Chân Linh Cửu Biến
Chương 203: Thú triều đến 2
Dịch giả: Titan
Lục Bình tuy nói cũng đạt tới kiếm quang thông linh cảnh giới, nhưng làm sao có thể sánh cùng Cẩm Lễ chân nhân về kiếm thuật được. Tuy vậy, thực lực của Lục Bình cũng làm cho Cẩm Lễ chân nhân quát mục tượng khán (đánh giá nhìn nhận lại).
Ngư cốt đụng vào trên “Âm Thiên” của Lục Bình, hắn liền mượn lực hướng về phía đông nam đem đám người Miêu Duy Đông sau lưng lần nữa rơi lại một đoạn cự ly.
Cẩm Lễ chân nhân hướng về phía trước đạp ra hai bước, nước biển dưới chân dâng lên, trực tiếp đem y đưa đến sau lưng đám người Miêu Duy Đông. Phi kiếm bay lên, vẫn là hơn sáu trăm đạo kiếm quang như cũ, song lần này lại nhiều hơn một thanh phi kiếm, một thanh pháp bảo cấp bậc phi kiếm.
Chu Duy Long trực tiếp bị kiếm quang chém nát thành mảnh vụn. Hà Lệ Hân cùng Miêu Duy Đông mặt không còn chút máu, mỗi người đánh ra một phù bảo hóa thành một cái lưới lớn che trời, đem kiếm quang bắn tới che chắn được một phần, rồi liền bị kiếm quang kéo đến càng nhiều hơn đánh vỡ tan ra. Hà Lệ Hân tế lên phòng thủ pháp khí, nhưng trong nháy mắt bị kích phá, một cái chân ngọc đã cùng thân thể của ả chia lìa. Hà Lệ Hân chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết bén nhọn, liền bị bầy yêu thú theo sát bao phủ.
Miêu Duy Đông phù bảo hóa thành một con thủy sự to lớn, hướng kiếm quang vỗ đánh qua, lại là một con thú phù!
Cái thú phù này rõ ràng so với phù bảo của Hà Lệ Hân cao cấp hơn không ít. Nhưng bất luận loại phù bảo nào, cuối cùng cũng chỉ là do dung huyết kỳ tu sĩ kích phát, tương đương với đoán đan chân nhân một chiêu đánh ra, dưới đoán đan chân nhân liên tục công kích, căn bản chống đỡ không được thời gian bao lâu, trong nháy mắt liền bị mấy trăm đạo thông linh kiếm quang vây ở trung ương, ăn mòn hầu như không còn.
Cũng may cái thú phù này cuối cùng giúp Miêu Duy Đông tranh thủ được chút thời gian. Sau khi hộ thân cương khí bị kích phá, Miêu Duy Đông rốt cục sử dụng huyết độn tạm thời thoát khỏi kiếm quang đeo bám, thậm chí lập tức chạy vượt lên trước mặt của Lục Bình.
Lục Bình lúc này thần sắc ngưng trọng, bởi vì thứ hắn phải đối mặt không còn là thông linh kiếm quang, mà là một thanh phi kiếm màu bạc, pháp bảo!
Trong tay Lục Bình kết ra một ấn quyết, miệng hét lớn:
- “Ra!”
Một cái Đảo dược xừ một thước dài uốn nhưỡng đã lâu từ trong tay Lục Bình bay ra, đâm đầu hướng phi kiếm màu bạc của Cẩm Lỗ chân nhân mà đánh tới.
Cẩm Lỗ chân nhân giễu cợt nói:
- Lại còn có pháp bảo, tuy vậy người cho rằng dung huyết tu sĩ có pháp bảo thì liên có thể chống lại cùng pháp bảo của đoán đan kỳ chân nhân sao? Đơn giản là chuyện nực cười! Hôm nay phải để cho ngươi biết dung huyết kỳ cùng đoán đan kỳ chân chính khác nhau ở chỗ nào.
Phi kiếm màu bạc trên không trung đột nhiên trở nên linh động, cũng không cùng Đảo dược xử va chạm đánh đấu, mà là tránh cho qua một bên, rồi đánh mạnh vào mặt bên của Đảo dược xừ.
Lục Bình thử chỉ huy chày giã thuốc tránh ra, nhưng phát hiện Đảo dược xừ khó có thể bị thần thức chưởng khống. Phi kiếm ở bên mặt nhẹ đánh một chiêu, Đảo dược xừ tức thời bay hướng về một phía.
