Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chân Tiên

Chương 1007: Trở lại phàm gian




Rốt cuộc, thời gian trôi qua cả ngày, lực cảm ứng của Cổ Thần không biết đã khuếch tán bao nhiêu ức tỉ dặm, đại địa dưới chân rốt cuộc cũng tới đầu cùng.
Lại thêm một ngày một đêm, đại địa dưới chân cả trước lẫn sau đều tới đầu cùng.
Hình dạng của đại địa mềm mại dưới chân cuối cùng cũng xuất hiện trong cảm ứng của Cổ Thần.
Là một con chim!
Thực sự là một con chim!
Trong lòng Cổ Thần đột nhiên chấn động mãnh liệt, thể tích của con chim này cũng quá mức không tưởng đi!
Một chiếc lông chim đã lớn hơn gấp trăm lần so với cả một khỏa tu chân tinh, trên vạn chiếc lông chim đan xen cùng một chỗ, hầu như tương đương với kích cỡ của cả một tinh hệ.
Mà thể tích của con chim này khổng lồ không gì sánh được, lông chim trên người không biết có bao nhiêu ức tỉ chiếc đan xen với nhau, tương đương với trên vạn, trên ức phiến tinh hệ, so với thể tích của cả một tinh hải cũng lớn hơn không ít.
Đồng thời, đây còn là trạng thái đóng hai cánh lại của con chim này, nếu như mở rộng ra, không biết tột cùng lớn tới mức nào, sợ rằng hai phiến tinh hải cũng có thể bị đôi cánh của nó che phủ.
Hình dạng của con chim này rất giống kim sí đại bằng, thế nhưng màu sắc lại là màu xám đen mông lung, so với màu trắng hư không hỗn độn xung quanh không khác biệt nhiều, nhưng cẩn thận dò xét có thể thấy được hơi đen hơn một chút so với hư không hỗn độn.
Cổ Thần có thể khẳng định được, con chim này không phải là kim sí đại bằng, coi như là thủy tổ của kim sí đại bằng cũng không lớn bằng một phần vạn của con chim này, căn bản không có khả năng tồn tại loại chim khổng lồ tới mức này.
Tất cả yêu thú Cổ Thần biết được, nghe nói qua, tận mắt nhìn thấy, không hề có một chút tin tức gì về loại chim khổng lồ gần như vô cùng vô hạn này.
Từ trên người nó, Cổ Thần cảm giác được lực lượng vô cùng khổng lồ, tựa hồ loại chim này trời sinh sống trong hư không hỗn độn, vô số năm tháng tới nay, dung hợp một chỗ với hư không hỗn độn, nắm giữ rất nhiều lực lượng quy tắc của vũ trụ, thế nhưng, tựa hồ không phải rất khắc sâu.
Lực lượng quy tắc xa xa không phải lực lượng pháp tắc có thể so sánh được, cho dù là không phải quá sâu khắc, lực lượng quy tắc thiên địa vô tận bị con chim này tìm hiểu được vài phần, thực lực bản thân cực kỳ kinh khủng, không hề dưới Hồng và Thiên chi cổ thần Cổ Thần đã từng chứng kiến.
Thời điểm Cổ Thần cảm ứng, con chim này tựa hồ đang trong ngủ say, hai con mắt lớn chừng trăm vạn tu chân tinh hợp lại một chỗ đóng kín, toàn bộ thân thể đều dừng lại trong hư không hỗn độn vô biên vô hạn.
Bất quá, lực cảm ứng của con chim này vô cùng linh mẫn, ngay tại thời điểm lực cảm ứng của Cổ Thần đảo qua, hai con mắt lớn chừng trăm vạn tu chân tinh đột nhiên rộng mở.
Vèo vèo vèo vèo vèo vèo vèo!
Đối với thăm dò của Cổ Thần, tựa hồ con chim này rất không thích, theo hai mắt vừa mở, hư không hỗn độn bốn phía đột nhiên bạo động, sản sinh cơn lốc hỗn độn vô cùng vô tận, lực lượng quy tắc vũ trụ hạo hãn vô biên oanh kích về phía Cổ Thần.
Trình độ lĩnh ngộ của Cổ Thần đối với quy tắc vũ trụ trong hư không hỗn độn không hề dưới con chim này, hắn vung tay lên, hóa thành hai đạo cổ chưởng hỗn độn vô cùng khổng lồ, cổ chưởng khẽ đảo qua, tất cả cơn lốc hỗn độn đều bị Cổ Thần đánh tan nát.
Hử!
Thấy Cổ Thần hóa giải công kích của bản thân dễ dàng như vậy, con chim khổng lồ hiển nhiên có chút cả kinh, bất quá theo đó là giận dữ, cái miệng khổng lồ không gì sánh được hé ra, một tiếng kêu sắc bén chói tai đột nhiên vang lên.
Thanh âm này so với Tử Vong Chi Ca không hề thua kém, đồng thời chói tai tới cực điểm, thậm chí ngay cả hư không hỗn độn cũng bị tiếng thét chói tai này xé thành mảnh nhỏ trong nháy mắt.
Cổ Thần lúc này hoàn toàn không phải thời điểm chiến đấu với Hồng có thể so sánh được, hắn mạnh mẽ hít một hơi, hư không hỗn độn phương viên vô số tỉ dặm đều bị Cổ Thần hút vào trong lồng ngực, toàn bộ lồng ngực trướng lớn căng phồng.
Lập tức, Cổ Thần há miệng rống to:

