Chân Tiên
Chương 529: Vu tộc cự biến
Cổ Thần nhìn lên chí dương chi hỏa trước mắt nói:
- Sư tỷ, từ khi ly khai Trung Thổ đến nay cũng đã hai mươi năm, không biết hiện tại Trung Thổ thế nào ? Huyền Âm tuyệt mạch của tỷ đã trừ, chúng ta nên trở lại Trung Thổ để phụ thân và sư phụ cùng biết tin tức tốt này, hai mươi năm qua không biết tin tức của chúng ta, nhất định mọi người rất nhớ.
Hư Tử Uyên gật gật đầu nói:
- Ta cũng rất nhớ mọi người rồi, đầu dương mạch này đã không còn tác dụng với chúng ta nữa, đi thôi. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Nhìn về phía long thi cực lớn bên trong dương mạch chi địa, Cổ Thần gật đầu nói:
- Đi ...
Nói xong hai người phóng lên trời, thuần dương chân khí cùng thuần âm chân khí hóa thành hai đạo cương mang bao phủ bên ngoài cơ thể, chí dương chi hỏa gặp phải liền tách ra.
Vô biên cực nam hỏa hải rộng lớn, từng tòa núi lửa không ngừng phun trào, những địa phương còn lại dung nham biển lửa không ngừng lưu động, cảnh tượng nơi nơi đều như vậy.
Hôm nay dường như cực nam hỏa hải phát sinh một điểm biến hóa, chỉ nghe thấy tiếng ầm ầm nổ mạnh, tại một địa phương trong cực nam hỏa hải xuất hiện hai đạo hào quang đột nhiên từ bên trong cực nam hỏa hải lao thằng lên trời.
Đạo cương mang màu trắng lao đến đâu phương viên trăm dặm đều biến thành một mảnh hoang vu, núi lửa sụp đổ, dung nham tựa hồ như bị hỏa diễm cực nóng thiêu đốt hóa thành hư vô.
Băng sắc cương mang lao đến đâu, phương viên trăm dặm biến thành một mảnh huyền băng, núi lửa đang phun trào lập tức bất động kết thành băng điêu, dung nham đang lưu động lập tức biến thành băng tuyết, không thể nào hình dung được cảnh tượng bên trong cực nam hỏa hải lại xuất hiện băng tuyết.
Hai đạo cương mang đó tự nhiên là Cổ Thần và Hư Tử Uyên. Hai người rời khỏi dương mạch chi địa chính là địa phương sâu mấy ngàn trượng, hai người lợi dụng thuần dương và thuần âm chân khí hình thành cương mang bao bọc, chui lên từ dưới đất.
Cổ Thần có không gian tiên bảo Cửu Long Phù Không Môn có thể xuyên thẳng không gian cũng có thể phá nát hư không, trực tiếp xuất hiện vạn trượng trong hư không. Quan sát cực nam hỏa hải chỉ thất khắp nơi đều là dung nham, vô số núi lửa phun trào cũng khó biết rõ đây là nơi nào.
Hư Tử Uyên chân đạp pháp bảo, đứng bên cạnh Cổ Thần nói:
- Cực nam hỏa hỏi rộng lớn khôn cùng không biết nơi này cách Vu Cương bao xa ?
Cổ Thần nhấc tay, một đôi tia chớp liền xuất hiện trong lòng bàn tay, nói:
- Ta có Cửu Long Phù Không Môn, cái này đối với Thiểm Thiên Phong Dực đã vô dụng, tỷ cầm lấy đi, không quản nơi này cách Vu Cương bao xa tóm lại cực nam hỏa hải ở phía nam Vu Cương chúng ta cứ phi độn về phía Bắc. Ta sử dụng Cửu Long Phù Không Môn thuấn di phi độn trong một ngày có thể đo hơn hai trăm vạn dăm, cực nam hỏa hải có rộng lớn bao nhiêu cũng không phải là vô cùng, không bao lâu sẽ trở lại Vu Cương.
Hư Tử Uyên tiếp nhận Thiểm Thiên Phong Dực liền để lại lạc ấn rồi dung nhập vào trong cơ thể, lập tức có một đôi cánh liền xuất hiện sau lưng nàng.
Hư Tử Uyên đạp lên pháp bảo, Thiểm Thiên Phong Dực mở ra đạp lên hư không nói:
- Không có thần nữ Tự Ngọc ngươi muốn có Chiến Thần Tinh Linh căn bản là không có đầu mối. Chúng ta trước khi cùng nhau trở về Trung Thổ nhất định phải đi Chiến Thần Điện chào thần nữ Tự Ngọc, dù sao trở lại Trung Thổ cũng nhất định phải đi qua Nam Hoang Vu Cương cũng vừa thuận đường.