Cẩm Lễ chân nhân ha ha cười to, phảng phất đang giễu cợt Lục Bình không tự lượng sức.
Lục Bình cắn răng, đem toàn bộ thần thức dùng vào việc ngự sử Đảo dược xừ. Thần thức kịch liệt tiêu hao, Lục Bình cũng không để ý gì nhiều, Đảo dược xừ rốt cục cũng biến thành linh động, xoay thân lại, rốt cục đuổi kịp phi kiếm, cũng đập vào trên thân phi kiếm.
Cẩm Lễ chân nhân phi kiếm chỉ khắc vẽ một bảo cấm. Y nhãn quang cao, tự nhiên sẽ không đem bản mệnh phi kiếm của mình khắc họa lên đạo bảo cấm thứ hai giống cái thứ nhất, để rồi tự nhiên hạ thấp uy lực của phi kiếm. Nhưng điều này cũng khiến cho uy lực trước mắt của phi kiểm kém hơn so với Đảo dược xử có hai bảo cấm giống nhau điệp gia.
Cẩm Lỗ chân nhân rốt cục thần sắc ngưng trọng, lạnh giọng nói:
- Không ngờ tới thần thức tu vi của ngươi cũng dị thường xuất chúng!
Lục Bình bất chấp đầu nhức như muốn vỡ tung, gọi ra Thanh Loan điểu chở mình tiếp tục hướng phương hướng tây nam chạy trốn. Lúc này đã đến gần hoãn trùng hải vực, bầy yêu thú sau lưng Lục Bình đã càng ngày càng khổng lồ. Nếu ở trên không mà nhìn, sẽ phát hiện thú triều toàn bộ từ nam tới bắc cùng kéo về hướng tây. Trong khi đó, Lục Bình cùng mọi người từ hướng bắc chạy xéo xuống hướng tây nam, khiến cho thú triều như bị xé một tầng mỏng. Hơn nữa càng đi về phía nam, thì thú triều càng dầy.
Thanh Loan điểu biết lúc này là lúc sinh tử tồn rõ vong, ré dài một tiếng, trên hai cánh từng đạo phong lực quanh quẩn xoay tròn, đồng thời dấy lên Thanh Loan hoa màu xanh, chỉ chốc lát sau, liền lần nữa vượt qua Miêu Duy Đông rồi bỏ y lại phía sau.
Lục Bình ngồi ở trên lưng của Thanh Loan điểu, toàn lực khôi phục thần thức mỏi mệt không chịu nổi. Lúc này Lục Bình mới đột nhiên cảm giác được, ở trong thú triều sau lưng thỉnh thoảng có từng đạo khí tức cường đại chèn ép tới. Thanh Loan điểu bị những thứ yêu thí ngất trời này áp chế kêu lên từng trận.
Lục Bình biết những thứ khí tức này mạnh mẽ đều là yêu tộc chân nhân núp ở trong thú triều. Chẳng qua là hắn không biết tại sao những thứ chân nhân này không xuất thủ ngăn trở mình. Nhưng như vậy thì Lục Bình hiển nhiên là cầu còn không được.
Một tiếng hét thâm thanh truyền tới, Lục Bình không cần đoán cũng biết là của Miêu Duy Đông.
Phải làm như thế nào mới có thể thoát khỏi thú triều cùng Cẩm Lỗ chân nhân sau lưng đuổi giết?
Lúc này, Lục Bình đã hướng về phương nam chạy trốn tới hoãn trùng hải vực của Huyền Linh phái. Yêu tộc chân nhân núp ở trong thú triều rốt cục bắt đầu xuất thủ đem bầy yêu thú bị Lục Bình cùng mọi người lôi kéo đưa vào trong thú triều. Tuy vậy, vẫn là có bộ phận bầy thú đuổi theo cao hứng, không nghe chỉ huy từ yêu tộc chân nhân.
Lục Bình trong lúc vô tình đem bầy thú trong thú triều từ bắc phương chia rẻ ra ngoài, bắt đầu từ Huyền Linh phái hoãn trùng hải vực, một đường hướng về phía nam tăng cường vào thú triều ở nơi này.
