Chân Tiên
Chương 437: Bí văn thái cổ
Cổ Thần hiện tại mới chỉ có tu vi Đoạt Xá kỳ, thọ nguyên không đủ bốn trăm tuổi, nghe người này nói xong, Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận so với Ngũ Hành đại trận còn lợi hại hơn không chỉ vạn lần, hoàn toàn là trận pháp hai cấp bậc khác nhau, hiện tại muốn Cổ Thần thôi diễn Ngũ Hành đại trận, cho dù là Thổ Chi Đại Trận cũng khó có thể thôi diễn thấu triệt toàn bộ, sao có khả năng thôi diễn được trận pháp so với Ngũ Hành đại trận còn lợi hại hơn vạn lần?
- Tựa hồ tiền bối biết là sao để đi ra ngoài?
Cổ Thần hỏi.
Thanh âm kia lại có chút đắc ý cười cười, nói:
- Bản tôn tự nhiên có! Ha ha, chỉ cần bản tôn nguyện ý, đương nhiên có thể giúp ngươi rời khỏi!
Cổ Thần hỏi:
- Tiền bối có điều kiện gì, mời nói.
Thanh âm kia cười to nói:
- Tiểu oa nhi thông minh, mười van năm qua có không ít tu sĩ tiến vào nơi này, không thiếu người được bản tôn có thể cứu ra ngoài, thế nhưng bản tôn đều để bọn họ chết tại nơi đây, đó là bởi vì bọn họ không thỏa mãn điều kiện của bản tôn, nhưng ngươi khác nhau, ngươi có thứ mà bọn họ không có! Ha ha… Ngươi có Thuần Dương Lệnh, ngươi có Thuần Dương Lệnh, ha ha, ngươi dĩ nhiên có pháp bảo của tên gia hỏa kia, ha ha ha ha…
Người nọ vừa nói, vừa cười to, tâm tình tựa hồ sảng khoái tới cực điểm. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Thuần Dương Lệnh?
Cổ Thần nghi hoặc sờ sờ ngực, lấy Chiến Thần Lệnh ra, nói:
- Tiền bối nói cái này?
Người này đã biết được, Cổ Thần không cần phải giấu diếm, đồng thời tựa hồ người này còn biết được một số tin tức mà Cổ Thần không biết, ví dụ như Chiến Thần Lệnh nguyên lai tên là Thuần Dương Lệnh.
- Đúng vậy, chính là nó…
Thanh âm kia nhất thời kích động:
- Gia hỏa kia năm đó chính là dùng Thuần Dương Lệnh đánh chết chín đầu tổ long, bày ra Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, trấn áp bản tôn ở nơi này, a…. Hơn mười vạn năm rồi, Thuần Dương Lệnh đã tới tay ngươi, gia hỏa kia hẳn là đã không còn?
Cổ Thần nuốt nước bọt, hỏi:
- Gia… Gia hỏa kia, là ai?
- Ha ha ha ha…
Thanh âm cười ha ha, nói:
- Ngươi chiếm được Thuần Dương Lệnh, dĩ nhiên không biết gia hỏa kia là ai?
Chuyện liên quan tới đại nhân vật thời đại thái cổ, tinh thần Cổ Thần phấn chấn, hỏi:
- Vãn bối thực sự không biết, cũng không biết tên của tiền bối!
Thanh âm kia ngẩn người, nói:
- Đúng vậy, lâu lắm rồi, đã hơn mười vạn năm rồi, ai còn nhớ rõ bản tôn? Thiên địa vô lượng kiếp tới, bọn họ khẳng định đều đi, toàn bộ đều đi, chỉ có ta bị trấn áp ở nơi này mới ở lại, tiểu oa nhi, nhớ kỹ, bản tôn tên là Lăng Phong, bởi vì tu luyện âm chi bản nguyên nên tu sĩ thế gia tôn xưng bản tôn là Âm Tôn, gia hỏa trấn pháp bản tôn hơn mười vạn năm tên là "Dương", là một tôn đại thần đồng sinh với thiên địa, thuần dương chi thần, Thuần Dương Lệnh chính là tiên thiên linh bảo Dương năm đó sử dụng.
Cổ Thần kinh ngạc nhìn Chiến Thần Lệnh trong tay, dĩ nhiên là tiên thiên linh bảo của một tôn cổ thần sử dụng tại thời đại thái cổ?
Bất quá, tiên thiên linh bảo so với tiên bảo vô thượng có khác nhau hay không? Cổ Thần chưa từng nghe nói qua tiên thiên linh bảo, tuy rằng cảm giác được Chiến Thần Lệnh so với Như Ý Linh Lung bảo tháp tựa hồ càng lợi hại hơn một chút, nhưng trong lòng cũng chỉ có một chút đại khái, vì vậy trực tiếp hỏi vấn đề này.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Tiên thiên linh bảo là bảo bối đồng sinh với thiên địa, tiên bảo vô thượng là trọng bảo tu sĩ hậu thiên luyện chế ra, lại được gọi là hậu thiên linh bảo, dùng tài liệu khác nhau, người luyện chế khác nhau, uy lực cũng khác nhau, nhưng có một số hậu thiên linh bảo cực kỳ ngoại lệ, sử dụng tiên thiên linh bảo để luyện chế tăng thêm, uy lực càng mạnh.
