Chân Linh Cửu Biến
Chương 2: Huyết phù
Dịch giả: TiTan
Lục Bình từ Linh Thương các trở về, trong tay hơn mười khối linh thạch cùng tám viên Tịnh huyết đan. Linh thạch có thể phụ trợ tu luyện, là thông hóa cứng, là thứ tiền tệ của tu chân giới; còn Tịnh huyết đan là đan dược dùng để thuần hóa chân linh khí huyết, đan dược gia tăng tiến bộ tu vi.
Lục Bình làm đệ tử của Chân Linh Biệt Viện, nghiêm chỉnh mà nói là nằm trong một quần thể đệ tử giữa ngoại môn và nội môn của Chân Linh phái. Chân Linh Phái bồi dưỡng bọn họ từ nhỏ đến lớn miễn phí, như vậy không giống như đệ tử ngoại môn, cần phải có thực lực thực sự mới được thu nạp. Bọn hắn chính là lực lượng trừ bị mà Chân Linh phái bồi dưỡng ra. Nếu có thể tu luyện đến Luyện khí ở tầng thứ chín, trong vòng mười lăm năm có thể đạt được dung huyết trúc cơ thì trở thành nội môn đệ tử. Còn không thì trở thành đệ tử ngoại môn, tự dựa vào thực lực của mình tiếp tục con đường tu luyện hoặc sinh sống, đồng thời còn phải phục vụ vì tông môn.
Chân Linh Biệt Viện mỗi năm năm thu đồ một lần, tổng cộng có ba cấp đệ tử, Lục Bình nhờ người giới thiệu đặc cấp vào biệt viện hơn năm năm, tính ra coi như gần mười năm, là đệ tử cấp hai. Đệ tử cấp hai có tiêu chuẩn thấp nhất là Luyện khí tầng bốn, nếu Luyện khí không thể đạt tới tầng thứ sáu trong cuộc khảo hạch ở năm thứ mười thì sẽ mất đi tư cách đệ tử cấp ba, sẽ buộc phải trở thành ngoại môn đệ tử.
Khi đệ tử Cấp hai ở Luyện khí kỳ tầng bốn, mỗi tháng sẽ có được phúc lợi là hai khối linh thạch. Ở tầng năm thì có thêm một viên Tịnh huyết đan, tầng sáu lại thêm hai linh thạch. Tầng bảy coi như là một nấc thang rõ rệt của Luyện khí kỳ, muốn đột phá qua tầng này rất khó khăn, và một khi đã đột phá được thì có nghĩa là đã bước vào Luyện khí hậu kỳ, công lực tiến nhanh, phúc lợi thu được tới sáu khối linh thạch, ba viên Tịnh huyết đan, tăng gấp đôi so với Luyện khí tầng sáu.
Tông môn còn thưởng cho đệ tử đột phá Luyện khí hậu kỳ mười mai linh thạch, đối với đệ tử đột phá Luyện khí hậu kỳ trước mười tám tuổi thì mức thưởng tăng gấp đôi, nghe nói bởi vì đệ tử đột phá Luyện khí hậu kỳ trước mười tám tuổi, cơ hội tiến vào Dung huyết kỳ (hay còn gọi là Trúc cơ kỳ) sẽ lớn hơn một chút.
Lục Bình không biết lời đồn đãi là thật hay không. Hắn chỉ biết là từ Luyện khí kỳ đến Dung huyết kỳ, trong trăm người may ra được một, đó là một long môn, nhảy qua thì một bước lên trời, chính thức trở thành nội môn đệ tử của Chân Linh Phái, chính thức tập được chân linh công pháp, là những kẻ mà đệ tử ngoại môn luôn luôn ngưỡng mộ.
Chân Linh Biệt Viện mấy ngàn đệ tử, hàng năm đạt tới Luyện khí tầng chín cũng có chừng trăm người, trúc cơ thành công lại không có mấy. Mỗi khi có người trúc cơ thành công, đều là đại sự oanh truyền trong Chân Linh Biệt Viện.
Lục Bình đem mười khối linh thạch đổi thành năm viên Tịnh huyết đan. Lục Bình giờ chỉ còn mười sáu linh thạch cùng tám viên Tịnh huyết đan. Dĩ vãng khi phúc lợi phát ra, Lục Bình dùng cho tu luyện hết rất sớm, lần này được thưởng, trừ tháng này tu hành căn bản đủ đầy, có thể còn dư lại một ít.