Tuy vậy, Lục Bình biết cứ tiếp tục như thế, mình sớm muộn gì cũng vẫn lạc.
Cẩm Lễ chân nhân đã lần thứ ba đuổi theo, lúc này Cẩm Lễ chân nhân sắc mặt nghiêm nghị, hoàn toàn không có bộ dáng phong độ phiên nhiên lúc trước.
Lục Bình không biết là, sau khi Cẩm Lễ chân nhân hai lần xuất thủ đều bị Lục Bình phá giải, yêu tộc chân nhân núp ở trong thú triều đã sớm thần niệm tung hoành, hì hì ha ha không biết truyền bao nhiêu ý niệm cười cợt chế nhạo y.
Cẩm Lễ chân nhân là hậu khởi thiên tài trong Bắc Hải yêu tộc, chẳng những tốc độ tu luyện mau, hơn nữa kiếm thuật cao siêu, lại là nghĩa tử của Kim Giao đảo chủ, tuổi còn trẻ liền đạt tới đoán đan kỳ tu vi. Vì vậy, Cẩm Lỗ chân nhân ỷ tài ngạo vật không ít lần cùng đồng cấp yêu tộc chân nhân đấu pháp so kiếm, và không ít yêu tộc cùng cấp tu sĩ thua ở dưới kiếm của y, sau đó đều không tránh được đối với y sinh lòng bất mãn.
Yêu tộc so sánh cùng nhân tộc, nhiều hơn một phân trực sáng, thiếu đi một phần uyển chuyển. Khi mọi người thấy Cẩm Lễ chân nhân chậm chạp không bắt được mấy nhân tộc tu sĩ, tất cả đều cười nhạo y. Lục Bình cùng mọi người từ đông đảo trước mặt yêu tu chân nhân bay qua, đông đảo chân nhân cũng không ngăn trở, chẳng qua là chờ nhìn Cẩm Lễ chân nhân đáng nực cười như thế nào.
Lúc này sau lưng Lục Bình trừ Cẩm Lễ chân nhân ra, đã tạm thời thoát khỏi thú triều uy hiếp, nhưng Lục Bình bằng trực giác cảm nhận được Cẩm Lễ chân nhân lúc này so với hai lần xuất thủ trước có sự bất đồng rõ ràng.
Hai lần xuất thủ trước, Cẩm Lễ chân nhân phần nhiều chính là lý giải cùng thử dò xét đối với thực lực của Lục Bình. Dù sao Cẩm Lễ chân nhân đem Lục Bình làm thành một đá mài đao tương lai cho kiếm thuật của mình để mà xem xét, mong đợi hắn sau khi đạt tới đoán đan kỳ sẽ cùng hắn giao thủ.
Nhưng sau khi Cẩm Lễ chân nhân hai lần xuất thủ không kết quả, Lục Bình thực lực càng ngày càng khiến cho Cẩm Lễ chân nhân có một loại cảm giác không thể nắm trong tay. Hơn nữa bị những yêu tu chân nhân khác chê cười, Cẩm Lễ chân nhân rốt cục quyết định toàn lực xuất thủ, đem yếu tố có thể gây bất an định trong tương lai này tiêu diệt ở trạng thái manh nha.
Lúc này Lục Bình trải qua thời gian dài phi độn, đã bay qua Huyền Linh phái hoãn trùng hải vực, sắp tới hướng đông nam của Bắc Hải quần đảo. Thanh Loan điều Lục Cấm đang toàn lực phi hành, đã xuất hiện dấu hiệu mỏi mệt. Lục Bình đem một viên Phục Linh đan búng vào trong miệng cô nhóc, rồi sau đó đem nó thu vào linh thú đại. Dưới chân hắn Tường Vân đâu chợt lóe, tiếp tục hướng tây nam phương hướng phi độn.
Nhìn Cẩm Lễ chân nhân phía sau đuổi sát không buông cùng bầy yêu thú phía sau nữa, Lục Bình ánh mắt sáng lên. Hướng đông nam của Bắc Hải quần đảo a! Nơi đó là phạm vi thế lực của Thu Vân đảo Thu gia, cũng có thể là trụ sở bí mật của Phúc Hải bang. Càng trọng yếu hơn chính là Lục Bình biết ở bên ngoài Thu Vân đảo trên một chỗ vô danh hoang đảo có một tòa bí mật truyền tống trận của Phúc Hải bang.