- Sất!

Hư không hỗn độn vô cùng vô tận trong nháy mắt bị Cổ Thần rống lên, phát sinh một tiếng bạo tạc kinh thiên, hư không phương viên vô số tỉ dặm trong nháy mắt bị đánh tan tác, đồng thời, lấy tốc độ kinh khủng vô cùng đón nhận tiếng thét chói tai của con chim khổng lồ kia.
Thanh âm của Cổ Thần, lần đầu tiên còn to lớn vô cùng vô tận, tiếng thứ hai trong nháy mắt đã lặng yên không tiếng động.
Đại âm hi thanh!
Thanh âm của Cổ Thần so với Tử Vong Chi Ca của Hồng biến mất con nhanh hơn, nói rõ, uy lực kinh khủng hơn rất nhiều, chỉ trong hai lần nháy mắt đã từ từ hóa thành không tiếng động, đạt tới trình độ đại âm hi thanh.
Tiếng thét chói tai của con chim khổng lồ bị thanh âm của Cổ Thần đánh tan tác, thậm chí ngay cả thân thể khổng lồ vô hạn của nó cũng bị tiếng "sất" giận dữ của Cổ Thần công kích, mạnh mẽ run lên từng đợt.
Một kích trấn vào con chim khổng lồ, khóe môi Cổ Thần khẽ động, rồi đột nhiên phát ra mấy phù văn tiên thiên hỗn độn:

- Ta và ngươi không oán không thù, vì sao công kích ta? Đạo hạnh của ngươi không tồi, không nên để hủy hoại trong chốc lát!

Cổ Thần đối với lực lượng quy tắc vũ trụ đã tìm hiểu tới trình độ nhất định, đối với một ít tự phù đồng sinh với thiên địa coi như nắm giữ tương đối nhiều, con chim khổng lồ này hẳn là được sinh ra trong hư không hỗn độn, chưa bao giờ rời khỏi, không có khả năng nghe hiểu được ngôn ngữ thế giới bên ngoài, vì vậy Cổ Thần mới nói chuyện bằng âm phù tiên thiên nguyên thủy.
Quả nhiên, con chim khổng lồ kia nghe vậy, lập tức cả kinh, trong sát na, một đạo thần thức truyền âm vang lên trong đầu Cổ Thần, cũng là âm phù tiên thiên:

- Ngươi là ai? Dĩ nhiên có thể nói ra được ngôn ngữ ta hiểu?

Cổ Thần hỏi:

- A, trước đó còn có người nói chuyện với ngươi?

Con chim khổng lồ kia truyền âm lại:

- Đúng vậy, là một lão đầu tóc bạc, hắn nói hắn tên là Hồng, thế nhưng, lời hắn nói, đại đa số ta nghe không hiểu, không có cách nào giao lưu với hắn.

Xem ra Hồng và con chim khổng lồ này đã từng gặp qua, đồng thời, thật lâu trước đây, khi đó Hồng tìm hiểu đối với lực lượng quy tắc trong vũ trụ chi tâm hẳn là chưa có bao nhiêu thành tựu, đối với âm phù tiên thiên không nắm giữ nhiều, vì vậy không thể giao lưu với con chim khổng lồ này.
Mà Cổ Thần đối với âm phù tiên thiên còn trên con chim khổng lồ này, nói:

- Nguyên lai là hắn, hắn cũng giống như ta, cũng tới từ thế giới bên ngoài, ta là Cổ Thần, ngươi tên gì?

Linh trí của con chim khổng lồ kia không cao, rất hưng phấn nói:

- Ta không biết ta là cái gì, ta không có tên, ngươi có thể mang ta tới thế giới bên ngoài hay không? Ta không biết đã ở nơi này bao lâu, buồn chán ta bay, mệt mỏi ta dừng lại, mặc kệ ta bay bao nhiêu xa, tất cả mọi thứ bốn phía đều không có biến hóa, thế giới bên ngoài có giống như thế này hay không?

