Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chân Tiên

Chương 540: Thị huyết Kim Long




Cổ Thần từ Vu Cương đến, Cổ Vu tộc trừ Thổ Luân đại vu, không còn vu sĩ nào có cơ hội này, Thổ Luân đại vu mặc dù hạy khỏi Cổ Vu tộc, nhưng không có thù oán gì với Cổ Thần, căn bản không biết Cổ Thần từ đâu đến sao có thể một chưởng hủy diệt cả Lạc Thủy Thành?
Trung Thổ nhân tộc, trừ Đại Mông ra, còn có tam đại đại đế đình đế quân, có thể trong mỗi thực lực đứng sau đế đình có một hai người tu vi như vậy.
Cổ Thần từng cùng Đại Linh đế đình A Cưu La Vương xô xát, nhưng không phải đại thù, hơn nữa Đại Linh và Lạc Thủy Thành cách nhau rất xa, A Cưu La Vương cũng không biết xuất thân của Cổ Thần, cơ bản có thể loại trừ Đại Linh đế đình.
Đại Doanh đế đình gần đây nhất, hơn nữa có đại thù với Cổ Thần, Tàng Thiên Cơ chết dưới tay Cổ Thần, Tàng Thiên Cơ từng nhìn thấy Cổ Thần gần Lạc Thủy Thành, có lẽ Đại Doanh đế đình biết sự tồn tại của Lạc Thủy Thành, hiềm nghi rất lớn.
Đại Ly đế đình sau lưng có Thần Vu Tông, giữa Vu Thần và Cổ Thần cũng có đại thù, mặc dù Xích Đế Mộ Trủng Vu Thần sau khi bị thương dưới tay Cổ Thần, liền biến mất không chút dấu vết nhưng Vu Thần xuất quỷ nhập thần, chính là đại nhân vật sánh ngang với Chư Tử đại tiên của thời đại thượng cổ, Cổ Thần cũng không thể nhìn ra thủ đoạn của Vu Thần, có lẽ Vu Thần có thể tìm ra Lạc Thủy Thành, Đại Ly đế đình, cũng có hiềm nghi rất lớn.
Ngoài ra còn có Đại Càn thánh đình, trong Đại Càn thánh đình, tu sĩ có thực lực như vậy nhiều không kể hết, tứ đại Chư Tử thế gia, tứ đại Nho Môn thánh gia và nhân tộc chi chủ Cơ gia, trong đó Cổ Thần chỉ có một chút xô xát với Cơ gia, Cơ gia là nhân tộc chi chủ, thủ đoạn thông thiên, có lẽ có thể tìm ra Lạc Thủy Thành, cũng có hiềm nghi.
Nhưng, Cơ gia thực lực cường đại, Thánh hoàng Cơ Nghiêu là một trong những người đỉnh phong nhất đương thế, nếu như Cơ gia xuất thủ, có thể trực tiếp tìm gặp Cổ Thần, cần gì phải lén lén lút lút hủy diệt Lạc Thủy Thành?
Nghĩ như thế, hiềm nghi của Cơ gia nhỏ đi rất nhiều.
Ngoài ra còn có Yêu tộc, Cổ Thần và Yêu tộc đại thế giao ác không nhiều, chỉ có Phong Lôi Ưng tộc mà thôi, Long tộc giao ác thi sâu hơn, nhưng Cổ Thần kích sát Long tộc tu sĩ, người ngoài đều không biết, thù hận giữa hai bên nếu không ai nói thì sao có thể tìm đến Lạc Thủy Thành, khiêu khích nghịch lân của Cổ Thần?
Suy ngẫm trước sau, trong não hải Cổ Thần chọn ra hai thế lực hiềm nghi lớn nhất; Đại Doanh đế đình và Đại Ly đế đình.
Cả Lạc Thủy Thành đã biến thành phế tích, trong thành bất luận phàm nhân hay tu sĩ hay nhân viên quan phủ đều bị miểu sát trong nháy mắt, Cổ Thần tìm kiếm trong đống phế tích Cổ gia một lúc mà không thu hoạch được gì, không tìm thấy thi thể Cổ Thương Khung.
Không biết có phải Cổ Thương Khung cũng giống như những người khác, bị đập nát bét, hay là đã chạy thoát thân?
Cổ Thương Khung thường ngày đều ở trong Cổ gia, người xuất chưởng chí ít là minh khiếu hậu kì đỉnh tiêm cao thủ, Cổ Thần nghĩ đi nghĩ lại, phụ thân cũng không có khả năbg thoát thân, nước mắt trào ra, lòng buồn da diết.
Đồng thời, vô số nộ ý từ trong tim Cổ Thần lan ra, hồng mang trong mắt càng sâu hơn, biến thành màu đỏ thâm, vô số lân phiến từ trong người mọc ra, y phục trong nháy mắt nát vụn, một tiếng long ngâm bi thảm vang lên, một con kim long dài hơn hai ngàn trượng từ hố sâu trong đại chưởng ấn bay thẳng lên trời, tâm trạng bi thương trong nháy mắt chiếm cứ trái tim Cổ Thần, chỉ muốn xé tan tất cả thành mảnh vụn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Nộ! Râu rồng Cổ Thần dựng đứng, như một cây kim thép!
Ngửa mặt lên trời, một tiếng long khiếu làm đại địa cũng phải rung chuyển, Linh Phú Sơn dưới tiếng long khiếu của Cổ Thần không ngừng chấn động, ba con yêu quái kim đan kì từ trong Linh Phù Sơn lao ra, quỳ mọp dưới đất, nhìn con kim long trên trời không ngừng bái lạy, ba con yêu quái kim đan kì này là Cổ Thần sau khi ăn xong sinh nhật mười tám tuổi, đến Đông Hoang Yêu Vực mang về trông coi Cổ gia, thời gian thấm thoát thoi đưa, với số linh thạch Cổ Thần đưa làm thù lao, mấy năm nay, ba con yêu tu vẫn sống phía sau Linh Phù Sơn.
Mặc dù đã qua hai mươi năm, Cổ Thần tu vi đại biến, hóa thân kim long, nhưng ba con yêu tu vẫn nhận ra thân phận hắn.
Cổ Thần thấy ba con yêu tu lộ diện, từ thiên không lao xuống, quát:

- Nói, là ai...