- Quá xa quá xa…
Âm Tôn Lăng Phong tựa hồ đột nhiên phát hiện chạy khỏi vấn đề ban đầu, ngữ khí biến đổi, nói:
- Ta bị trấn áp hơn mười vạn năm, bằng vào lực lượng của bản thân ta tuyệt đối không thể thoát khỏi Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, nhưng ngươi có Thuần Dương Lệnh, ngươi có cơ hội để phá giải Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận.
Tuy rằng Cổ Thần muốn biết càng nhiều bí văn thời đại thái cổ, thế nhưng Âm Tôn Lăng Phong không dự định nói tiếp, Cổ Thần cũng không tiện hỏi nhiều, hiện tại, làm cách nào rời khỏi nơi đây mới là quan trọng nhất.
Cổ Thần nói:
- Âm Tôn tiền bối, tiền bối muốn ta phá giải Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, cứu tiền bối ra ngoài?
Nói xong Cổ Thần thầm nghĩ:
"Nếu thả người này ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ tu sĩ mọi tộc đàn trong Cổ Hoang cộng lại cũng không đủ cho ngươi dùng ngón tay út đâm một cái."
- Không sai.
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Bất quá, tu vi của ngươi thực sự quá mức nhỏ yếu, hiện tại vô luận như thế nào cũng không phá được trận pháp này.
- Vậy nên làm cái gì bây giờ?
Cổ Thần hỏi.
- Thề, bản tôn muốn ngươi phải thề, chờ ngươi có thực lực giúp bản tôn thoát ra ngoài, ngươi nhất định phải trở lại nơi này, phá giải Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, ngươi phải lập thề nặng, bản tôn sẽ nói cho ngươi biết làm thế nào để rời khỏi!
Âm Tôn Lăng Phong lớn tiếng nói.
- Tiền bối yên tâm, nếu như người có thể cứu được vãn bối ra ngoài, chỉ cần vãn bối có thực lực kia, nhất định sẽ giúp tiền bối thoát khốn, chỉ là…
Cổ Thần lại hỏi:
- Cần phải có thực lực như thế nào mới có thể phá giải được Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận?
Âm Tôn Lăng Phong nói:
- Đợi ngươi vượt qua được ngũ hành thoát thai kiếp, ngươi có thể thử tới đây một lần, có Thuần Dương Lệnh trong tay, hơn nữa ta đã nghiên cứu lý giải nhiều năm đối với Tiểu Đô Thiên Cửu Viêm Hung Hỏa đại trận, phá trận không thành vấn đề, ta cho ngươi thời gian một vạn năm, nếu như một vạn năm sau ngươi vẫn chưa tới giúp ta thoát khốn, vậy tức là ngươi đã bị thiên địa vô lượng kiếp chế tài, hôi phi yên diệt, hóa thành hư vô.
Cổ Thần sờ sờ đầu, nói:
- Tiền bối, ngũ hành thoát thai kiếp và thiên địa vô lượng kiếp là cái gì?
- Điều này ngươi không cần hỏi, đợi khi tu vi của ngươi đạt tới mức, tự nhiên sẽ hiểu rõ, ngươi chỉ cần hạ lời thề nặng với thiên địa, ta sẽ nói cho ngươi biết phương pháp rời đi.
Thanh âm Âm Tôn Lăng Phong thúc dục.
Cổ Thần chỉ tay lên trời cao, một tay chỉ đại địa, nói:
- Ta Cổ Thần ở đây lập thệ, trong vòng vạn năm, nếu không trợ giúp Âm Tôn tiền bối thoát khỏi nơi đây, nhất định sẽ bị thiên địa vô lực kiếp chế tài, hôi phi yên diệt, hóa thành hư vô…
Ầm ầm…
Lời này của Cổ Thần vừa mới nói ra, bầu trời vang lên tiếng sấm nổ, gió nổi mây phun, biến huyễn không thể đo lường, tựa hồ hóa thành một khuôn mặt to lớn, bao quát đại địa, chỉ tồn tại trong nháy mắt, lập tức biến mất không còn.
Nhìn dị tượng trong không trung, trong lòng Cổ Thần khiếp sợ không ngớt, thiên địa vô lượng kiếp rốt cuộc là cái gì vậy? Âm Tôn Lăng Phong lần thứ hai nhắc tới, trước đây lúc Cổ Thần thu Như Ý Linh Lung bảo tháp, mấy chữ vàng Bảo Tháp Thiên Vương lưu lại cũng từng nói qua.
Như Ý Linh Lung Tháp, Thiên Đình Lăng Tiêu Cung, vô lượng thiên kiếp tới, cuối cùng công dã tràng.
Những lời này lại vang lên trong đầu Cổ Thần.