Cổ Thần nói:
- Việc đó là đương nhiên, không có Chiến Thần Tinh Kinh chúng ta cũng không biết mười một đầu ám mạch cùng một trăm ám mạch khiếu huyệt, căn bản không cách nào luyện thành Hỗn Độn Âm Dương Quyết, ta cũng không có khả năng tu luyện thành Thuần Dương thân thể, sư tỷ cũng không thể tu thành Thuần Âm thân thể. Ta đã đáp ứng nàng ta nếu luyện thành Chiến Thần Tinh Kinh nhất định sé bảo hộ Cổ Vu tộc an toàn, không biết mười một năm qua Cổ Vu Tộc thế nào ? Không biết có gặp phải địch nhân lợi hại nào không ? Tuy nhiên ngay cả Đằng Vân kỳ Hỏa Long Vương cũng thiếu chút nữa bị Tự Ngọc và chín vị Đại Vu đánh chết chắc hẳn Cổ Vu Tộc cũng không gặp phải vấn đề gì quá lớn. Lúc này trên đường đi qua Vu Cường liền qua Chiến Thần Điện chào tạm biệt và cảm ơn nàng ta trước khi về Trung Thổ. Sư tỷ, tỷ tiến vào Linh Lung Bảo Tháp ta sử dụng Cửu Long Phù Không Môn.
Cổ Thần thả ra Linh Lung Bảo Tháp, khai mở tầng thứ tư, Hư Tử Uyên tiến vào trong bảo tháp tầng thứ tư. Lần này Hư Tử Uyên tiến vào làn thời gian gia tốc mười lần, Hư Tử Uyên có Thuần Âm thân thể không cần tu luyện tại chí dương chi địa, trên người lại có cực phẩm linh thạch, tự nhiên có thể tu luyện trong Linh Lung Bảo Tháp kích hoạt khiếu huyệt.
Hiện tại thọ nguyên của Hư Tử Uyên kéo dài đến hơn ngàn năm, tiến vào khu vực gia tốc gấp mười lần tu luyện cũng không sao, Cổ Thần phi độn một ngày Hư Tử Uyên liền có thể tu luyện mười ngày, Cổ Thần phi độn mười ngày nàng có thể tu luyện một trăm ngày, thời gian khác biệt là tương đối lớn.
Cổ Thần sử dụng Cửu Long Phù Không Môn phi độn về phía Bắc, phi độn chín ngày, đến ngày thứ mưới, biển dung nham trước mặt cuối cùng cũng đến giới hạn, một mảng đại địa đỏ rực xuất hiện trong tầm mắt Cổ Thần, chính là Nam Hoang Vu Cương.
Lúc Cổ Thần tiến nhập vào dải dương mạch siêu cực đại kia, chỉ cách Vu Cương đại địa hơn bốn trăm vạn dặm, bây giờ rời khỏi dương mạch siêu cực đại, khoảng cách với Vu Cương đã là hơn hai ngàn dặm, phạm vi lưu động của dương mạch siêu cực đại quả nhiên không nhỏ.
Trở lại Vu Cương, phía trước đã là Chiến Thần điện. Cả Nam Hoang Vu Cương chỉ rộng một trăm vạn dặm, Cổ Thần chạy một ngày là hết.
Đại địa giáp với Cực Nam Hỏa Hải thỉnh thoảng vẫn xuất hiện từng khối từng khối hỏa diễm đỏ rực, hoặc là thường xuyên nhìn thấy một ngọn núi lửa đang phun dung nham hỏa diễm, nơi này, chính là chỗ ở của Hỏa Vu bộ lạc.
Cổ Thần tốc độ bay cực nhanh, một hơi vạn trượng, rất nhanh, hắn đã phi độn được mấy ngàn dặm.
Sau một lần thuấn di, Cổ Thần bước ra từ trong hư không, thân thể không biến mất nữa mà dùng bước chân, mắt lộ ra một tia kinh sắc.
Thời điểm tham gia đại hội săn rồng, Cổ Thần đã từng đi qua dải lộ tuyến này, hắn nhớ, ở đây có vài chục thôn xóm, hơn nữa, trong đó còn có những thôn xóm lớn với nhân số trên vạn người, nhưng nơi mà Cổ Thần vừa đi qua, chỗ nào cũng im ắng, mấy chục thôn xóm, phòng ốc vẫn còn nhưng bên ngoài, một nửa bóng người cũng không có.