Ba con yêu tu sống sau Linh Phù Sơn, nếu như không chết, nhất định đã từng tận mắt chứng kiến quá trình người kia đem Lạc Thủy Thành đập lún xuống lòng đất.
Kim đan hậu kì báo yêu run rẩy đưa ra một chiếc thẻ ngọc, giọng nói cũng run rẩy:

- Chủ... chủ nhân, đây là của người đó để lại.

Long trảo cự đại của Cổ Thần giơ ra, cầm lấy chiếc thẻ ngọc, bóp vỡ trong nháy mắt, một cảnh tượng hư huyễn lập tức xuất hiện trong hư không.
Trong ảo ảnh, một vị lão giả tuổi độ ngũ tuần thân khoác long bào màu xanh, đôi long hài thêu mây xanh đạp lên hư không, ánh mắt tràn ngập sát ý, nhìn Cổ Thần, rít gào:

- Cổ Thần, ngươi giết Thiên Cơ con trai ta, ta diệt Cổ thị toàn tộc ngươi...

Nói xong long bào lão giả tung một chưởng xuống dưới chân, một đường chưởng cương rộng hơn ngàn trượng trong nháy mắt đổ xuống mắt đất.
Dưới chân long bào lão giả chính là Lạc Thủy Thành, một tiếng nổ vang, trong nháy mắt, cả Lạc Thủy Thành bị chưởng cương khổng lồ đánh lún xuống lòng đất, vỡ thành những mảnh nhỏ.

- Ha ha ha ha... ha ha ha ha ha ha...

Long bào lão giả bật cười điên cuồng, dần dần ảo ảnh biến mất, thiên không hồi phục lại vẻ yên tĩnh vốn có.
Nhưng nộ hỏa trong mắt Cổ Thần thì đang phun trào như núi lửa, ngửa mặt lên trời rống vang một tiếng:

- Tàng Tiêu Thần, ta thề sẽ diệt hết Tàng thị toàn tộc... Nếu như nuốt lời, trời tru đất diệt!

Ngũ lôi oanh đỉnh, chết không tử tế...
Thề xong, long thân khổng lồ lóe lên rồi biến mất, thuấn tức vạn trượng, phi độn về phía Đại Doanh đế đình.

- Sư đệ.

Hư Tử Uyên từ xa nghe thấy tiếng hét thê thảm của Cổ Thần, lo lắng gọi.
Đợi Hư Tử Uyên đến thượng không Lạc Thủy Thành, Cổ Thần sớm đã biến mất, chỉ còn lại một đường độn quang đang không ngừng vươn dài về hướng Tây.
HuTwr Uyên kinh ngạc nhìn chưởng ấn cự đại trên mặt đất, thần tình có chút hoảng hốt, còn tưởng giải quyết huyền âm tuyệt mạch xong, nàng và Cổ Thần có thể an định, ai ngờ việc này chưa xong việc khác đã đến, Cổ Thần vừa bước lên Cổ Hoang chi đỉnh, Cổ gia đã phát sinh thảm án!
Trong não hải Hư Tử Uyên, vang lên giọng nói Cổ Thần:

- Tương lai của ta chưa biết thế nào...!

Hư Tử Uyên vười khổ một tiếng, thầm nghĩ:

- Tương lai đúng là chưa biết thế nào, ai cũng không biết sắp tới còn biến cố gì! Sự tình đến lúc phát sinh, đều khiến người ta người ta ngỡ ngàng, thất kinh!

- Bọn... bọn ta có thể rời đi được chưa?

Báo yêu run rẩy nói.
Hư Tử Uyên phẩy phẩy tay, nói:

- Đi đi...

Ba con yêu tu như được đại xá, nhất thời phi độn vào sâu trong Đông Hoang.
Hư Tử Uyên nhìn theo phương hướng Cổ Thần vừa biến mất, nói:

- Sư đệ, cuồng tính của chàng một khi đã phát, sẽ là máu chảy thành sông, nếu như giết nhầm người tốt sau này sẽ rất hối hận, haizzz, thiên hạ còn ai ngăn cản được chàng? Ngô Tinh đại ca, chỉ có Ngô Tinh đại ca...

Hư Tử Uyên vừa nghĩ, thiểm thiên phong dực vừa thiểm động, nhanh chóng phi độn về hướng Bắc.
Hai mắt Cổ Thần lấp lánh quang mang đỏ thẫm, để lộ sát ý kinh nhân, sử dụng Cửu long phù không môn, thuấn di phi độn.
Từ Lạc Thủy Thành đến Đại Doanh đế đô, chỉ có hơn hai mươi vạn dặm, Cổ Thần thuấn di chưa đến một canh giờ, đã đến thượng không Đại Doanh đế đô.
Chương trước Chương tiếp
Loading...