Lục Bình nghĩ nên chuẩn bị một chút cho lần tỷ thí này.
Mỗi lần tỷ thí, đều là một quá trình tranh đoạt tư nguyên tu luyện, chẳng những là tranh đoạt tưởng thưởng của tông môn đối với người thắng, mà còn là tranh đoạt quyền phân phối tự nguyện cho phân đội. Phân đội thành tích ưu dị, có thể lấy được nhiều tư nguyên hơn, những tư nguyên này trừ một nửa do tiên trưởng lĩnh đội thu, còn dư lại chính là dành cho phân đội đệ tử.
Đây cũng nguyên nhân tại sao Lưu tiên trưởng rất mừng rỡ khi thấy Lục Bình đột phá tu vi qua tầng thứ bảy. Mỗi phân đội thường lấy mười đệ tử đứng đầu tham gia tỷ thí, nhưng đây chỉ là điều kiện căn bản. Đệ tử tu vi đạt tới tầng thứ bảy thì bất luận đứng hàng thứ bao nhiêu trong phân đội cũng đều có thể tham gia tỷ thí.
Phân đội thực lực cường đại, nhân số đạt tới luyện khí hậu kỳ của đã vượt qua mười người!
Lục Bình trở lại căn phòng nhỏ trong biệt viện, theo lệ nuốt vào một viên Tịnh huyết đan, tay cầm một viên linh thạch, bắt đầu tu luyện. Sau một lúc, linh thạch hóa thành phấn vụn, dược lực của Tịnh huyết đan cũng đã luyện hóa.
Lục Bình cũng không vội vã đề cao tu vi, mà bắt đầu từ Luyện khí từ tầng thứ nhất luyện lại mãi cho đến tầng thứ bảy, đem cơ sở luyện tập cho thật tốt, vững vàng kháng thực cơ sở tu vi của mình. Lục Bình sau mỗi lần đột phá tu vi đều làm như thế, cơ sở tự nhiên được luyện tập cực kỳ kiên cố.
Cho dù như vậy, Lục Bình có cảm giác là tu vi của mình có tăng trưởng rõ ràng. Lục Bình thở ra một ngụm trọc khí, đây là tình huống bình thường khi mới vừa đột phá tu vi, càng về sau càng ngày càng khó. Luyện khí hậu kỳ mỗi tầng đều là một nấc ngăn, ba đến năm năm không đột phá được là chuyện rất bình thường.
Lục Bình mở ra một hộp gỗ ở trên bàn, từ trong lấy ra một phù chỉ (lá bùa trống), nhanh chóng đặt lên bàn, sau đó lấy ra một tiết mực thạch cùng một ít công cụ mộc chế kỳ quái, ở trên lá bùa không ngừng bỉ họa, dựa theo phù lục đồ hình trong cuốn “Phù lục tinh thông sơ cấp”, dùng thạch mực vẽ nhẹ nhàn nhạt ở trên lá bùa.
Phụ lục vẽ rất khó khăn, tu sĩ Luyện khí kỳ vẽ phù lục càng thêm khó khăn, bởi vì phù lục bút vẽ phức tạp rối rấm, lại không được có chút lỗi nào trong suốt quá trình khắc họa ra, nếu không cho dù vẽ thành công, uy lực cũng sẽ giảm nhiều. Lục Bình đã dùng những công cụ này để giải quyết vấn đề khó khăn trên.
Lục Bình nghĩ vui:
- Ha ha, như vậy xem ra mình cũng có một chút ưu thế khi xuyên việt đến đây.
Lục Bình biết, những thứ này đều là tiểu thông minh thôi, sau khi tu luyện tới Dung huyết kỳ, tu sĩ tu ra thần thức phát ra khỏi người, những thứ công cụ này đều sẽ biến thành phế vật. Có thần thức, tu sĩ khắc vẽ những thứ phù lục này có thể còn quy phạm hơn so với dùng những thứ công cụ này. Nhiều lúc hắn muốn chế tác ra những phù khuôn giống như những máy in ở thế giới hiện đại, để có thể sản xuất phù lục hàng loạt. Nhưng xem ra ý tưởng này không thông, vì Lục Bình không biết luyện khí chế tạo công cụ, hơn nữa khi vẽ phù tu sĩ cần truyền vào đó linh lực từ bản thân mình chức đựng vào trong từng lá phù
Lục Bình lấy bút lông vẽ bùa ra dùng. Đây là thứ bút dùng lông đuôi đỉnh giai yêu thú cấp một luyện chế mà thành, trên cán bút có một tụ linh trận đơn giản, có thể đem linh lực truyền đến lông bút hòa với mực rồi vẽ thành họa tiết và phù văn.