Lục Bình tuy nói cũng đạt tới kiếm quang thông linh cảnh giới, nhưng làm sao có thể sánh cùng Cẩm Lễ chân nhân về kiếm thuật được. Tuy vậy, thực lực của Lục Bình cũng làm cho Cẩm Lễ chân nhân quát mục tượng khán (đánh giá nhìn nhận lại).
Ngư cốt đụng vào trên “Âm Thiên” của Lục Bình, hắn liền mượn lực hướng về phía đông nam đem đám người Miêu Duy Đông sau lưng lần nữa rơi lại một đoạn cự ly.
Cẩm Lễ chân nhân hướng về phía trước đạp ra hai bước, nước biển dưới chân dâng lên, trực tiếp đem y đưa đến sau lưng đám người Miêu Duy Đông. Phi kiếm bay lên, vẫn là hơn sáu trăm đạo kiếm quang như cũ, song lần này lại nhiều hơn một thanh phi kiếm, một thanh pháp bảo cấp bậc phi kiếm.
Chu Duy Long trực tiếp bị kiếm quang chém nát thành mảnh vụn. Hà Lệ Hân cùng Miêu Duy Đông mặt không còn chút máu, mỗi người đánh ra một phù bảo hóa thành một cái lưới lớn che trời, đem kiếm quang bắn tới che chắn được một phần, rồi liền bị kiếm quang kéo đến càng nhiều hơn đánh vỡ tan ra. Hà Lệ Hân tế lên phòng thủ pháp khí, nhưng trong nháy mắt bị kích phá, một cái chân ngọc đã cùng thân thể của ả chia lìa. Hà Lệ Hân chỉ kịp phát ra một tiếng kêu thảm thiết bén nhọn, liền bị bầy yêu thú theo sát bao phủ.
Miêu Duy Đông phù bảo hóa thành một con thủy sự to lớn, hướng kiếm quang vỗ đánh qua, lại là một con thú phù!
Cái thú phù này rõ ràng so với phù bảo của Hà Lệ Hân cao cấp hơn không ít. Nhưng bất luận loại phù bảo nào, cuối cùng cũng chỉ là do dung huyết kỳ tu sĩ kích phát, tương đương với đoán đan chân nhân một chiêu đánh ra, dưới đoán đan chân nhân liên tục công kích, căn bản chống đỡ không được thời gian bao lâu, trong nháy mắt liền bị mấy trăm đạo thông linh kiếm quang vây ở trung ương, ăn mòn hầu như không còn.
Cũng may cái thú phù này cuối cùng giúp Miêu Duy Đông tranh thủ được chút thời gian. Sau khi hộ thân cương khí bị kích phá, Miêu Duy Đông rốt cục sử dụng huyết độn tạm thời thoát khỏi kiếm quang đeo bám, thậm chí lập tức chạy vượt lên trước mặt của Lục Bình.
Lục Bình lúc này thần sắc ngưng trọng, bởi vì thứ hắn phải đối mặt không còn là thông linh kiếm quang, mà là một thanh phi kiếm màu bạc, pháp bảo!
Trong tay Lục Bình kết ra một ấn quyết, miệng hét lớn:
- “Ra!”
Một cái Đảo dược xừ một thước dài uốn nhưỡng đã lâu từ trong tay Lục Bình bay ra, đâm đầu hướng phi kiếm màu bạc của Cẩm Lỗ chân nhân mà đánh tới.
Cẩm Lỗ chân nhân giễu cợt nói:
- Lại còn có pháp bảo, tuy vậy người cho rằng dung huyết tu sĩ có pháp bảo thì liên có thể chống lại cùng pháp bảo của đoán đan kỳ chân nhân sao? Đơn giản là chuyện nực cười! Hôm nay phải để cho ngươi biết dung huyết kỳ cùng đoán đan kỳ chân chính khác nhau ở chỗ nào.
Phi kiếm màu bạc trên không trung đột nhiên trở nên linh động, cũng không cùng Đảo dược xử va chạm đánh đấu, mà là tránh cho qua một bên, rồi đánh mạnh vào mặt bên của Đảo dược xừ.
Lục Bình thử chỉ huy chày giã thuốc tránh ra, nhưng phát hiện Đảo dược xừ khó có thể bị thần thức chưởng khống. Phi kiếm ở bên mặt nhẹ đánh một chiêu, Đảo dược xừ tức thời bay hướng về một phía.
