mệnh Tuyền, ý đồ đem thủy chi bản nguyên đột nhiên lao đến, bức ra ngoài.
Thủy chi bản nguyên vào Mệnh Tuyền của Cổ Thần, há lại để hỏa chi bản nguyên muốn khu trục, liền khu trục được?
Cổ Thần vừa mới cảm giác đan điền nóng lên, trong sát na, lại có một cổ lãnh lạnh vô cùng từ trong Mệnh Tuyền truyền đến. Thủy chi bản nguyên trong nháy mắt phóng xuất ra vô số bản nguyên chi thủy vô cùng lạnh giá, đem không ít bản nguyên chi hỏa tiêu diệt, đóng băng phân nửa Mệnh Tuyền.
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, ngay trong nháy mắt. Trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, thủy chi bản nguyên và hỏa chi bản nguyên hình thàng cục diện giằng co, đều tự chiếm một bên Mệnh Tuyền, điên cuồng muốn khu trục bổn nguyên khác ra khỏi Mệnh Tuyền.
Thế nhưng, lưỡng chủng bổn nguyên lực lượng thật sự là tương đương, không ai hơn ai, nên cứ mãi giằng co như vậy bên trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Lúc này, Cổ Thần nửa người như hỏa lò, nửa còn lại như hầm băng, thật sự là vô cùng khó chịu. Nguồn truyện: Truyện FULL
Thủy hỏa bất dung, lúc này Cổ Thần cuối cùng cũng cảm nhận được ý tứ của câu này.
Đang lúc thủy chi bản nguyên và hỏa chi bản nguyên giằng co, đột nhiên, một cổ lực lượng cường đại từ trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế tuôn ra, thần không biết quỷ không hay chui vào trong cơ thể Cổ Thần. Đợi Cổ Thần kịp phản ứng, đã cảm giác được cả người tràn ngập lực lượng, tựa như vốn chỉ có một trăm cân, đột nhiên lại có lực lượng một nghìn cân, trong sát na, thực lực dĩ nhiên tăng lên gấp trăm lần.
Cổ lực lượng cường đại kia trực tiếp cùng thủy chi bản nguyên dung hợp với nhau. Trong sát na, thủy chi bản nguyên lực lượng tăng nhiều, cùng hỏa chi bản nguyên đối kháng, hiển nhiêm chiếm thượng phong. Thủy chi bản nguyên là đạo pháp cả đời của Hắc Thủy Đại Đế. Lực lượng của Hắc Thủy Đại Đế đều xuất phát từ thủy chi bản nguyên, do đó, thủy chi bản nguyên cùng hỏa chi bản nguyên giằng co, lực lượng phong ấn trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế cảm ứng được thủy chi bản nguyên đang bị hỏa chi bản nguyên khu trục, liền tự động phân ra một phần lực lượng đi vào tương trợ.
Hỏa chi bản nguyên rất nhanh liền bị thủy chi bản nguyên dâng trào lực lượng đè ép xuống. Bất quá, hỏa chi bản nguyên vốn ở trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần, tuy rằng lúc này không địch lại lực lượng của thủy chi bản nguyên, nhưng lui thành một tựa như yên lặng nằm trong Mệnh Tuyền. Thủy chi bản nguyên cũng không có hoàn toàn đem hỏa chi bản nguyên tiêu diệt, hai đại bổn nguyên sẽ cùng tồn tại trong Mệnh Tuyền của Cổ Thần.
Giữa hai đại bổn nguyên giằng co rất nhanh kết thúc, thế nhưng cổ lực lượng từ trong thân thể Hắc Thủy Đại Đế vọt tới, vẫn chưa dừng ở trong cở Cổ Thần giúp hắn đề thăng thực lực.
Nói thì dài, hiện thực lại chỉ trong nháy mắt.
Lúc này, cơn lốc xoáy cuồng bạo kia rốt cuộc cũng tản đi, thân ảnh Ngô Tinh và Thánh Hoàng Cơ Nghiêu từ bên trong hiện ra.
Chỉ thấy Thánh Hoàng Cơ Nghiêu không chút sứt mẻ, vẫn đứng thẳng trên mặt đất, thế nhưng, thân thể Ngô Tinh lại lui về phía sau hơn mười trượng, long lân tràn đầy máu tươi, không ít chỗ còn có vết thương lớn, huyết nhục không rõ.
Trong miệng Ngô Tinh lúc này có máu tươi chảy ra, tuy rằng hắn vẫn đứng đó, thế nhưng hai chân hiển nhiên khó có thể chống đỡ trọng lượng thân thể. Ngay trong nháy mắt cơn lốc xoáy tán đi, chân trái mềm nhũn, thân thể nhất thời lảo đảo một cái, ngã ngồi xuống đất.
Thánh Hoàng Cơ Nghiêu liều mạng một kích toàn lực, lực lượng mạnh đủ để hủy diệt thành trì. Tuy rằng thực lực Ngô Tinh không kém Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, thế nhưng lại đang bị trọng thương, đồng thời, Ngô Tinh hoàn toàn hóa long, thực lực còn hơn hình thái long nhân, mới là đối thủ của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu phát huy thực lực tới đỉnh.
Lúc này giao phong Ngô Tinh hiển nhiên là bị thua, thương thế quá nặng, tiên lực tiêu tán, đã không ngăn nổi Thánh Hoàng Cơ Nghiêu được nữa.
- Đại thống lĩnh...
Chúng tu sĩ long tộc kinh hô một tiếng, nhất tề thiểm tới bên cạnh Ngô Tinh.