Lục Bình nhúng thứ mực gọi là linh mặc điều chế từ nước linh tuyền, máu yêu thú Thổ Linh quy cấp một và những thứ khác tạo thành, chậm rãi đem huyết mạch linh lực rót vào cán bút, dựa theo dấu vết nhàn nhạt đã vẽ từ ở trước mà đồ, từ từ vẽ thành phù lục.
Nét bút cuối cùng hoàn thành, Lục Bình thở một hơi dài, một lần là đã thành công! Xem ra tu vi tăng trưởng, đối với tỷ lệ chế phù thành công cũng có ảnh hưởng gia tăng.
Cảm thụ linh lực cùng với uy lực tán phát ẩn chứa trong phù lục, Lục Bình trong lòng cả kinh vui mừng, không ngờ lá phù này có phẩm chất cực tốt, đánh giá vào hàng đỉnh giai, đây là Luyện khí kỳ tu sĩ có thể đạt tới cực hạn.
Lục Bình suy nghĩ một chút, đâm rách ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi vào phù lục. Phụ lục lộ một linh quang màu đỏ sậm, nhất thời biến thành màu đỏ tươi, dường như muốn từ trên lá bùa lao ra vậy.
Đây là phương pháp Lục Bình học được ở Tàng kinh các của biệt viện, có thể tăng cường uy lực của phụ lục đến hai tầng. Tuy nhiên, máu tươi tổn thất sẽ trả giá bằng tổn thất tu vi, cũng may Luyện khí tu sĩ lấy huyết mạch làm căn cơ cơ, một thân tu vi đều ở trong huyết mạch, máu tươi tự nhiên cũng sinh ra nhiều hơn những tu sĩ khác, tổn thất tự nhiên cũng nhỏ đi rất nhiều. Nhưng, nếu không phải lần này Lục Bình làm ra đỉnh cấp phù lục, hắn cũng nỡ bỏ đi một giọt máu này như vậy.
Lục Bình tĩnh tọa một chút khôi phục linh lực khí huyết tổn thất, rồi tiếp tục công việc, lại làm ra chín phù lục, đáng tiếc là không có một đỉnh cấp phù lục nào xuất hiện. Những thứ hắn đạt được chẳng qua là hai thượng phẩm luyện huyết phù lục, hai trung phẩm cùng ba hạ phẩm phù lục, còn lại hai phù lục trong quá trình luyện chế xuất hiện sai lầm, bị hỏng phải bỏ đi.
Tỷ lệ thành công như thế, nếu để cho những Luyện khí kỳ tu sĩ khác biết được, sợ là sẽ cả kinh kêu thành tiếng, vì tỷ lệ thành công như vậy đã có thể khiến người ta sợ hãi than dài rồi.
Lục Bình suy nghĩ một chút, đem hai tờ thượng phẩm phù lục nhỏ lên đó hai giọt máu tươi, chế thành huyết phù, sau đó đem ba huyết phù đặt ở trong một cái hộp, mà trong cái hộp này cũng có vài huyết phù để ở trong đó, hơn nữa đều là thượng phẩm luyện huyết phù lục.
Còn dư lại trung hạ phẩm phù lục, Lục Bình đặt ở trong một cái tay nải, bên trong để mấy chục từ trung hạ phẩm phù lục. Cái bao này chính là thành quả lao động một tháng của Lục Bình.
Tuy nói biệt viện tu sĩ có thể vô thường hưởng dụng phúc lợi từ tông môn, nhưng dùng vào tu luyện rõ ràng là còn quá xa mới đủ. Vì vậy, biệt viện tu sĩ đều có các phương pháp để tìm kiếm linh thạch, và phù lục chính là phương thức của Lục Bình.
Lục Bình từ Luyện khí bốn tầng bắt đầu mỗi ba ngày luyện chế một lần phù lục, mấy năm chưa từng đứt đoạn. Bằng vào việc không ngừng luyện tập chuyên nghiên cùng một ít tiểu kỹ xảo, hắn vượt qua lúc giai đoạn bù lỗ linh thạch ban đầu, từ từ chuyển từ thua thiệt sang có doanh lợi, tự tích toàn tu luyện tư nguyên cho mình. Nếu không, với tư chất tu luyện không thể nói là ưu tú của Lục Bình, làm sao có thể gia nhập hàng ngũ tu sĩ thượng đẳng của biệt viện.