Cẩm Lễ chân nhân ha ha cười to, phảng phất đang giễu cợt Lục Bình không tự lượng sức.
Lục Bình cắn răng, đem toàn bộ thần thức dùng vào việc ngự sử Đảo dược xừ. Thần thức kịch liệt tiêu hao, Lục Bình cũng không để ý gì nhiều, Đảo dược xừ rốt cục cũng biến thành linh động, xoay thân lại, rốt cục đuổi kịp phi kiếm, cũng đập vào trên thân phi kiếm.
Cẩm Lễ chân nhân phi kiếm chỉ khắc vẽ một bảo cấm. Y nhãn quang cao, tự nhiên sẽ không đem bản mệnh phi kiếm của mình khắc họa lên đạo bảo cấm thứ hai giống cái thứ nhất, để rồi tự nhiên hạ thấp uy lực của phi kiếm. Nhưng điều này cũng khiến cho uy lực trước mắt của phi kiểm kém hơn so với Đảo dược xử có hai bảo cấm giống nhau điệp gia.
Cẩm Lỗ chân nhân rốt cục thần sắc ngưng trọng, lạnh giọng nói:
- Không ngờ tới thần thức tu vi của ngươi cũng dị thường xuất chúng!
Lục Bình bất chấp đầu nhức như muốn vỡ tung, gọi ra Thanh Loan điểu chở mình tiếp tục hướng phương hướng tây nam chạy trốn. Lúc này đã đến gần hoãn trùng hải vực, bầy yêu thú sau lưng Lục Bình đã càng ngày càng khổng lồ. Nếu ở trên không mà nhìn, sẽ phát hiện thú triều toàn bộ từ nam tới bắc cùng kéo về hướng tây. Trong khi đó, Lục Bình cùng mọi người từ hướng bắc chạy xéo xuống hướng tây nam, khiến cho thú triều như bị xé một tầng mỏng. Hơn nữa càng đi về phía nam, thì thú triều càng dầy.
Thanh Loan điểu biết lúc này là lúc sinh tử tồn rõ vong, ré dài một tiếng, trên hai cánh từng đạo phong lực quanh quẩn xoay tròn, đồng thời dấy lên Thanh Loan hoa màu xanh, chỉ chốc lát sau, liền lần nữa vượt qua Miêu Duy Đông rồi bỏ y lại phía sau.
Lục Bình ngồi ở trên lưng của Thanh Loan điểu, toàn lực khôi phục thần thức mỏi mệt không chịu nổi. Lúc này Lục Bình mới đột nhiên cảm giác được, ở trong thú triều sau lưng thỉnh thoảng có từng đạo khí tức cường đại chèn ép tới. Thanh Loan điểu bị những thứ yêu thí ngất trời này áp chế kêu lên từng trận.
Lục Bình biết những thứ khí tức này mạnh mẽ đều là yêu tộc chân nhân núp ở trong thú triều. Chẳng qua là hắn không biết tại sao những thứ chân nhân này không xuất thủ ngăn trở mình. Nhưng như vậy thì Lục Bình hiển nhiên là cầu còn không được.
Một tiếng hét thâm thanh truyền tới, Lục Bình không cần đoán cũng biết là của Miêu Duy Đông.
Phải làm như thế nào mới có thể thoát khỏi thú triều cùng Cẩm Lỗ chân nhân sau lưng đuổi giết?
Lúc này, Lục Bình đã hướng về phương nam chạy trốn tới hoãn trùng hải vực của Huyền Linh phái. Yêu tộc chân nhân núp ở trong thú triều rốt cục bắt đầu xuất thủ đem bầy yêu thú bị Lục Bình cùng mọi người lôi kéo đưa vào trong thú triều. Tuy vậy, vẫn là có bộ phận bầy thú đuổi theo cao hứng, không nghe chỉ huy từ yêu tộc chân nhân.
Lục Bình trong lúc vô tình đem bầy thú trong thú triều từ bắc phương chia rẻ ra ngoài, bắt đầu từ Huyền Linh phái hoãn trùng hải vực, một đường hướng về phía nam tăng cường vào thú triều ở nơi này.
Tuy vậy, Lục Bình biết cứ tiếp tục như thế, mình sớm muộn gì cũng vẫn lạc.