Cổ Thần nói:

- Thế giới bên ngoài đích xác không giống nhau, muôn hình muôn vẻ, thế nhưng thân thể của ngươi quá lớn rồi, đối với thế giới bên ngoài chính là một tai nạn khủng khiếp, ta không thể mang theo ngươi ra ngoài, hơn nữa, ta hiện tại cũng bị vây tại nơi đây, không thể rời đi, còn phải chậm rãi tìm kiếm lối ra.

Cổ Thần trong vũ trụ chi tâm có phạm vi lực cảm ứng không kém hơn bao nhiêu so với vũ trụ phàm gian, hắn tin tưởng, nếu như Hồng có thể rời khỏi vũ trụ chi tâm, khẳng định sẽ có địa phương có thể rời đi, đối với rời khỏi vũ trụ chi tâm, Cổ Thần không hề lo lắng một điểm.

- Không, không, không… Ta muốn đi ra ngoài, muốn nhìn thế giới bên ngoài.

Chim khổng lồ kia nhất thời sốt ruột kêu lên, truyền âm nói:

- Ngươi lợi hại hơn so với ta, ngươi có thể dạy ta, biến thân xác nhỏ hơn một chút, ta bái ngươi làm sư phụ, ngươi dạy ta, ta rất muốn tới thế giới bên ngoài nhìn một chút.

Chấn động do chim khổng lồ này tạo cho Cổ Thần không thua gì trước kia tại vũ trụ vô tận nhìn thấy Quân.
Quân là đại đạo chi thể, trời sinh có thể dung hợp với tất cả đại đạo, thành tựu sau này không thể đánh giá được, cự đầu thiên địa vô lượng kiếp, về bản chất cũng không bằng được hắn, chỉ cần đủ thời gian, chắc chắn giống như Hồng, Côn Ngô Tiên Đế, trở thành đại nhân vật.
Mà con chim khổng lồ này sinh ra và lớn lên trong vũ trụ chi tâm, từ bé đã hô hấp khí tức trong hư không hỗn độn, hấp thu lực lượng quy tắc vũ trụ, lực lượng bản thân vô cùng vô tận, không thua Hồng đã lĩnh ngộ Tử Vong Chi Ca, thành tựu hiện tại đã là đỉnh phong chân chính của tất cả tu sĩ khắp thiên hạ.
Cổ Thần hơi suy tư một chút, con đường sau này nói không chừng cần phải có người giúp đỡ, Quân là một, con chim khổng lồ này vị tất không phải, nói:

- Suốt đời ta chỉ thu nhận một đệ tử chân chính, nếu như ngươi thực sự muốn rời khỏi nơi này, ta có thể thu ngươi làm nhị đệ tử, dạy ngươi thuật biến hóa, tới thế giới bên ngoài, không được làm xằng làm bậy, ngươi có thể cam đoan?

Con chim khổng lồ kia nhất thời vui vẻ, truyền âm nói:

- Đa tạ sư phụ, chờ sư phụ dạy ra biến hóa hình người, ta sẽ hành lễ với sư phụ, sư phụ, ta không có tên, sư phụ giúp ta đặt một cái tên, tới thế giới bên ngoài rồi, ta nhất định sẽ nghe theo lời giáo huấn của sư phụ, tuyệt đối không làm xằng làm bậy.

Lực cảm ứng của Cổ Thần bao phủ con chim khổng lồ, nói:

- Thân thể của ngươi có chút tương tự với chim đại bằng, vi sư ban cho ngươi một chữ "bằng" đi, bất quá thân thể của ngươi hạo hãn, nghiêm đại không gì sánh được, bất cứ chim bằng nào cũng kém hơn rất nhiều, so sánh trộn lẫn ngươi với chim bằng thông thường thực sự vũ nhục ngươi rồi.

Hạo hãn, nghiêm đại…
Trong lòng Cổ Thần đột nhiên nhớ tới một người --- Côn Ngô Tiên Đế, chỉ có Côn Ngô Tiên Đế mới là hạo hãn, nghiễm đại, cao nhất, không thể thay thế trong lòng Cổ Thần.
Cổ Thần nói:

- Ta từng nhận biết một người, thần thông quảng đại, tiên lực hạo hãn, tên là Côn Ngô, vậy lấy một chữ Côn cho ngươi, bất quá, vì tôn trọng đối với người này, chữ Côn chỉ có thể lấy làm ngoại âm, đặt cho ngươi tên là Côn Bằng!

- Côn Bằng! Côn Bằng!

Chim khổng lồ Côn Bằng niệm hai câu, truyền âm cười ha ha, nói:

- Ha ha, Côn Bằng hay, niệm lên quả nhiên có khí thế vô biên hạo hãn, ha ha! Sư phụ, ta tên là Côn Bằng!