Lục Bình từ Linh Thương các trở về, trong tay hơn mười khối linh thạch cùng tám viên Tịnh huyết đan. Linh thạch có thể phụ trợ tu luyện, là thông hóa cứng, là thứ tiền tệ của tu chân giới; còn Tịnh huyết đan là đan dược dùng để thuần hóa chân linh khí huyết, đan dược gia tăng tiến bộ tu vi.
Lục Bình làm đệ tử của Chân Linh Biệt Viện, nghiêm chỉnh mà nói là nằm trong một quần thể đệ tử giữa ngoại môn và nội môn của Chân Linh phái. Chân Linh Phái bồi dưỡng bọn họ từ nhỏ đến lớn miễn phí, như vậy không giống như đệ tử ngoại môn, cần phải có thực lực thực sự mới được thu nạp. Bọn hắn chính là lực lượng trừ bị mà Chân Linh phái bồi dưỡng ra. Nếu có thể tu luyện đến Luyện khí ở tầng thứ chín, trong vòng mười lăm năm có thể đạt được dung huyết trúc cơ thì trở thành nội môn đệ tử. Còn không thì trở thành đệ tử ngoại môn, tự dựa vào thực lực của mình tiếp tục con đường tu luyện hoặc sinh sống, đồng thời còn phải phục vụ vì tông môn.
Chân Linh Biệt Viện mỗi năm năm thu đồ một lần, tổng cộng có ba cấp đệ tử, Lục Bình nhờ người giới thiệu đặc cấp vào biệt viện hơn năm năm, tính ra coi như gần mười năm, là đệ tử cấp hai. Đệ tử cấp hai có tiêu chuẩn thấp nhất là Luyện khí tầng bốn, nếu Luyện khí không thể đạt tới tầng thứ sáu trong cuộc khảo hạch ở năm thứ mười thì sẽ mất đi tư cách đệ tử cấp ba, sẽ buộc phải trở thành ngoại môn đệ tử.
Khi đệ tử Cấp hai ở Luyện khí kỳ tầng bốn, mỗi tháng sẽ có được phúc lợi là hai khối linh thạch. Ở tầng năm thì có thêm một viên Tịnh huyết đan, tầng sáu lại thêm hai linh thạch. Tầng bảy coi như là một nấc thang rõ rệt của Luyện khí kỳ, muốn đột phá qua tầng này rất khó khăn, và một khi đã đột phá được thì có nghĩa là đã bước vào Luyện khí hậu kỳ, công lực tiến nhanh, phúc lợi thu được tới sáu khối linh thạch, ba viên Tịnh huyết đan, tăng gấp đôi so với Luyện khí tầng sáu.
Tông môn còn thưởng cho đệ tử đột phá Luyện khí hậu kỳ mười mai linh thạch, đối với đệ tử đột phá Luyện khí hậu kỳ trước mười tám tuổi thì mức thưởng tăng gấp đôi, nghe nói bởi vì đệ tử đột phá Luyện khí hậu kỳ trước mười tám tuổi, cơ hội tiến vào Dung huyết kỳ (hay còn gọi là Trúc cơ kỳ) sẽ lớn hơn một chút.
Lục Bình không biết lời đồn đãi là thật hay không. Hắn chỉ biết là từ Luyện khí kỳ đến Dung huyết kỳ, trong trăm người may ra được một, đó là một long môn, nhảy qua thì một bước lên trời, chính thức trở thành nội môn đệ tử của Chân Linh Phái, chính thức tập được chân linh công pháp, là những kẻ mà đệ tử ngoại môn luôn luôn ngưỡng mộ.
Chân Linh Biệt Viện mấy ngàn đệ tử, hàng năm đạt tới Luyện khí tầng chín cũng có chừng trăm người, trúc cơ thành công lại không có mấy. Mỗi khi có người trúc cơ thành công, đều là đại sự oanh truyền trong Chân Linh Biệt Viện.
Lục Bình đem mười khối linh thạch đổi thành năm viên Tịnh huyết đan. Lục Bình giờ chỉ còn mười sáu linh thạch cùng tám viên Tịnh huyết đan. Dĩ vãng khi phúc lợi phát ra, Lục Bình dùng cho tu luyện hết rất sớm, lần này được thưởng, trừ tháng này tu hành căn bản đủ đầy, có thể còn dư lại một ít.
Lục Bình nghĩ nên chuẩn bị một chút cho lần tỷ thí này.