Cẩm Lễ chân nhân đã lần thứ ba đuổi theo, lúc này Cẩm Lễ chân nhân sắc mặt nghiêm nghị, hoàn toàn không có bộ dáng phong độ phiên nhiên lúc trước.
Lục Bình không biết là, sau khi Cẩm Lễ chân nhân hai lần xuất thủ đều bị Lục Bình phá giải, yêu tộc chân nhân núp ở trong thú triều đã sớm thần niệm tung hoành, hì hì ha ha không biết truyền bao nhiêu ý niệm cười cợt chế nhạo y.
Cẩm Lễ chân nhân là hậu khởi thiên tài trong Bắc Hải yêu tộc, chẳng những tốc độ tu luyện mau, hơn nữa kiếm thuật cao siêu, lại là nghĩa tử của Kim Giao đảo chủ, tuổi còn trẻ liền đạt tới đoán đan kỳ tu vi. Vì vậy, Cẩm Lỗ chân nhân ỷ tài ngạo vật không ít lần cùng đồng cấp yêu tộc chân nhân đấu pháp so kiếm, và không ít yêu tộc cùng cấp tu sĩ thua ở dưới kiếm của y, sau đó đều không tránh được đối với y sinh lòng bất mãn.
Yêu tộc so sánh cùng nhân tộc, nhiều hơn một phân trực sáng, thiếu đi một phần uyển chuyển. Khi mọi người thấy Cẩm Lễ chân nhân chậm chạp không bắt được mấy nhân tộc tu sĩ, tất cả đều cười nhạo y. Lục Bình cùng mọi người từ đông đảo trước mặt yêu tu chân nhân bay qua, đông đảo chân nhân cũng không ngăn trở, chẳng qua là chờ nhìn Cẩm Lễ chân nhân đáng nực cười như thế nào.
Lúc này sau lưng Lục Bình trừ Cẩm Lễ chân nhân ra, đã tạm thời thoát khỏi thú triều uy hiếp, nhưng Lục Bình bằng trực giác cảm nhận được Cẩm Lễ chân nhân lúc này so với hai lần xuất thủ trước có sự bất đồng rõ ràng.
Hai lần xuất thủ trước, Cẩm Lễ chân nhân phần nhiều chính là lý giải cùng thử dò xét đối với thực lực của Lục Bình. Dù sao Cẩm Lễ chân nhân đem Lục Bình làm thành một đá mài đao tương lai cho kiếm thuật của mình để mà xem xét, mong đợi hắn sau khi đạt tới đoán đan kỳ sẽ cùng hắn giao thủ.
Nhưng sau khi Cẩm Lễ chân nhân hai lần xuất thủ không kết quả, Lục Bình thực lực càng ngày càng khiến cho Cẩm Lễ chân nhân có một loại cảm giác không thể nắm trong tay. Hơn nữa bị những yêu tu chân nhân khác chê cười, Cẩm Lễ chân nhân rốt cục quyết định toàn lực xuất thủ, đem yếu tố có thể gây bất an định trong tương lai này tiêu diệt ở trạng thái manh nha.
Lúc này Lục Bình trải qua thời gian dài phi độn, đã bay qua Huyền Linh phái hoãn trùng hải vực, sắp tới hướng đông nam của Bắc Hải quần đảo. Thanh Loan điều Lục Cấm đang toàn lực phi hành, đã xuất hiện dấu hiệu mỏi mệt. Lục Bình đem một viên Phục Linh đan búng vào trong miệng cô nhóc, rồi sau đó đem nó thu vào linh thú đại. Dưới chân hắn Tường Vân đâu chợt lóe, tiếp tục hướng tây nam phương hướng phi độn.
Nhìn Cẩm Lễ chân nhân phía sau đuổi sát không buông cùng bầy yêu thú phía sau nữa, Lục Bình ánh mắt sáng lên. Hướng đông nam của Bắc Hải quần đảo a! Nơi đó là phạm vi thế lực của Thu Vân đảo Thu gia, cũng có thể là trụ sở bí mật của Phúc Hải bang. Càng trọng yếu hơn chính là Lục Bình biết ở bên ngoài Thu Vân đảo trên một chỗ vô danh hoang đảo có một tòa bí mật truyền tống trận của Phúc Hải bang.