Cổ Thần nói:

- Từ hôm nay trở đi, ta một mặt dạy ngươi thuật biến hóa, một mặt tìm kiếm vị trí rời khỏi vũ trụ chi tâm.

Côn Bằng trời sinh đã có khí tức bản nguyên vũ trụ, nắm giữ một ít lực lượng quy tắc vũ trụ, là một loại hoang thú, hoang thú vốn không thể biến hóa thành hình người, bởi vì không ai có thể chuyển hoán được giữa quy tắc vũ trụ và pháp tắc, mà Cổ Thần lại là một ngoại lệ.
Cổ Thần đối với nắm giữ quy tắc vũ trụ mặc dù không thể nói là đại viên mãn, xuất thần nhập hóa, nhưng cũng có vài phần tạo nghệ, để một hoang thú biến hóa không quá mức khó khăn, chỉ là hoang thú bình thường nắm giữ lực lượng quy tắc chỉ là một tia, vì vậy so với yêu thú đồng cấp mạnh hơn không ít, nhưng cũng chỉ cường đại hữu hạn, mà Côn Bằng, nắm giữ lực lượng quy tắc, hiển nhiên không đơn giản là một tia, bất quá, đối với Cổ Thần mà nói, không phải là chuyện không thể thay đổi.
Thời gian một ngày lại một ngày trôi qua. Nguồn: http://truyenfull.vn
Trong nháy mắt, trăm năm trôi qua.
Trải qua trăm năm dạy dỗ, rốt cuộc Côn Bằng có thể biến hóa thân thể trở thành thân người đầu chim, mà Cổ Thần đối với pháp tắc vũ trụ càng tiến thêm một bước nhỏ, đồng thời tìm được mấy chỗ bạc nhược trong vũ trụ chi tâm.
Sau hơn một nghìn ba trăm năm tiến vào vũ trụ chi tâm, Cổ Thần mang theo đệ tử thứ hai Côn Bằng, rời khỏi vũ trụ chi tâm, trở lại vũ trụ phàm gian.
Vũ trụ phàm gian.
Hư không vô tận.
Cổ Thần cùng với một cự nhân đầu chim cao chừng chín trượng chín đứng chung một chỗ.
Cự nhân đầu chim cao chín trượng chín kia chính là Côn Bằng, than thể của hắn thực sự quá mức to lớn rồi, cho dù Cổ Thần đã dạy hắn thuật biến hóa, tu luyện hơn một trăm năm, đã biến hóa được thành nhân hình, nhưng vẫn cao tới chín trượng chín, ngay cả đầu gối của hắn Cổ Thần cũng không cao bằng.
Bất quá, mặc dù thân thể của Côn Bằng rất cao, đối với Cổ Thần cũng vô cùng tôn kính, mặc dù song song đứng thẳng với Cổ Thần, nhưng thân thể chung quy chếch về phía sau một chút, không hề đứng cùng một đường so với Cổ Thần, để Cổ Thần đi phía trước, Côn Bằng đi phía sau, tương đương với tùy tùng của Cổ Thần.
Vũ trụ chi tâm rộng lớn không gì sánh được, một trăm năm Cổ Thần cũng không thể thăm dò được toàn bộ, sau khi tìm được mấy điểm không gian tương đối yếu, cuối cùng, chọn một điểm không gian yếu nhất trong đó, Cổ Thần thi triển đại tiên lực nghịch thiên, rốt cuộc cũng đánh vỡ không gian trói buộc, từ vũ trụ chi tâm, mang theo Côn Bằng vọt ra ngoài.
Cổ Thần nắm giữ đối với quy tắc không gian đã đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh.
Côn Bằng trong không gian vũ tụ chi tâm kiên cố như vậy, chỉ một lần hô hấp đã có thể phi độn được trăm vạn dặm, tới vũ trụ phàm gian rồi, một lần đại na di không biết thuấn di được khoảng cách bao nhiêu tỉ dặm, thế nhưng, so với Cổ Thần đã nắm giữ quy tắc không gian tới lô hỏa thuần thanh mà nói, khoảng cách như vậy không tính là cái gì, tốc độ trước mặt Cổ Thần không hề chiếm được ưu thế.

- Đây là thế giới bên ngoài sao? Năm quang mười màu, thần hà tràn đầy không gian, tinh thần lấp lánh, vô biên vô hạn… Ha ha ha, so với vũ trụ chi tâm chỉ có khí hỗn độn, thế giới bên ngoài thực sự quá mức mỹ diệu rồi.

Côn Bằng nhìn tinh không bốn phía, hưng phấn cười ha ha, nói:

- Sư phụ, người dẫn ta rời khỏi vũ trụ chi tâm, Côn Bằng vô cùng cảm kích, đa tạ sư phụ!
Chương trước Chương tiếp
Loading...