Mỗi lần tỷ thí, đều là một quá trình tranh đoạt tư nguyên tu luyện, chẳng những là tranh đoạt tưởng thưởng của tông môn đối với người thắng, mà còn là tranh đoạt quyền phân phối tự nguyện cho phân đội. Phân đội thành tích ưu dị, có thể lấy được nhiều tư nguyên hơn, những tư nguyên này trừ một nửa do tiên trưởng lĩnh đội thu, còn dư lại chính là dành cho phân đội đệ tử.
Đây cũng nguyên nhân tại sao Lưu tiên trưởng rất mừng rỡ khi thấy Lục Bình đột phá tu vi qua tầng thứ bảy. Mỗi phân đội thường lấy mười đệ tử đứng đầu tham gia tỷ thí, nhưng đây chỉ là điều kiện căn bản. Đệ tử tu vi đạt tới tầng thứ bảy thì bất luận đứng hàng thứ bao nhiêu trong phân đội cũng đều có thể tham gia tỷ thí.
Phân đội thực lực cường đại, nhân số đạt tới luyện khí hậu kỳ của đã vượt qua mười người!
Lục Bình trở lại căn phòng nhỏ trong biệt viện, theo lệ nuốt vào một viên Tịnh huyết đan, tay cầm một viên linh thạch, bắt đầu tu luyện. Sau một lúc, linh thạch hóa thành phấn vụn, dược lực của Tịnh huyết đan cũng đã luyện hóa.
Lục Bình cũng không vội vã đề cao tu vi, mà bắt đầu từ Luyện khí từ tầng thứ nhất luyện lại mãi cho đến tầng thứ bảy, đem cơ sở luyện tập cho thật tốt, vững vàng kháng thực cơ sở tu vi của mình. Lục Bình sau mỗi lần đột phá tu vi đều làm như thế, cơ sở tự nhiên được luyện tập cực kỳ kiên cố.
Cho dù như vậy, Lục Bình có cảm giác là tu vi của mình có tăng trưởng rõ ràng. Lục Bình thở ra một ngụm trọc khí, đây là tình huống bình thường khi mới vừa đột phá tu vi, càng về sau càng ngày càng khó. Luyện khí hậu kỳ mỗi tầng đều là một nấc ngăn, ba đến năm năm không đột phá được là chuyện rất bình thường.
Lục Bình mở ra một hộp gỗ ở trên bàn, từ trong lấy ra một phù chỉ (lá bùa trống), nhanh chóng đặt lên bàn, sau đó lấy ra một tiết mực thạch cùng một ít công cụ mộc chế kỳ quái, ở trên lá bùa không ngừng bỉ họa, dựa theo phù lục đồ hình trong cuốn “Phù lục tinh thông sơ cấp”, dùng thạch mực vẽ nhẹ nhàn nhạt ở trên lá bùa.
Phụ lục vẽ rất khó khăn, tu sĩ Luyện khí kỳ vẽ phù lục càng thêm khó khăn, bởi vì phù lục bút vẽ phức tạp rối rấm, lại không được có chút lỗi nào trong suốt quá trình khắc họa ra, nếu không cho dù vẽ thành công, uy lực cũng sẽ giảm nhiều. Lục Bình đã dùng những công cụ này để giải quyết vấn đề khó khăn trên.
Lục Bình nghĩ vui:
- Ha ha, như vậy xem ra mình cũng có một chút ưu thế khi xuyên việt đến đây.
Lục Bình biết, những thứ này đều là tiểu thông minh thôi, sau khi tu luyện tới Dung huyết kỳ, tu sĩ tu ra thần thức phát ra khỏi người, những thứ công cụ này đều sẽ biến thành phế vật. Có thần thức, tu sĩ khắc vẽ những thứ phù lục này có thể còn quy phạm hơn so với dùng những thứ công cụ này. Nhiều lúc hắn muốn chế tác ra những phù khuôn giống như những máy in ở thế giới hiện đại, để có thể sản xuất phù lục hàng loạt. Nhưng xem ra ý tưởng này không thông, vì Lục Bình không biết luyện khí chế tạo công cụ, hơn nữa khi vẽ phù tu sĩ cần truyền vào đó linh lực từ bản thân mình chức đựng vào trong từng lá phù
Lục Bình lấy bút lông vẽ bùa ra dùng. Đây là thứ bút dùng lông đuôi đỉnh giai yêu thú cấp một luyện chế mà thành, trên cán bút có một tụ linh trận đơn giản, có thể đem linh lực truyền đến lông bút hòa với mực rồi vẽ thành họa tiết và phù văn.
Lục Bình nhúng thứ mực gọi là linh mặc điều chế từ nước linh tuyền, máu yêu thú Thổ Linh quy cấp một và những thứ khác tạo thành, chậm rãi đem huyết mạch linh lực rót vào cán bút, dựa theo dấu vết nhàn nhạt đã vẽ từ ở trước mà đồ, từ từ vẽ thành phù lục.
Nét bút cuối cùng hoàn thành, Lục Bình thở một hơi dài, một lần là đã thành công! Xem ra tu vi tăng trưởng, đối với tỷ lệ chế phù thành công cũng có ảnh hưởng gia tăng.
Cảm thụ linh lực cùng với uy lực tán phát ẩn chứa trong phù lục, Lục Bình trong lòng cả kinh vui mừng, không ngờ lá phù này có phẩm chất cực tốt, đánh giá vào hàng đỉnh giai, đây là Luyện khí kỳ tu sĩ có thể đạt tới cực hạn.
Lục Bình suy nghĩ một chút, đâm rách ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi vào phù lục. Phụ lục lộ một linh quang màu đỏ sậm, nhất thời biến thành màu đỏ tươi, dường như muốn từ trên lá bùa lao ra vậy.
Đây là phương pháp Lục Bình học được ở Tàng kinh các của biệt viện, có thể tăng cường uy lực của phụ lục đến hai tầng. Tuy nhiên, máu tươi tổn thất sẽ trả giá bằng tổn thất tu vi, cũng may Luyện khí tu sĩ lấy huyết mạch làm căn cơ cơ, một thân tu vi đều ở trong huyết mạch, máu tươi tự nhiên cũng sinh ra nhiều hơn những tu sĩ khác, tổn thất tự nhiên cũng nhỏ đi rất nhiều. Nhưng, nếu không phải lần này Lục Bình làm ra đỉnh cấp phù lục, hắn cũng nỡ bỏ đi một giọt máu này như vậy.
Lục Bình tĩnh tọa một chút khôi phục linh lực khí huyết tổn thất, rồi tiếp tục công việc, lại làm ra chín phù lục, đáng tiếc là không có một đỉnh cấp phù lục nào xuất hiện. Những thứ hắn đạt được chẳng qua là hai thượng phẩm luyện huyết phù lục, hai trung phẩm cùng ba hạ phẩm phù lục, còn lại hai phù lục trong quá trình luyện chế xuất hiện sai lầm, bị hỏng phải bỏ đi.
Tỷ lệ thành công như thế, nếu để cho những Luyện khí kỳ tu sĩ khác biết được, sợ là sẽ cả kinh kêu thành tiếng, vì tỷ lệ thành công như vậy đã có thể khiến người ta sợ hãi than dài rồi.
Lục Bình suy nghĩ một chút, đem hai tờ thượng phẩm phù lục nhỏ lên đó hai giọt máu tươi, chế thành huyết phù, sau đó đem ba huyết phù đặt ở trong một cái hộp, mà trong cái hộp này cũng có vài huyết phù để ở trong đó, hơn nữa đều là thượng phẩm luyện huyết phù lục.
Còn dư lại trung hạ phẩm phù lục, Lục Bình đặt ở trong một cái tay nải, bên trong để mấy chục từ trung hạ phẩm phù lục. Cái bao này chính là thành quả lao động một tháng của Lục Bình.
Tuy nói biệt viện tu sĩ có thể vô thường hưởng dụng phúc lợi từ tông môn, nhưng dùng vào tu luyện rõ ràng là còn quá xa mới đủ. Vì vậy, biệt viện tu sĩ đều có các phương pháp để tìm kiếm linh thạch, và phù lục chính là phương thức của Lục Bình.
Lục Bình từ Luyện khí bốn tầng bắt đầu mỗi ba ngày luyện chế một lần phù lục, mấy năm chưa từng đứt đoạn. Bằng vào việc không ngừng luyện tập chuyên nghiên cùng một ít tiểu kỹ xảo, hắn vượt qua lúc giai đoạn bù lỗ linh thạch ban đầu, từ từ chuyển từ thua thiệt sang có doanh lợi, tự tích toàn tu luyện tư nguyên cho mình. Nếu không, với tư chất tu luyện không thể nói là ưu tú của Lục Bình, làm sao có thể gia nhập hàng ngũ tu sĩ thượng đẳng của biệt viện.